“Cô cảm thấy đám người đó sau khi bị đánh, liệu còn quay lại chịu khổ lần nữa không?” 

 

 

Lâm Nhất bình tĩnh nói. 

 

“Cho nên…” trong lòng An Lưu Yên khẽ động, nàng ta nhìn Lâm Nhất, đôi mắt sáng lên, đã lờ mờ đoán được điều gì đó. 

 

“Chắc chắn là người của điện U Minh, sau khi Lam Tư Vũ trở về, nhất định đã đi gọi tiếp viện.” 

 

Lâm Nhất nói chắc như đinh đóng cột. 

 

“Vậy... Tiêu Vân liệu có trụ được không?” 

 

An Lưu Yên hơi nhíu mày, người của điện U Minh không dễ đối phó, bảy đại chân truyền của Thần Đan, ngoài Lam Tư Vũ ra, ai cũng đều cực kỳ tàn nhẫn. 

 

Phụt! 

 

Nàng ta vừa dứt lời, có bóng người đã bị đánh bay, phun máu, ngã xuống đất rồi vẫn tiếp tục trượt đi đoạn dài. 

 

Nhìn dáng người ấy, chính là Tiêu Vân vừa vội vã lao đi lúc trước. 

 

“Chậc chậc, trúng một chưởng của lão phu mà còn chưa chết, tiểu tử ngươi quả thật cũng có chút bản lĩnh!” 

 

Từ đằng xa, giọng nói u ám lạnh lẽo theo gió lạnh trong động truyền tới. 

 

“Cho hắn chết sớm đi, loại phế vật này không cần tốn quá nhiều thời gian.” 

 

Thêm giọng nói lạnh lẽo vang lên, kèm theo sự khinh miệt rõ rệt. 

 

“Là Khô Ưng và Tà Phong!” 

 

Sắc mặt An Lưu Yên lập tức thay đổi, trong mắt hiện lên vẻ kiêng dè. 

 

“Mẹ kiếp, con chó này... Cứ đợi đấy cho ta!” 

 

Tiêu Vân chửi, quay người bỏ chạy, khi lướt qua Lâm Nhất cùng An Lưu Yên còn buông lời nhắc nhở. 

 

“Làm sao bây giờ?” 

 

An Lưu Yên lo lắng nhìn Lâm Nhất. 

 

“Trốn trước đã.” 

 

“Trốn kiểu gì?” 

 

An Lưu Yên đầy nghi hoặc, đây là động ngầm dưới lòng đất chứ không phải hoang mạc bên ngoài, muốn trốn đâu phải chuyện dễ. 

 

Vút! 

 

Không đợi nàng ta kịp phản ứng, sau khi Lâm Nhất ngưng tụ được thánh ấn Tử Diên đã vươn tay túm lấy vai nàng ta, đưa nàng ta bay ngang giữa không trung. 

 

Ào! 

 

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, trời đất đảo lộn, hai người lập tức biến mất khỏi chỗ cũ. 

 

Khi xuất hiện trở lại, họ đã đến bí cảnh của hộp kiếm Tử Diên, An Lưu Yên kinh ngạc nhìn xung quanh, thỉnh thoảng nhìn Lâm Nhất. 

 

Trong đầu nàng ta tràn đầy nghi vấn, hoàn toàn bị thủ đoạn của Lâm Nhất làm cho chấn động. 

 

“Đây là đâu vậy?” 

 

Cuối cùng nàng ta vẫn không nhịn được mà hỏi. 

 

“Đây là bí cảnh Tử Diên, lát nữa ta sẽ kể kỹ cho cô nghe...” 

 

Lâm Nhất bước đến gần cây non của thần thụ Ngô Đồng, thấy Tiểu Băng Phượng lập tức nói: “Đại Đế, giúp ta xem bên ngoài tình hình thế nào?” 

 

“Hừ, Lâm Nhất, ngươi dám đưa người ngoài vào bí cảnh Tử Diên, ngươi có biết nếu bí mật này bị lộ, ngươi sẽ chết thảm thế nào không?” 

 

Tiểu Băng Phượng nhìn Lâm Nhất, tức giận nói. 

 

“Nàng ta sẽ không làm vậy đâu.” 

 

Lâm Nhất bình thản nói. 

 

Tiểu Băng Phượng tức đến phát điên, nhưng cuối cùng vẫn phất tay, lập tức hình ảnh bên ngoài hiện ra trước mặt ba người. 

eyJpdiI6IkN5QXVwR1lDbWFOUDUyNzVUTzBHTWc9PSIsInZhbHVlIjoibytnOXNhTEdzNlpKREJVb1NSTjJtd2RVR3EramJjWFI1K2w2RzBndjFkbUNrVGpcL0ZBWU4xN1lZS1lrckxRYjQiLCJtYWMiOiI5NmM5MjI4MjRjMGMwYjYxOTQzMmMxYzA5MTU3NTY2Y2FkNDU3Yjg3ZTQ2NWQ0NDY3OTRjODI1NjljNTBiZjFlIn0=
eyJpdiI6IkJvaTRpa3NlSitQV2s0R0w1aWF1aGc9PSIsInZhbHVlIjoibXRjc1NvTkVkZ0VkaWFPY1A5YWdpclwvS0ZzYVdnUTNpZHdtZzdBU3piVk9KZHppZlBjS0h3eG9qWTF2cG1ndytkMXhNQ0VDVk5jcVdCNGczTldadGxYZGZcL1Y4aXRBQVwvaURlRW9LblVoRDJncjJodlNCdHd0TnJzMzlKMXA4Y1lySkw2T043eExES0w1Y0RGd0l2NEVTTFhDR0l6NW8yaGZRSVdpVHRHUktXQ3VJZm1aWGxsSW9YZ0xzd3AzYjZjNlhuTWloQ2w0WVV3cDhocHk3SzU1YjNDSlQrQWtWR2NOZk01VzZpSTJIbHRNZ2Ztck96aU5tNXRJR1kyc2h2NGhTekJTNWR3azNJVCtFZE9mcE1RZ3c3ZlFXVHJyR3ZDTVRHNVl6YUh0NFk9IiwibWFjIjoiODgzY2MyNDVjNzIyZWQ2MjM0MGQwZmFkZGE1NDkzMjNkMGJjNTg0YzVkMzcwYTFkMzcwMjY4ZTliYWQ2YTJjMCJ9

Ads
';
Advertisement
x