Còn Triệu Nham thì là người thay đổi ít nhất trong số bọn họ.
Vẫn ngốc nghếch đờ đẫn, đôi mắt không có tiêu điểm, Lâm Nhất thậm chí còn không chắc lúc mình chào hỏi thì y có nghe thấy không.
“Lâm sư đệ, khoảng thời gian này cũng bế quan khổ tu sao?” Mộc Tuyết Cầm hỏi.
“Vâng.”
Lâm Nhất trả lời đơn giản.
Nửa nén hương sau, có chiếc thuyền lầu treo cờ Kiếm Tông từ trên trời chậm rãi hạ xuống.
“Đi lên thôi.”
Mộc Tuyết Cầm gọi, mọi người bước lên thuyền.
Từ Kiếm Tông đến Thiên Trì Sơn Trang cách nhau rất xa, nếu để bọn họ tự mình bay đến đi thì ít nhất phải mất nửa tháng, ngồi thuyền lầu chỉ mất hai ba ngày là tới.
Thuyền lầu có thể bay, đồng thời bản thân nó cũng là chiến hạm, đủ sức chống đỡ nhiều cường giả cảnh giới Sinh Tử.
Vút!
Trong tiếng gió gào thét, thuyền lầu xé gió mà đi, trong tầm mắt mọi người bay thẳng lên trời.
Thuyền vào mây, nhanh như chớp.
Mộc Tuyết Cầm ở trên boong mời mọi người uống rượu, đồng thời dặn dò tình hình của các tông, cùng những điều cần chú ý trong đại hội Thiên Trì.
Đại hội Thiên Trì không giống như Lâm Nhất nghĩ, tám đại tông môn chắc chắn có thể lấy được hai suất, còn lại sẽ dựa theo xếp hạng các tông mà quyết định.
Bởi vì liên quan đến lợi ích thực tế, nên việc cạnh tranh trong đại hội Thiên Trì vô cùng kịch liệt.
Sau khi Mộc Tuyết Cầm, Diệp Thanh Huyền, Cổ Nhược Trần… Thăng cấp lên cảnh giới Long Mạch, xếp hạng của Kiếm Tông đều không mấy lý tưởng, thậm chí trong đại hội Thiên Trì lần trước còn rớt khỏi hạng ba, chỉ đạt được hạng năm.
Khiến cho Kiếm Tông chỉ lấy được một suất bảo đảm, đối với Kiếm Tông mà nói thì khá mất mặt.
Lần này Mộc Tuyết Cầm tự mình dẫn đội, cũng là muốn cổ vũ sĩ khí, để Kiếm Tông giành được hạng tốt trong đại hội Thiên Trì.
“Đối thủ lớn nhất của chúng ta là ai?”
Khương Thành uống chén rượu, hỏi Mộc Tuyết Cầm.
Bất cứ lúc này gã cũng có thể bước vào cảnh giới Thiên Thần Đan tôn giả tám sao, tất nhiên phải giành lấy suất trong đại hội Thiên Trì lần này, thái độ hơi nóng lòng muốn thử.
“Đối thủ, thì nhiều lắm.”
Mộc Tuyết Cầm nói: “Ngoài kình địch Huyền Thiên Tông ra, Phỉ Thúy Sơn Trang, Thiên Đao Lâu và chùa Kim Cang, mấy năm nay đều trỗi dậy cực nhanh. Nhất là chùa Kim Cang, nếu nói về thực lực tổng hợp thì nay đã không kém gì Kiếm Tông và Huyền Thiên Tông.”
“Nhưng cụ thể thế nào thì phải nhìn mới biết, hiện nay các tông môn đều giấu rất sâu.”
Giờ đây ở Hoang Cổ Vực, dưới bề mặt yên bình là sóng ngầm cuồn cuộn.
Ai cũng biết nếu Dao Quang gặp sự cố trong lần bế tử quan này, Hoang Cổ Vực chắc chắn sẽ đại loạn!
Hơn nữa theo suy đoán của nhiều người, Dao Quang có khả năng rất lớn là không qua nổi cửa ải này, đến lúc đó không chỉ Kiếm Tông chịu kiếp nạn diệt tông.
Những tông môn siêu cấp khác cũng khó tránh khỏi bị ảnh hưởng.
Ở trong cục diện này, ai nấy đều phải chuẩn bị từ trước, Kiếm Tông để Thánh Quân rời núi cùng Thánh đồ, rất khó mà nói các tông môn khác cũng không có chuẩn bị tương tự.
Lâm Nhất thì không có cảm xúc gì lớn, sau khi thăng cấp lên Thiên Thần Đan tôn giả chín sao, hắn cũng không còn mong chờ nhiều vào đại hội Thiên Trì nữa.
Suất vào hồ Hóa Long, đối với hắn mà nói cũng không có sức hấp dẫn quá lớn.
Người khác có lẽ sẽ có chút lo lắng, nhưng hắn rất tự tin, lúc bước vào Long Mạch tầng thứ nhất tuyệt đối có thể sinh ra Long Nguyên.
Chuyến đi đến Tàn Long Tinh Giới đã khiến nền tảng của hắn vượt xa đồng lứa.
Nếu có thể, suất vào hồ Hóa Long, hắn có thể nhường cho người khác tranh.
Nếu Khương Thành thật sự có thể gánh vác cục diện, Lâm Nhất không ra mặt cũng chẳng có vấn đề gì, hắn nhìn chuyện này rất thoáng.
Nhiều khi, khiêm tốn cũng là chuyện tốt.
Ba ngày trôi qua.
Ngọn núi hùng vĩ hiện ra trong tầm mắt mọi người, mây mù bao phủ, ngọn núi sừng sững như thanh kiếm treo ngược xuống trời.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất