Mộc Tuyết Cầm không để ý đến nàng ta, khẽ đẩy nàng ta ra, ánh mắt nhìn xa xăm về phía dưới vách núi, nơi hồ Quan Tiên cách hàng chục ngàn thước.
Hồ Quan Tiên cách nơi này rất xa, chỉ dùng mắt thường thì phải gắng hết sức mới có thể nhìn rõ.
Vì thế Mộc Thanh Thanh chắn trước mặt, khiến nàng ta cảm thấy rất khó chịu.
“Hừ!”
Mộc Thanh Thanh hờn dỗi kêu lên, giậm chân, tức đến mức không chịu nổi.
Tỷ tỷ chắc chắn đã phát hiện ra điều gì đó, thật đáng ghét… Nhìn dáng vẻ Mộc Tuyết Cầm không thèm để ý tới nàng ta, Mộc Thanh Thanh tức đến muốn bốc hỏa.
Chẳng thương nàng ta gì cả, rõ ràng nàng ta rất tò mò mà!
…
Ở trung Tâm hồ, Kim Huyền Dực cùng Quý Thư Huyền đang nhìn chằm chằm hoa Thanh Liên Kiếm cấp chín trên vỏ kiếm.
Lần đầu tiên cảm thấy áp lực từ người Lâm Nhất, trên trán thậm chí còn toát mồ hôi.
Cảm giác này thực sự kỳ quái, phải biết rằng với thực lực, thủ đoạn cùng những con át chủ bài của họ, bất luận thế nào cũng không nên coi Lâm Nhất là đối thủ mới đúng.
Nhưng hiện tại cảm giác Lâm Nhất cho bọn họ kỳ dị vô cùng, khó có thể hình dung được.
Nếu nhất định phải dùng một chữ để miêu tả thì chính là yêu!
Chỉ có thể cùng lên mới được...
Trong mắt Quý Thư Huyền lóe lên tia quyết đoán, cuối cùng vẫn đành buông bỏ lòng kiêu ngạo trong lòng.
Hết cách rồi, thực lực gã với Kim Huyền Dực ngang ngửa, nhìn bộ dạng Kim Huyền Dực dù đã thi triển kiếm pháp cấp Quỷ Linh.
Cũng chưa chắc đã áp đảo được đối phương, ngoài việc cùng lên, đã không còn cách nào vững chắc hơn.
Nghĩ đến đây, Quý Thư Huyền khẽ cười khổ.
Lẽ ra trong cuộc tỉ thí năm phong lần này, trận chiến được chú ý nhất phải là giữa gã với Kim Huyền Dực, cũng là trận cuối cùng của hai người trên Bảng Địa.
Nhưng giờ đây, toàn bộ sự chú ý lẫn hào quang đều bị Lâm Nhất chiếm hết, thậm chí ngay cả Thanh Liên cấp chín cũng rơi vào tay đối phương.
Quý Thư Huyền nhìn Lâm Nhất, trầm giọng nói: “Thực lực của Lâm sư đệ thật khiến người ta bái phục, nếu xét riêng về thực lực trong cuộc tỉ thí năm phong này, e rằng ngôi đầu không ai xứng đáng hơn ngươi. Nhưng Thanh Liên cấp chín này, chúng ta thực sự không thể buông tay dễ dàng như vậy… Vì thế, đắc tội rồi!”
Câu nói này vừa dứt, lập tức gây ra xôn xao không nhỏ.
Họ định cùng nhau ra tay rồi!
Song Tử Tinh trên Bảng Địa của Kiếm Tông định liên thủ đối phó với Lâm Nhất, thế giới này đúng là quá ảo diệu!
Mấy năm nay, Bảng Địa của Kiếm Tông toàn là hai người họ tranh đấu với nhau, nói là như nước với lửa thì cũng chẳng sai.
Vậy mà bây giờ định liên thủ... Thật khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Gã khá thẳng thắn, nếu nói đến đấu đơn, e là thật sự không thể áp chế được Lâm Nhất.
Nhưng Thanh Liên cấp chín liên quan đến ngôi đầu cuộc tỉ thí năm phong, còn dính đến trọng bảo như Long Huyết Huyền Tinh, ai mà dễ dàng buông tay được.
Lâm Nhất mỉm cười nói: “Không thể gọi là đắc tội, thời đại tranh đấu, ai cũng có quyền tranh giành, khi còn trong khuôn khổ quy tắc, thì chẳng có gì là không thể cả.”
Nghe vậy, trong mắt Quý Thư Huyền thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc, càng thêm chút thiện cảm với Lâm Nhất.
“Vậy thì ngươi không tu luyện kiếm pháp cấp Quỷ Linh, bọn ta cũng không dùng, thua thì thua thôi.” Quý Thư Huyền khẽ nói.
Kim Huyền Dực không nói gì, vừa rồi giao thủ với Lâm Nhất vốn cũng chưa dùng đến kiếm pháp cấp Quỷ Linh, trong lòng cũng có cùng ý nghĩ như vậy.
Dù sao cũng đều là đệ tử Kiếm Tông, tranh đấu thì tranh đấu, nhưng ranh giới vẫn phải giữ.
“Không cần thiết.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất