"Lão Mặc, giết đi."
"Rõ!"
Lão giả áo xám chặn đường Diệp Bắc Minh lúc đầu, đang định ra tay.
Nam Cung Tuyệt Vũ vẫn nhắm mắt nãy giờ bỗng mở mắt ra, mắt sáng như sao: "Đường đường là thánh tử Thiên Thần Tông, có cần thiết phải làm khó mấy người qua đường không vậy?"
"Cảnh giới họ thấp như thế, họ đâu liên quan đến chuyện này!"
"Để họ đi đi, có việc gì cứ nhằm vào ta đây này!"
"Tuyệt Vũ cô nương, cuối cùng cô cũng chịu nói chuyện với ta rồi à?" Trịnh Vô Ngấn phấn khởi.
Đột nhiên.
Một giọng nói lạc quẻ vang lên!
Còn có vài phần mừng rỡ!
"Ngươi là thánh tử Thiên Thần Tông?"
Người nói chính là Diệp Bắc Minh!
Vèo!
Tất cả mọi người trong mộ kiếm thượng cổ đồng loạt quay sang nhìn Diệp Bắc Minh.
'Chắc không phải tên nhóc này biết thân phận của Trịnh công tử xong, muốn nịnh nọt đấy chứ? Giờ mới chúc mừng thì muộn rồi!' Linh Nhi nghĩ thầm.
Khuôn mặt Nam Cung Vấn Tuyết cũng xoẹt qua vẻ chán ghét.
Ban nãy còn tỏ ra thanh cao!
Bây giờ thấy đây là thánh tử Thiên Thần Tông, liền muốn nịnh bợ à?
Ghê tởm!
"Ha ha! Đúng, thì sao?"
Trịnh Vô Ngấn liếc Diệp Bắc Minh một cái, cứ như nhìn con sâu cái kiến vậy.
"Nói sớm! Thì ta đã chẳng lãng phí thời gian đợi ngươi đúc kiếm rồi!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu.
Thiên Thần Tông, cũng từng tham gia vào vụ vây giết ở đảo Bàn Cổ!
Diệp Bắc Phong và Tử Vận còn chưa nhìn rõ.
Vèo!
Diệp Bắc Minh đã hành động rồi.
Một bước đã đến trước mặt thánh tử Thiên Thần Tông!
Nhanh! Qúa nhanh!
Thế cho nên hơn chục lão giả cảnh giới Thiên Đế của Thiên Thần Tông còn chưa kịp phản ứng, Diệp Bắc Minh đã vượt qua họ!
"Hả?"
Trịnh Vô Ngấn giật mình.
Sau đó là phẫn nộ!
"Ngươi muốn chết à?"
Trong tay hắn ta, thanh thần kiếm vừa đúc thành còn chưa kịp đặt tên, chém thẳng xuống đầu Diệp Bắc Minh!
Phụt!
Diệp Bắc Minh vung một quyền!
Trịnh Vô Ngấn, nổ banh xác!
Nổ như quả dưa hấu! Hóa thành một làn huyết vụ!
Diệp Bắc Phong, Tử Vận ngây người!
Nam Cung Tuyệt Vũ, Nam Cung Vấn Tuyết, Linh Nhi cũng ngây người!
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất