Đúng là một loại quả ghê gớm tràn ngập sinh cơ!
Trong mắt Lâm Nhất hiện lên vẻ vui mừng. Hắn hỏi: “Đại đế, cái thứ bay ra từ cái khe kia là tiên thụy năm màu thật hả?”
“Không đâu, tiên thụy lợi hại hơn thứ kia nhiều. Bản đế từng thấy tiên thụy chín màu, đó chính là khí thần thánh có thể sinh ra tiên dược. Ta đoán cái thứ kia là khí thánh nguyên được tản ra từ trong cơ thể của Khô Huyền Đại Thánh sau khi Khô Huyền Đại Thánh tử vong.”
Tiểu Băng Phượng nhẹ giọng nói: “Khô Huyền Đại Thánh nhất định là cực kì lợi hại, kể cả khi tính ở thời thượng cổ cũng là một sự tồn tại mạnh mẽ. Ta đoán là hắn nắm giữ sinh mệnh ý chí, vậy nên khí thánh nguyên mới tương đương với tiên thụy sau khi hắn chết.”
“Sinh chi ý chí?”
“Là sinh mệnh ý chí. Sinh chi ý chí khác hẳn sinh mệnh ý chí. Chỉ có khi đồng thời nắm giữ sinh và tử, mới xem như là sinh mệnh hoàn chỉnh.”
Tiểu Băng Phượng giải thích: “Sinh mệnh ý chí tương đương với sinh tử chi đạo. Ngươi có thể cho rằng nó là sinh tử ý chí. Bảy thần văn chí tôn trong hộp kiếm Tử Diên cũng tương tự như thế. Khô Huyền Đại Thánh đúng là lợi hại. Còn có cả đảo Khô Huyền nữa, đảo Khô Huyền không tầm thường một chút nào.”
Lâm Nhất cảm thấy chấn động trong lòng, tới tận bây giờ hắn mới biết phải đồng thời nắm giữ sinh và tử mới có thể xem như là sinh mệnh hoàn chỉnh.
Sinh mệnh ý chí khiến cho hơi thở thánh nguyên của Khô Huyền Đại Thánh sau khi chết có thể so sánh được với tiên thụy. Hắn không thể tưởng tượng nổi những cái gọi là thánh dược vốn dĩ tồn tại trên đảo Khô Huyền, trải qua khí thánh nguyên tương đương với tiên thủy bao phủ, sẽ có giá trị đến mức nào.
Lâm Nhất cầm quả Xích Huyết, quay đầu lại nhìn đảo Khô Huyền bị gió lốc bao phủ ở xa xa, trong mắt mơ hồ chứa vẻ mong chờ.
“Lâm Nhất, cẩn thận!” Tiểu Băng Phượng trong hộp kiếm Tử Diên đột nhiên hốt hoảng hét to.
Một luồng kiếm thế sắc bén kéo theo thánh uy bàng bạc chợt lao đến.
Lâm Nhất thu tầm mắt lại, ngẩng đầu nhìn lên, hóa ra là cô gái áo tím nhân lúc hắn mất tập trung, rút Lôi Vân thánh kiếm chém qua bên đây.
Đối phương dùng tinh tượng, mặt mày dữ tợn, sát khí lạnh lẽo.
Phía sau nàng ta là một bức họa, giữa bức họa là một thanh thánh kiếm bị lửa máu quấn quanh.
Dùng các loại thánh kiếm làm tinh tượng là lựa chọn của rất nhiều kiếm khách, không chỉ vì dễ dàng ngưng tụ, mà còn vì cực kì thuần túy, vô cùng thích hợp với đạo sát phạt của kiếm khách.
Tinh tượng của cô gái áo tím rất độc đáo. Giữa bức họa, ngoài thánh kiếm ra thì còn có một vầng trăng sắc xanh lạnh lẽo treo trên cao. Vầng trăng được ngưng tụ từ lôi hỏa sắc xanh. Có vầng trăng lôi hỏa làm bối cảnh, bức họa trở nên cực kì thâm thúy và tràn đầy ý cảnh.
Quả nhiên là đại tông, chỉ nhìn tinh tượng thôi là có thể mơ hồ thấy được nội tình dày nặng của đại tông.
Một kiếm toàn lực của nàng ta cực kì tàn nhẫn, chém thẳng về phía mặt của Lâm Nhất với tốc độ nhanh như chớp.
Dưới uy lực thánh kiếm và tinh tượng của đối phương, Lâm Nhất rất bình tĩnh mà nhích người sang một bên.
Phụt!
Bóng kiếm xẹt qua, để lại vết máu nhè nhẹ trên má hắn, rõ ràng là hắn đã tránh được bóng kiếm trong gang tấc.
“Chỉ có chút bản lĩnh đó thôi hả?”
Trong mắt cô gái áo tím hiện lên vẻ khinh thường. Nàng ta chế giễu: “Nói cho cùng cũng chỉ là một tên rác rưởi cảnh giới Tinh Hà, yên tâm đi chết đi!”
Nàng ta chém hụt một kiếm cũng không hề hoảng loạn.
Lôi Vân thánh kiếm bùng nổ ánh sáng, các loại thánh văn đan xen, nở rộ tia sáng sấm sét cực kì chói mắt.
Thanh kiếm khá là bất phàm, ngưng tụ hơn bảy trăm thánh văn. Khi nó bùng nổ ở khoảng cách gần, uy áp thánh văn gần như đạt tới cực hạn.
Nếu là người thường thì tất nhiên là không thể đỡ được.
Kể cả là Lâm Nhất, trong tình huống không dùng Thần Tiêu Kiếm Ý, thân pháp cũng sẽ bị hạn chết rất nhiều.
Một kiếm nhanh như chớp, chỉ vừa lóe lên là xẹt qua cổ Lâm Nhất. Cô gái áo tím định dùng một kiếm chém đứt đầu Lâm Nhất.
Phụt!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất