Nữ tử sắc mặt xấu hổ, ậm ừ không nói.    

 

 

Chiêm thiếu cười nói: "Nếu đã gặp tình nhân cũ, vậy thì cũng nên chào hỏi một tiếng mới đúng."    

 

Nói xong, hắn ta ôm lấy nữ tử kia ngồi xuống đối diện Dương Khai, mấy tên tùy tùng ở phía sau xếp thành một hàng, khí thế mười phần.    

 

Dương Khai lẳng lặng nhìn qua hắn, trong đầu không khỏi hiện lên một chút tin tức.    

 

Thiên La phủ, Chiêm Ngọc Lâm!    

 

So sánh với nho nhỏ Hư Linh kiếm phái, thực lực của Thiên La phủ phải cường đại hơn nhiều. Võ giả trong Thần Binh giới này được có phân chia theo các giai tầng Nhân, Địa, Thiên, Linh, các thế lực cũng giống như thế.    

 

Mặc dù Hư Linh kiếm phái và Thiên La phủ đều có võ giả Địa giai tọa trấn, xem như cùng là thế lực Địa giai, thế nhưng Địa giai của Hư Linh kiếm phái, cao nhất bất quá tầng ba, trong khi Thiên La phủ lại có cường giả Địa giai tầng chín, bất kể là số lượng hay là chất lượng thì cũng đều không cùng một cấp bậc. Thiên La phủ tùy tiện phái ra một nhân vật cấp trưởng lão là có thể nhẹ nhàng tiêu diệt toàn bộ Hư Linh kiếm phái.    

 

Tên Chiêm Ngọc Lâm này, chính là hậu tự của một vị trưởng lão trong Thiên La phủ, thực lực của bản thân mạnh hơn Dương Khai một chút, không hơn kém nhiều lắm, nhưng địa vị quyền thế thì lại khác nhau một trời một vực.    

 

Nữ tử bên cạnh hắn tên là Chu Sầm, là một đệ tử xuất thân từ gia tộc họ Chu, Dương Khai trước đây ra ngoài làm việc, có kết bạn với Chu Sầm, âm thầm yêu thích.    

 

Hắn vốn tưởng rằng Chu Sầm là người dịu dàng thiện lương, có tri thức hiểu lễ nghĩa, là bạn lữ nhân sinh lý tưởng, ai ngờ tên Chiêm Ngọc Lâm này hoành không xông ra, chen giữa Dương Khai và Chiêm Ngọc Lâm. Chu Sầm quả quyết lựa chọn người sau, đây cũng là lý do lớn nhất dẫn đến việc Dương Khai ở nơi này mua rượu giải sầu.    

 

Thân phận mà Thần Binh giới ban cho hắn, thật sự có một đoạn cuộc sống thất bại a! Dương Khai không khỏi có hơi thổn thức.    

 

"Ta nói, về sau đừng để ta gặp được ngươi, gặp ngươi một lần liền đánh ngươi một lần, ngươi cho rằng ta nói chơi với ngươi đúng  

 

không?" Chiêm Ngọc Lâm lạnh lùng nhìn qua Dương Khai. Mặc dù hắn đã hoành đao đoạt ái người yêu của Dương Khai, nhưng hắn vẫn không có ý định bỏ qua Dương Khai, hiện tại đến nơi đây, cũng không phải là ngẫu nhiên, mà là cố ý.    

 

"Thật đúng dịp, khi thấy ngươi không biết vì sao ta lại nổi giận trong lòng, chỉ muốn đánh ngươi một chầu cho đã!" Dương Khai nhếch miệng cười một tiếng.    

 

Thần Binh giới này giao phó cho hắn một thân phận mới, tất nhiên cũng bao gồm rất nhiều tình cảm, giờ phút này tình địch trước mắt, trong lòng Dương Khai không hiểu vì sao lại tuôn ra một đoàn hỏa khí.    

 

Chiêm Ngọc Lâm tỏ vẻ ngạc nhiên, Chu Sầm trong ngực hắn cũng kinh ngạc nhìn qua hắn.    

 

Dương Khai trong ấn tượng của nàng là một người tính tình ôn hòa, đối xử cực kỳ khoan hậu với mọi người, chưa bao giờ có biểu hiện hùng hổ dọa người như vậy, thậm chí còn có từng tia. . . tà tính!    

 

Dương Khai như thế này làm cho nàng cảm thấy rất là lạ lẫm.    

 

"Ngươi nói cái gì?" Chiêm Ngọc Lâm nghiêng nghiêng lỗ tai, đưa đầu về phía Dương Khai nói: "Ngươi lặp lại lần nữa, hình như ta không nghe rõ!"  

 

Đùng. . .    

 

Dương Khai đưa tay quất ra một bạt tai, trực tiếp quất vào khuôn mặt của Chiêm Ngọc Lâm, một cái răng mang theo huyết thủy bay ra ngoài, Chiêm Ngọc Lâm lập tức lộn nhào vài vòng trên ngừng, ầm ầm ngã trên mặt đất , kéo theo Chu Sầm bị hắn một mực ôm trong ngực cũng té ngã không đứng dậy nổi.    

 

Hai tiếng kinh hô đồng thời vang lên, chính là do Vạn Oánh Oánh đứng sau lưng Dương Khai và Chu Sầm cùng phát ra.    

 

"Chiêm thiếu!" Mấy tên tùy tùng quá mức sợ hãi, liền vội vàng tiến lên nâng đỡ, luống cuống tay chân một trận.    

 

Tại cửa tiệm, Thần Toán Tử tóc tai bù xù, trên người còn có mấy dấu chân cầm lá cờ vải trong tay vọt vào, nhìn Chiêm Ngọc Lâm miệng đầy huyết thủy ngã trên mặt đất đầy thì cười ha ha: "Lão tử liền nói ngươi có họa sát thân, ngươi còn không chịu tin, bây giờ để xem ngươi có tin hay không!"    

 

Nói xong, hắn liền xoay người chạy đi nhanh như một làn khói.    

 

Chiêm Ngọc Lâm được dìu đứng dậy, chỉ cảm thấy nửa bên gò má của mình đều sưng lên. Hắn dùng sức lung lay đầu, vừa sợ vừa giận nhìn về phía Dương Khai: "Ngươi dám đánh ta?"    

 

Dương Khai thản nhiên nói: "Không cố ý, ngươi duỗi đầu tới gần như  vậy, ta có hơi nhịn không được!"    

 

"Đại sư huynh đi mau!" Vạn Oánh Oánh gấp đến mức sắc mặt trắng bệch, dùng sức kéo lấy cánh tay của Dương Khai. Khi nhìn thất Chiêm Ngọc Lâm, nàng liền muốn lôi Dương Khai đi, đáng tiếc kéo không đi, ai ngờ vào giờ phút này lại xảy ra biến cố như vậy.    

 

Đại sư huynh thế mà lại đánh Chiêm Ngọc Lâm, sự tình lần này làm lớn chuyện, e rằng không có cách nào thu xếp được.    

 

"Còn muốn đi?" Chiêm Ngọc Lâm lửa giận ngút trời: "Còn thất thần làm gì, lên cho ta, chém đứt tay chân của tên tiểu tử này, ta muốn hắn phải chịu hết cực hình trên trần gian!"    

 

Mấy tên tùy tùng sau lưng hắn lập tức phóng về phía trước, thực lực của bản thân Chiêm Ngọc Lâm không kém Dương Khai bao nhiêu. Dương Khai Nhân giai tầng bốn, hắn là Nhân giai tầng năm, cũng không phải tư chất của hắn tốt hơn Dương Khai, chỉ là Thiên La phủ bên kia tài nguyên dồi dào, hắn được thế lực vun trồng nhiều hơn.  

 

Như tùy tùng mà hắn mang theo, ai nấy cũng đều là Nhân giai tầng ta ́m tầng chín, mặc dù không có Địa giai, nhưng cũng không xê xích gì nhiều.    

eyJpdiI6IjZHOGRza2xzSFoxdmFXXC9QcjB6WVZ3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IlNLeVJYZXcxNWxCNkFDM2tCclVxNGQrOVU3dFwvOTNWdlZzSUs2TzYwSFJ6S3lxQ1wvdzRZNXkzT3RJSVgyYk9NTiIsIm1hYyI6IjBhMzVjNWRhMmMwNjc2MWYxYzVlMTAzZjJiMzE0MDk0ZjYzNDZiZTg5ZmFmOTU0NTQ3MDlhMGIyOTZiNmUxNTMifQ==
eyJpdiI6ImkwXC9qMVZwR3FNc254U0xNcFp6NE5RPT0iLCJ2YWx1ZSI6InA1TlwvZGhiUUhwRlBLNERIb1JENkhqVklPMnZlK2dJeng3YitLakpZamc3N1ZUMzJrSm9xRTJaZEtOZGZkSEhDeWZOTmlwMzNxY0tHWHA0bW1cL29yUWJJc3l0VVA3V1pVSlNzXC92MlFYQ1JzeEtPOVU3MjJxSEhOVjdTRUQ2emRGQjUzVDhzck1NSFQxRWRLdDNBZGZlYkZxcXJvNXJGWVUzRUswTFNrakJ6aUYydW1wMVpISUlwazNHejFGUndLRVJFWlkwVmlDOEZmNnVPckNQV1FZMllkQTRrM05mTGwxdm0zYUZESkptNkZJdmNDWXpoYWY0K1poeFBaQTh3d3ZFQWdZMmZDazhnUTJxZng2N2VmXC9iaWcyWlYrcjhVRE9DY3phVFlWK3p4YzBkTW9wcGhvTzFaUk5MTHRiNkd3N2pENHZoRWJnOHBFRFwvNUhtbHlUQVh6ZjdcL1ZCcnQrSFdlMWtkdVRlZldcLzZibjR4eUwyTTFqendUaHJaZVJDc3Jwd1gzN2tLaG92YzFvUFwvY3kwYUVtMWhCWkkxQTdIb3ljZlVpS3lVT2l1MUo1TVIrRlkwTXFENkcybWgzVzlTUUhuREc5SERqbU55UExnRWk2Smhxb1RwVnVvVTNYUVdyOFFxMXFmWVJEUEYrWnZXSFhGa3hcL1JyNUxBNjE1YmpnZTAra1VTeDVlUWkzWWVmKzFcLzZKTFJpdlNBY1U1Q3VtOVRnczhDYVFBTzNPaDF5dTJCS1VWdzlWV1p1ZWp4ZVBcL3ljalUyNFJUU05sWER4TmhmRWQyanVFVVJUdVwvbUtBaE1qNWVMS1ZDWTZUaFoxMkNXQTZ6Wk5jUDNUc3BOdkUiLCJtYWMiOiIyOGE1NDcyODU3YWNiZThjYWRhMDBlNzU2OWIwMWVkOGNkODgxYTlhZjYzYmJhNGMzMjE2N2FmNjM0ZDQxMWQyIn0=

Ads
';
Advertisement
x