Sắc mặt cô ta đau đớn tột cùng, sau khi quờ liên tiếp hơn chục lượt: "Khụ khụ... Không được, không tóm được!" 

 

Khóe môi Diệp Bắc Minh giật giật, nhìn người phụ nữ hung tàn: "Kiếm tu các cô đều tàn nhẫn với bản thân mình như vậy sao?" 

 

Diệp Thiên Chỉ nói: "Đến lúc sống chết thì không có gì là tàn nhẫn hay không tàn nhẫn!" 

 

"Đây là lựa chọn tốt nhất!" 

 

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Bỏ đi, để ta thử!" 

 

"Được!" 

 

Diệp Thiên Chỉ đứng dậy, thu dao găm lại. 

 

Cũng không để ý áo trước ngực đã rách nát, cô ta từng bước tiến lại gần Diệp Bắc Minh, đẩy hắn ngã tựa vào một tảng đá: "Ngồi xuống!" 

 

"Làm gì?" 

 

Trong lúc Diệp Bắc Minh còn nghi hoặc. 

 

Diệp Thiên Chỉ đã ngồi đối diện lên đùi hắn! 

 

Diệp Bắc Minh choáng váng: "Cô… làm gì vậy?" 

 

Hai người gần như dính vào nhau! 

 

Lúc này. 

 

Chỉ cần cúi đầu là thấy hết người Diệp Thiên Chỉ! 

 

Diệp Thiên Chỉ cau mày: "Ngươi không phải muốn giúp ta trị thương sao? Vết thương của Chu sư muội ngươi cũng trị theo cách này phải không?" 

 

"Phụt…" 

 

Diệp Bắc Minh suýt phun ra máu! 

 

Người phụ nữ này, thật sự chẳng hiểu chút gì về chuyện nam nữ sao? 

 

Đột nhiên, Diệp Thiên Chỉ lại nói: "Trong quần ngươi còn giấu binh khí à? Cọ vào ta rồi!" 

 

Mẹ nó! 

 

Đúng là mù tịt chuyện nam nữ thật! 

 

Diệp Bắc Minh bất lực, lười giải thích: "Bỏ đi, cô đứng dậy đi, ta có thể cứu được cô, không cần ngồi đối diện thế này!" 

 

"Ồ!" 

 

Diệp Thiên Chỉ thốt ra một tiếng, vừa định đứng lên- 

 

Bỗng phía sau vang lên giọng nói gấp gáp: "Ở đây có một mảng năng lượng Hỗn Độn, hình như tạm thời cách ly được tà phong, mau vào trong đó lánh đã!" 

 

Giây tiếp theo. 

 

Mười mấy thân ảnh ùa vào! 

 

Chỗ này không lớn, bề ngang chừng một trăm mét. 

 

Cho nên. 

 

Vừa vào là bọn họ thấy ngay Diệp Bắc Minh và Diệp Thiên Chỉ! 

 

Hai người ngồi đối mặt. 

 

Tư thế cực kỳ ám muội! 

 

Bọn họ không thấy được vết thương ở đan điền của Diệp Thiên Chỉ, chỉ thấy máu tươi từ vết thương thấm đỏ chiếc váy dài của cô! 

 

Cộng thêm tư thế ngồi của hai người thế kia, đám người xông vào lập tức hiện lên biểu cảm thâm sâu trên mặt! 

 

"Đúng là trùng hợp thật đấy! Đến chỗ này cũng có thể thấy được cảnh mặn mà thế này!" 

 

"Chẳng lẽ cặp nam nữ này biết mình sẽ chết ở Tà Phong Cốc nên tranh thủ phóng túng một chút sao?" 

 

"Ra nhiều máu như vậy, xem ra rất điên cuồng nhỉ?" 

 

Vài thanh niên cười cợt. 

 

Một thiếu nữ trong đó, giọng trêu chọc: "Chu Dương, Vương Bôn, Từ Lục! Các ngươi bớt nói vài câu đi, biết đâu người ta là tình nhân thì sao!" 

 

"Bên ngoài tà phong lớn như vậy, vị cô nương kia rõ ràng đã bị tà phong xâm nhập!" 

 

"Trước khi chết muốn trao mình cho đối phương, rất buồn cười sao?" 

 

Ba gã vừa mở miệng liền im bặt! 

 

Không nói thêm gì nữa! 

 

Chỉ là ánh mắt, thỉnh thoảng vẫn liếc về phía Diệp Thiên Chỉ! 

 

Dù sao. 

eyJpdiI6IkU4TjQxcm9vb2F2RlwvQURFTlp6UFwvdz09IiwidmFsdWUiOiJtQmFMR0plSERFK2M1aUltdVFPU1R3MFdxYTlSa1NuMWQyV2NhdWNaUDlwVTMrWDRWdGpQWjFsNktLZ3lRUzBFIiwibWFjIjoiZWM0ZjA3ZmIyMDdlYjcxMjIzZWZiYjRjYWJjMWZkOTIzY2Q4ZGFkN2JiNzBjYjViNGYyMTcxMTQ1OWNkZWFjNiJ9
eyJpdiI6IkdYWlZvb1BqMzJzT3VrN2NaRDkydnc9PSIsInZhbHVlIjoidFp6VFpYWTV6NjRBeWROUE1mSHY2a3NEbStxekh2M1c3dE54TTZIMUxEXC9ISzJQWlFGdEo3ZDJpdUN3WXdiNm1uS0kzZ0orUnFIVnIwVEUxXC8yeDloT21CMURORCtNNitBOHEyOWpmRkJ3cVJrUFwvUldvNVBWMjNCRUE4UzEyQVNjMFwvbWF3Q3FGWWNCNXpvQ0lpcjY2WWo1ajZpVEY1cUFTM0RPUXFCVkxYa0VQYVNxYWQyaDhacFdiRW1uc3R3Q1ZRb2JabmYrSGlRUmQrYTh2WjRIZ1lcL0xlTDBNVWVLdHVZYjRjOGZxbHplVzNUQ2VQZUgzbXpsVDFhWjdMZ016IiwibWFjIjoiMjRhOGM0ZTc1ODA0ODFiODk5ZjA3NTdiNzhiNjYyNjc4YjY0OTgxNTM3NjhhMDM2YjQ2N2QwNWMzZmNlMmJkOCJ9

Đều khiến người ta khó quên!

Ads
';
Advertisement
x