Phía nhóm thứ hai.
Cô gáo đeo khăn che mặt xin lỗi Diệp Bắc Minh lúc nãy cũng không nhịn được nói: "Chúc mừng Trịnh thánh tử! Thần kiếm đã đúc thành!"
"Chúc mừng Trịnh thánh tử! Thần kiếm đúc thành!"
Kể cả Linh Nhi cùng hơn chục tùy tùng nam nữ già trẻ phía sau đều đồng thanh chúc mừng.
Chỉ có mỗi cô gái cuối cùng, cũng đeo khăn che mặt!
Ngồi yên tại chỗ, nhắm mắt dưỡng thần.
Không có phản ứng gì!
"Chị Tuyệt Vũ, Trịnh thánh tử đúc thành công thần kiếm rồi!" Cô gái đeo khăn che mặt nói.
Cô gái đang nhắm mắt trầm mặc vài giây.
Sau đó hờ hững bật ra một chữ: "Ừ."
Lời này vừa thốt ra!
Toàn trường lặng ngắt nhừ tờ!
Một luồng hàn ý lạnh lẽo lan ra trong mộ kiếm thượng cổ nóng rực!
"Xin lỗi Trịnh thánh tử... tính chị Tuyệt Vũ vốn vậy, không phải chị ấy không chúc mừng ngài đâu!" Cô gái đeo khăn che mặt sốt ruột.
"Ha ha!"
Trịnh Vô Ngấn bật cười, cười nhạt.
"Vậy sao? Sao bổn Thánh Tử lại thấy, Nam Cung cô nương khinh thường bổn Thánh Tử luyện thành thần kiếm vậy?"
Nghe vậy!
Cô gái đeo khăn che mặt mặt biến sắc, như gặp đại địch.
Cô ta tên là Nam Cung Vấn Tuyết, người bên cạnh là chị cô ta - Nam Cung Tuyệt Vũ!
Bọn họ phát hiện chỗ này lâu rồi, họ cũng tới đây đúc kiếm, không ngờ Trịnh Vô Ngấn đến sớm hơn, nên họ phải đợi!
Cứ tưởng Trịnh Vô Ngấn đúc kiếm xong sẽ đi, rồi đến lượt bọn họ, không ngờ vẫn xảy ra chuyện ngoài ý muốn!
Trịnh Vô Ngấn đang tỏa ra sát khí!
Sát khí bao phủ lên nhóm hơn chục người bên Nam Cung Vấn Tuyết!
"Trịnh thánh tử, họ! Còn họ nữa..."
Linh Nhi giọng run run chỉ sang nhóm Diệp Bắc Minh: "...Bọn họ... cũng chưa chúc mừng ngài!"
"Đúng! Đúng!"
Nam Cung Vấn Tuyết gật đầu cật lực: "Trịnh thánh tử, mấy người họ cũng chưa chúc mừng ngài!"
Bây giờ cô ta chỉ mong hắt cái họa này sang bên cạnh!
Dưới cơn tức giận, Trịnh Vô Ngấn giết bốn người nhóm Diệp Bắc Minh, là có thể dập bớt cơn giận!
Sẽ không gây rắc rối cho họ nữa!
"Các ngươi có ý gì hả? Bọn ta đâu có quen tên Trịnh thánh tử này!" Tử Vận vội vàng nói.
Diệp Bắc Phong nhíu mày nhìn sang Diệp Bắc Minh!
Từ nãy tới giờ Diệp Bắc Minh toàn nhắm mắt!
Tựa như mọi chuyện không liên quan đến anh vậy!
Nên chắc Nam Cung Vấn Tuyết và đám Linh Nhi nghĩ, nhóc này sợ rồi!
Diệp Bắc Phong thì tưởng Diệp Bắc Minh không muốn nhiều chuyện, bèn nói: "Nếu cần, bọn ta cũng có thể chúc mừng ngươi!"
"Mấy con kiến hôi, bổn thánh tử cần các ngươi chúc mừng chắc?"
Trịnh Vô Ngấn ngoài cười nhưng trong không cười: "Cô bảo có đúng không? Tuyệt Vũ cô nương!"
Hắn ta còn chẳng thèm nhìn nhóm Diệp Bắc Minh lấy một cái!
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất