Hoàng Huyền Dịch triển khai được nó ở cảnh giới Thần Đan quả thật đã khiến người ta phải run sợ, khó trách gã luôn giữ độc vị trí đứng đầu bảng Thần Đan.
Chỉ với vào một chiêu này, trong cùng một cảnh giới thì ai có thể làm đối thủ của hắn đây?
Trong sự trấn áp của hư ảnh chữ "Minh", cơ thể Lâm Nhất run lên, xương cốt cả người như sắp bị nghiền nát.
Chữ "Minh" này hơi giống với ba mươi sáu chữ Thiên của hắn, nhưng nó lại được Nhật Nguyệt đúc thành, còn được đóng dấu muôn ngàn thánh văn, mạnh hơn ba mươi sáu chữ Thiên rất nhiều lần.
"Lâm Nhất, có thể được diện kiến tuyệt học của Minh Tông, hôm nay dù ngươi có chết tại chỗ này thì cũng chẳng có gì phải hối tiếc cả!"
Hoàng Huyền Dịch cười khinh khỉnh, ánh mắt lóe lên vẻ hung ác dữ tợn.
"Nhật Nguyệt Vô Quang!"
Gã vừa dứt lời, hai tay chợt đẩy mạnh về phía trước, ì đùng, hư ảnh chữ "Minh" do Nhật Nguyệt tạo thành liên tục ép xuống dưới giống hệt màn trời.
Rắc rắc rắc!
Khi chữ "Minh" hạ xuống, chiến đài Phi Thiên nứt toác ra càng lúc càng nhiều, các đệ tử trong lầu các cũng cảm nhận áp lực đang ập đến, không kìm được mà run rẩy.
Trong khoảnh khắc nguy nan và ở dưới sự trấn áp của ánh sáng Nhật Nguyệt, Lâm Nhất phát hiện thần cốt Thanh Long trước ngực tỏa ra khí tức vô cùng nóng bỏng.
Khí huyết trong người sôi sục, dường như áp lực càng lớn thì sức mạnh thần cốt Thanh Long càng bị kích thích giải phóng.
Vẻ mặt Lâm Nhất khẽ thay đổi, Thương Long Thánh Thiên Quyết lập tức được vận chuyển.
Khi Thương Long Thánh Thiên Quyết vận hành đến lần thứ chín, một tiếng rồng gầm kinh thiên động địa vang lên trong cơ thể Lâm Nhất, tiếng rồng gầm đó khiến chó rất nhiều đệ tử Thần Đan trong lầu các phải hộc máu.
"Móng vuốt Thương Long!"
Lâm Nhất quát lớn, một giây sau, thần cốt Thanh Long tuôn ra hơn hai chục ngàn đạo long văn tím vàng, cả cánh tay hắn trở nên vô cùng nặng nề.
Như thể đã biến thành bàn tay thần long vậy, long văn tím vàng đan xen nhau, trên cánh tay hiện đầy vảy rồng màu xanh chồng chất lên nhau.
Ầm ầm!
Khi bàn tay vươn ra nắm lại, trên bầu trời lại vang lên tiếng rồng gầm. Tựa như có một con Thương Long vượt qua ngăn cách thời không, vung một móng vuốt khổng lồ từ trên chín tầng mây xuống, thẳng tay cào rách bóng của chữ "Minh".
Bùm!
Chữ "Minh" tan vỡ, Nhật Nguyệt bên trong bay ra, móng vuốt khổng lồ lao thẳng xuống đầu Hoàng Huyền Dịch.
"Chết tiệt!"
Tốc độ của Hoàng Huyền Dịch vượt xa tưởng tượng, gã vừa xoay người lại, một xoáy Lôi Đình đã xuất hiện sau lưng gã, trong vòng xoáy có dấu ấn ánh sáng cổ xưa hiện lên trên đôi tay gã.
Ấn Thái Dương!
Gã dùng ấn Thái Dương để gia tăng, hai ngón tay khép lại làm kiếm, chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang, móng vuốt Thương Long bị đập nát.
Phụt!
Nhưng dư chấn từ vụ nổ vẫn khiến gã vô cùng chật vật, lăn lộn ngã xuống, tóc tai rũ rượi, khuôn mặt cực kỳ khó coi.
"Ba mươi sáu chữ Thiên!"
Không đợi gã đứng dậy, Lâm Nhất đã tung người lên không, một chữ "Thiên" vung ra khỏi Táng Hoa.
Chữ "Thiên" cổ mang theo uy lực của theo ba mươi sáu tầng trời nặng nề đè xuống, Hoàng Huyền Dịch ngồi chồm quỳ trên mặt đất, bình tĩnh giơ tay lên chém vào không trung.
Ầm!
Thái Dương được ánh sáng ngưng tụ ở đằng xa bị gã triệu hồi tới, va thẳng vào chữ "Thiên" phía trên.
"Bảy mươi hai chữ Địa!"
Chữ "Thiên" vừa vỡ tan thì chiến đài Phi Thiên đã xuất hiện bảy mươi hai tầng trọng lực chồng chất, hư không tựa như biến thành bùn lầy.
"Phá!"
Hoàng Huyền Dịch hộc máu, bàn tay phải đập mạnh xuống đất.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất