Anh lại hỏi tiếp: "Không biết việc ba vị tiền bối cần tôi làm là gì?"  

 

Thần hồn ba người đưa mắt nhìn nhau!  

 

Cả ba đều nhìn thấy vẻ kích động trong mắt đối phương!  

 

Cố kìm lại tâm trạng kích động!  

 

"Mộ chủ! Chúng tôi chỉ cần, cậu đặt bia mộ của ba chúng tôi vào Thượng Cổ Long Sào là được!"  

 

"Chúng tôi sẽ hấp thu năng lượng ở Long Sào, nuôi dưỡng thần hồn, có lẽ sẽ có ngày có thể sống lại!"  

 

Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Chỉ đơn giản vậy thôi à?"  

 

Ba người cùng gật đầu: "Chỉ đơn giản vậy thôi!"  

 

Bỗng nhiên.  

 

Cửu U trong lòng như nghĩ đến điều gì đó, cô ấy lập tức mở mắt ra, yếu ớt nắm lấy tay Diệp Bắc Minh: "Đừng đến Thượng Cổ Long Sào..."  

 

"Cửu U! Cô tỉnh rồi à? Cô thấy trong người sao rồi?"  

 

Cửu U lắc đầu vô lực: "Hứa với tôi... đừng đến Thượng Cổ Long Sào..."  

 

"Chỗ đó... rất nguy hiểm... cũng đừng đồng ý với họ, họ là..."  

 

Còn chưa nói hết câu!  

 

Cửu U lại hôn mê!  

 

Diệp Bắc Minh cảm thấy nghi hoặc!  

 

Anh ngẩng đầu lên nhìn bia mộ của ba người: "Ba vị tiền bối, Cửu U nói vậy là ý gì?"  

 

"Hình như cô ấy có điều muốn nói, các vị có quan hệ gì với cô ấy?"  

 

Thượng Cổ Thần Đế thản nhiên nói: "Mộ chủ! Cửu U cô nương quan tâm cậu thôi, Thượng Cổ Long Sào quả thực cực kỳ nguy hiểm!"  

 

"Từ sau khi Tộc Chúc Cửu Âm bị tiêu diệt, Thượng Cổ Long Sào liền trở thành tử địa!"  

 

"Những người đi vào đó, hầu như thập tử vô sinh! Cửu U cô nương không muốn cậu mạo hiểm, nên mới nói vậy!"  

 

Thái Cổ Thần Vương cũng gật đầu theo: "Đúng vậy!"  

 

"Nhóc Diệp, đi hay không, tùy cậu chọn!"  

 

"Nếu cậu không muốn đi, thì cứ coi như chúng tôi chưa nói gì! Dù sao ở trong Nghĩa địa Hỗn Độn, chúng tôi vẫn có thể nuôi dưỡng thần hồn từ từ, đợi đến ngày sống lại!"  

 

Nói xong.  

 

Thần hồn của ba người lóe lên, biến mất!  

 

Bay vào trong bia mộ.  

 

Ánh mắt Diệp Bắc Minh dao động không thôi.  

 

Cuối cùng.  

 

Chỉ với một ý niệm, anh rút ra khỏi Nghĩa địa Hỗn Độn!  

 

"Tiểu Tháp, ông thấy sao?"  

 

"Cậu chú ý một chút là được! Đừng quên chuyện Diệp Thí Thiên ngày trước!" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: "Đúng là không thể phủ nhận, khi cậu gặp nguy hiểm, thần hồn trong Nghĩa địa Hỗn Độn chắc chắn sẽ nghĩ cách cứu cậu!"  

 

"Nhưng... nếu động vào lợi ích của họ, thế thì chưa chắc đâu!"  

 

Diệp Bắc Minh rùng mình.  

 

"Tìm lối ra, ra khỏi Linh Lung cổ tháp trước đã rồi tính tiếp!"  

 

...  

 

Một canh giờ sau.  

 

Tầng hai Linh Lung cổ tháp, một cánh cửa đá ầm ầm mở ra!  

 

Vèo!  

eyJpdiI6ImR3N3pIV1R6R29VN3hadUhjYWMwZ0E9PSIsInZhbHVlIjoiVDFpNU1BZGhrb2w1aURZTGxYcitkNEg3cHUybDRWWHNBeTZ2eUNxSVdWbkZGSUlvNyswa3dXRVwvVnpYWlwvTVJnIiwibWFjIjoiZmQ5NmRhMDAxODc0ZWIzYTc1NjgxNzk5NmJjZGEyNzMyMjQ3MjkyNzNmNWZhZDQzNDA3YmMxODJkYTQ0NWNjOSJ9
eyJpdiI6IjdMbzcrRTFEalRjZzRpa2txVFExTHc9PSIsInZhbHVlIjoiQ25xTGJRYlVzM0dsd3c3UXBkU0lSVTBra2VGVmFLeXVQeGF4T2o2ZzNjNmdGVENTcnQzY093UGg0MjNRZVh4elZnRnRtQ1NHOXdtd09uY2sxcU9YKzZZU2xjbk1QbG9ZeFA5RTRWOERqQnVUMWwrXC8xTWFvd0c5MmR1ZGtDUzIrdnN0N2Yxd1FoS25HKzdmbXVZYm1IQm5VcXA2Sm9PdDhJek11Y1ZsNlZSQm1xNFI1MmlScUY1N2Vxb1NodWZDRiIsIm1hYyI6IjFkNjZiOWYzMzM1ZmI4ZjhlZmU3OGEyYzE1NTE2YzdkOTM0NDhmMTEwZDBlZTlmNThlNDM2ZTgyNjczYjM3NzUifQ==

"Nguyệt Cung chủ, công tử nhà tôi đâu?" Già Lam lo lắm, lập tức xông lên. 

Ads
';
Advertisement
x