Đợi đến khi vẽ xong, Tiêu Vân dẫn hai người lui về sau, hai tay kết ấn, ngay lập tức khu vực này bắt đầu sụp đổ.
Lâm Nhất không khỏi nhìn gã bằng con mắt khác, người này quả thật có chút bản lĩnh.
Độ cứng của bức tường, ngay cả Thần Tiêu Kiếm Ý cũng không thể chém ra khe nứt, vậy mà đối phương có thể dễ dàng làm được đến mức này.
Đợi đến khi hang Hàn Ngọc biến thành đống phế tích, mọi người rời khỏi đó, tìm chỗ hẻo lánh trong hoang mạc để đứng.
“Trước tiên chia quả thánh đi.”
Lâm Nhất nhìn Tiêu Vân nói: “Ngươi lấy được bao nhiêu loại quả thánh.”
“Không nhiều, hơn mười loại thôi, mắt thánh Huyền Âm của ta dùng để tìm bảo vật cũng có chút lợi thế.” Tiêu Vân vừa nói vừa lấy từng loại quả thánh ra.
Lâm Nhất cũng không dài dòng, lấy mấy chục loại quả thánh của mình ra.
Tất nhiên, quả Luyện Yêu chỉ có một, chắc chắn không thể lấy ra chia sẻ.
Ở đây, mỗi loại quả thánh chỉ có thể luyện hóa một quả, ăn quả thứ hai cũng vô dụng, nên phải trao đổi lẫn nhau mới tối đa hóa được lợi ích.
Tiêu Vân nhìn thấy số quả thánh Lâm Nhất lấy ra thì sững sờ, số lượng thậm chí còn nhiều hơn cả gã!
Sau khi mọi người đếm xong, chọn những loại quả thánh mà mình chưa sử dụng để luyện hóa.
Bảy ngày sau.
Trên đụn cát, Thánh khí cuồn cuộn như ánh sáng ngũ sắc rực rỡ, luân chuyển không ngừng, quấn quanh không tan trên người An Lưu Yên và Tiêu Vân.
Hô!
Hai người đồng thời mở mắt, sau khi liên tiếp nuốt hơn mười quả thánh, tu vi của họ tăng vọt, trực tiếp đột phá đến Thiên Thần Đan tôn giả bảy sao đỉnh phong.
Bất kể là biển Tinh Nguyên, hay là Tiên Thiên Thánh Khí đều đạt đến con số cực kỳ kinh người, có thể nói tâm trạng vô cùng tốt.
Ủa?
Cả hai quay đầu nhìn, phát hiện Lâm Nhất vẫn đang luyện hóa quả thánh, thánh quang tỏa ra từ người hắn ngày càng rực rỡ, thân thể hắn như được điêu khắc tinh xảo như tiên cá tuyệt thế mỹ lệ.
Hoàn mỹ không tì vết, tuấn mỹ vô song.
“Sao hắn vẫn còn đang luyện quả thánh?”
Tiêu Vân ngạc nhiên nói.
Trước đó Lâm Nhất đã nuốt không ít quả thánh, số quả thánh chưa luyện hóa cũng không nhiều hơn bọn họ, theo lý mà nói thì đáng lẽ đã tỉnh từ lâu.
“Đó là…”
Trong mắt An Lưu Yên lóe lên tia kinh ngạc, ánh nhìn rơi vào quả thánh trong lòng bàn tay Lâm Nhất, sắc mặt vô cùng chấn động.
“Quả Luyện Yêu!”
Đồng Tử Tiêu Vân co rút mạnh, không kìm được mà kêu to.
“Ngươi kêu to như vậy làm gì?”
An Lưu Yên trợn mắt nhìn gã, chẳng lẽ không biết Lâm Nhất đang luyện hóa quả thánh sao, làm ồn như vậy lỡ quấy rầy thì sao.
Tiêu Vân cười gượng, lập tức bịt miệng, nhưng vẻ mặt vẫn không giấu nổi sự chấn động.
Quả Luyện Yêu kìa!
Trên cây đó treo đầy thánh cổ ma linh, sơ sơ cũng phải hơn năm trăm người, quả do cây Luyện Yêu như vậy kết ra thì uy lực không biết khủng khiếp đến mức nào.
Chỉ e là một quả này thôi, cũng đủ sánh bằng mười quả, thậm chí mấy chục quả thánh trong tay bọn họ.
Nửa canh giờ sau, Lâm Nhất thản nhiên tỉnh dậy, hắn khẽ thở ra một hơi.
Luồng khí đó không tan đi ngay, càng lúc càng mảnh, như rắn uốn lượn vươn ra ngoài, cuối cùng mảnh đến còn nhỏ hơn sợi tóc, kéo dài hơn ngàn mét.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất