Lão ta giơ một ngón tay, khẽ cười nói: “Ngươi biết ý nghĩa của động tác này không?” 

 

Lâm Nhất khó hiểu, khẽ lắc đầu. 

 

Ánh thương hại trong mắt Khô Ưng càng thêm đậm, lão ta nhẹ giọng nói: “Ta muốn giết ngươi chỉ cần một ngón tay, chỉ trong một hơi thở, khi ta nói xong câu này, ngươi cũng sẽ chết.” 

 

Vù! 

 

Lão ta biến mất ngay tại chỗ, khi xuất hiện, ngón tay đã đâm tới. 

 

Rầm rầm! 

 

Trời đất rung chuyển, ngón tay này tựa như chọc thủng cả bầu trời. 

 

Mà thời gian một hơi thở, chỉ vừa mới bắt đầu, thấy Lâm Nhất vẫn còn giãy giụa, ánh mỉa mai thoáng hiện trong mắt Khô Ưng, lão ta lạnh lùng nói: “Ta đã nói rồi, ngươi đã chết!” 

 

Vút! 

 

Ngón tay như sấm chớp của lão ta điểm thẳng vào ấn đường của Lâm Nhất, nếu trúng Lâm Nhất chắc chắn mất mạng. 

 

Đáng tiếc, chắc chắn lão ta sẽ không thể điểm trúng. 

 

“Bổn công tử cũng đã nói rồi, đợi ông rất lâu rồi!” 

 

Trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia hàn quang, mười ngón biến hóa, ấn quyết đã sớm kết xong lập tức tung ra. 

 

Chính là thánh ấn Tử Diên, ngự lôi! 

 

Trong hộp kiếm Tử Diên, thần văn vạn lôi đã sớm bị đại Đế dẫn động, theo ấn quyết Lâm Nhất mà gào thét đánh ra, đó là vầng đại nhật ngưng kết từ lôi đình. 

 

Bùm! 

 

Lão Khô Ưng tự mình xông tới, trên mặt lộ vẻ kinh hãi, tầm mắt lập tức bị vô tận lôi quang lấp đầy. 

 

Đó chính là sức mạnh của thần văn chí tôn! 

 

Trong tiếng nổ kinh thiên, tia chớp bùng nổ như vầng thái dương, lão Khô Ưng bị hất văng, thân thể vỡ nát thành từng mảnh vụn giữa không trung. 

 

Lâm Nhất đã sớm lùi về sau, nhưng dư chấn vẫn ập đến. 

 

Phụt! 

 

Hắn phun ra ngụm máu, quỳ một gối xuống đất, ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy trời đất hỗn loạn. 

 

Trong hư không, vô số lôi xà quấn quanh, ánh sáng chói lóa đến mức không thể nhìn thẳng. 

 

Nhìn thoáng qua thi thể bị xé vụn của đối phương, trong mắt Lâm Nhất hiện lên tia chế giễu, lạnh lùng nói: “Một ngón tay là giết được ta? Lão già này, đúng là biết ra vẻ!” 

 

Chỉ cần một ngón tay, chỉ cần một hơi thở! 

 

Phải nói rằng, khí thế đó quả thật rất lớn, đáng tiếc là chọn nhầm đối tượng. 

 

Lâm Nhất nuốt viên đan Khô Huyền, dưới bầu trời lôi đình như thái dương rực rỡ, hắn nhặt chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt dưới đất lên. 

 

“Thánh khí Tinh Diệu này, hình như không xưng với cái tên lắm”. 

 

Lâm Nhất khẽ lẩm bẩm. 

 

“Đó là vì ngươi quá kém thôi, bổn Đế còn chẳng buồn nói.” Tiểu Băng Phượng khinh bỉ nói. 

 

Lâm Nhất khẽ cười, lời nàng ta nói hình như cũng không sai, cầm chiếc ô mà còn chống không nổi thì đúng là kém thật. 

 

Hắn lập tức đổi đề tài: “Uy lực của thần văn chí tôn này quả thực đáng sợ, thực lực của Khô Ưng chắc cũng sánh được với Cảnh Giới Long Mạch tầng ba rồi nhỉ?” 

 

“Ngươi nghĩ nhiều rồi, cùng lắm là Cảnh Giới Long Mạch tầng một, hơn nữa còn chưa ngưng luyện Long Nguyên. Căn cơ có kém đến đâu thì Long mạch tầng hai cũng phải ngưng luyện Long Nguyên, đến lúc đó, cho dù ngươi có Thiên Thần Đan mấy sao cũng chẳng ăn thua, ngươi đừng bao giờ xem thường sức mạnh của cảnh giới Long Mạch!” 

 

“Vậy à?” 

 

“Mau đi thôi, bổn Đế không thể thúc giục thần văn chí tôn thêm lần nữa đâu, lần này ngươi phải bồi thường cho ta mười ngàn cân Thánh Dịch Chân Long mới được!” Tiểu Băng Phượng thúc giục, giọng lộ rõ vẻ yếu ớt, lần này việc kích phát thần văn chí tôn tốn thời gian rất lâu, cái giá phải trả cũng cực lớn. 

 

Lâm Nhất khẽ gật đầu, cất chiếc ô rồi men theo sườn núi đi xuống. 

eyJpdiI6Ik0xZUdPeXdsTytrOGZvYTdrbHBhN2c9PSIsInZhbHVlIjoibHFFR01wXC9XYmpqZWQ1NzV5RGZZKzg2S0FtVmpzanAxVnF1cExBMXJwQWNJbnNoUldlZmpTRXdNWEhyUGlldDEiLCJtYWMiOiI1MGMzZjZlZDMwZDcyYWQ1ZDk0NzRmZDY5NzU1YzQ4YTJjZWE4Yzg1NjA4OTM1NTkyNGYzNjkxZDZkNTg2NDRmIn0=
eyJpdiI6IjJ2dUZRakJrdG9lMEZFbTF4NHNxU3c9PSIsInZhbHVlIjoiWmtRUllvVGoxZ1ZxSnV4TkIwN3NUV3BXMG1zb0dOYkJRc3pcL295RVRIXC8waXZ5WGNNcTlHVG9JRFFEVkRzdmF3NjNQeGt1N3MzbHBEaDFYQjlqNktDUUlsREw3b1wvZW1JaU4rU1Q3aHJ3YUk9IiwibWFjIjoiY2U3NjkzOGE2NGQ5OThjZTJjM2RkMjZmNjhlMmY4YzYzNzU5ZTUzYmVmNjgzY2YxNjgyYTU5NjJhZDYyNzAxYyJ9

Không lâu sau khi hắn rời đi, Tà Phong đẩy cánh cửa thần điện Bạch Long ra lần nữa, vù... Đám người lập tức bị ánh chớp chói lòa làm đến nỗi không mở nổi mắt.

Ads
';
Advertisement
x