Cổ Yêu Nguyệt chạy tới, mắt đỏ hoe: "Ngươi đã bảo, không đi nữa mà!" 

 

Diệp Bắc Minh bất đắc dĩ nói: "Sứ mệnh của ta, còn chưa hoàn thành!" 

 

"Ta ở lại đây, chưa chắc mọi người đã an toàn, chỉ khi ta ở bên ngoài thu hút hỏa lực, ở đây mới thái bình thịnh vượng!" 

 

Cổ Yêu Nguyệt tâm tình phức tạp: "Ngươi là tên lừa đảo!" 

 

"Cút đi! Vĩnh viễn đừng quay lại nữa!" 

 

Cổ Yêu Nguyệt quay người chạy đi, vừa chạy vừa khóc! 

 

Cô ấy đã trở thành đại trưởng lão của Thạch thôn, cô ấy sẽ bảo vệ tộc Bàn Cổ suốt đời, không thể rời đi! 

 

Diệp Bắc Minh thở dài, quay người bước ra khỏi thôn Bàn Cổ. 

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Nhóc con, hình như cô bé này yêu cậu rồi!" 

 

"Người yêu tôi không có kết cục tốt đâu, sẽ bị tổn thương!" Diệp Bắc Minh lắc đầu. 

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Nhóc con, bổn tháp không cho phép cậu nói mình như vậy!" 

 

"Chẳng lẽ bổn tháp không yêu cậu sao?" 

 

"Đệt!" 

 

Diệp Bắc Minh rùng mình: "Tiểu Tháp, ông nói vậy, làm tôi hơi sợ đấy!" 

 

"Ha ha ha ha!" 

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười to: "Đâu phải tình yêu nam nữ đâu!" 

 

Đột nhiên. 

 

Một cục truyền âm thạch bay tới, Diệp Bắc Minh bắt lấy! 

 

Không ngờ lại là tọa độ của thôn Bàn Cổ! 

 

"Ra ngoài không trụ nổi thì cút về!" 

 

Giọng Cổ Yêu Nguyệt truyền ra. 

 

Diệp Bắc Minh âm thầm ghi nhớ tọa độ, anh bóp một cái, cục truyền âm thạch nát thành bột phấn! 

 

Sau khi ra khỏi thôn Bàn Cổ, Diệp Bắc Minh sải bước, lao thẳng hướng ra ngoài Đại Hoang! 

 

Ba ngày sau, anh vẫn đang chạy! 

 

Mười ngày sau, vẫn đang chạy! 

 

Dọc đường gặp rất nhiều hoang thú, thực lực kinh người. 

 

Thậm chí có vài con còn có thực lực cấp Đế Tổ! 

 

Diệp Bắc Minh buộc phải đi đường vòng! 

 

Một tháng sau, Diệp Bắc Minh vẫn đang chạy: "Đệt! Tiểu Tháp, chúng ta chạy đến đâu rồi? Má nó đây vẫn ở trong Đại Hoang à?" 

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bật cười: "Nhóc con! Bổn tháp đã bảo trước với cậu rồi mà, Đại Hoang chiếm một phần ba tầng trời thứ nhất đấy!" 

 

"Không thể dùng truyền tống, cậu cứ chạy tiếp đi!" 

 

Ba tháng sau. 

 

Diệp Bắc Minh vẫn còn chạy! 

 

"Đù mé... Đại Hoang ơi là Đại Hoang! Rộng quá trời!" 

 

Diệp Bắc Minh than thở: "Nếu đây mà là vị diện khác, ba tháng này tôi phải băng qua mấy trăm đại lục rồi!" 

 

Đột nhiên. 

 

Một mùi nguy hiểm bao trùm, hơi thở tử vong ập đến! 

 

"Hửm?" 

 

Diệp Bắc Minh lập tức nâng cao cảnh giác, luồng khí tức này không phải nhắm vào anh! 

 

"Gào!" 

eyJpdiI6InJZOFd5czhON1F5WkZkSHViZzBwWXc9PSIsInZhbHVlIjoiXC9rT2t4Qnd6M0FzQk5DTU01VVVIMjVudVRPdHQrcjNYUThLRUhlTU1FM1JmbTM0VHd3Q2YyUUV2K3ZPWFhXUXAiLCJtYWMiOiJhOTUyYjRiNDBmMjU5ZjU5ZDhjMWM5Nzk3MWVkNjgzNTU4MTQxY2ExMDg5MzNhY2ZjMTU0ZWU1ZGVkYWQxNTgzIn0=
eyJpdiI6IlhcL0Y0OFZzV3lYbGNUb3BSdUJET21RPT0iLCJ2YWx1ZSI6InJMaFcyWHg5XC8yenFSa3Fzd1VUTlZQRmo1V29sMW11cHVxclFKamVmMFhBc2VjOUhYQm15RGNKaUZqVFVmTzViWnVpUWg1NVV1a3htXC81U2JsbEJST2Z6azNOUktGV2UwazZ3V3VrMFVHOFNXWjlUUVY0SVJDQUIxMXRvVUliRkxGZTg4Rkh6dkY5ampIMndtM2dzNVNHZG5OZ1hkelZIbDk4R0ZMTDhFRUZRUHFVR1ZoWVJVdGtuNjNRZzlQWFdTeDZYUWYxRWp3dTgxeVJUdytTMllvRnBCXC9Md1UzUjVRYVlGbExoOEl2c2RSZ2lGV2N4Z2ZyQmpvTW5kY2FYVUVOanltZ2dCODk5MGVDNVZMSGxSczZwSm1uYUFVYVdjdEdXWmdYNlRtbHVHODJDamlNK3pDWlwvKzUzQWg1Smp4UzkxQlJndFVtblJoYkE3TnVaSlNZcSt1cmVTREpWVnZZOUNQcTBrN1gwQVZ3MTRJYlBoTW9Kc1dZajVSRnU2MkkrTmkxVVNEWlwvYzk0Vjh3SkNkNUg0c0tyVFFmVTQxY1NJOGJ1cmtxNk02WT0iLCJtYWMiOiI1NTEzNDk0MWFlNjRhNmViY2Y3YTlhNDlmMzRkZDlhNTU0ZTA1YjNlNmNmYTkzZjRjM2U3NTMxY2QxODY4MzQ3In0=

Hắc Long cũng là dòng cực kỳ cổ xưa, hình chưa vẫn chưa tiến hóa hoàn toàn!

Ads
';
Advertisement
x