Dương Khai không có ấn tượng gì tốt với Ô Quảng, người này tính tình tàn bạo, thủ đoạn tàn khốc, tuyệt không phải là người lương thiện, khi hắn rời khỏi Tinh Giới, đi ra ngoài càn khôn tìm tòi võ đạo cao siêu hơn, Dương Khai cũng từng thở phào nhẹ nhõm.    

 

 

Nói thật, nếu để cho Ô Quảng ở lại Tinh Giới, vậy thì hắn thật sự không yên tâm.    

 

Sau khi rời khỏi Tinh Giới, Dương Khai cũng chưa từng nghĩ tới việc tìm kiếm tin tức của Ô Quảng, hai người không có bao nhiêu giao tình, mặc kệ hắn sống chết ra sao đi.    

 

Ai ngờ ở chỗ này lại đụng phải một gia hỏa tên là Mạc Thắng, còn vừa đúng lúc xuất thân từ Vạn Ma Thiên! Nhưng hình dáng của người này lại không liên quan chút nào với Mạc Thắng và Ô Quảng. Người này... Rốt cuộc là ai?    

 

Hắn rốt cuộc là người có tên là Mạc Thắng, hay là Ô Quảng đang che giấu thân phận?    

 

Dương Khai chợt nhớ lại, người này trước đó đi theo Đề Tranh đến Phá Toái Thiên, Đề Tranh gặp phải chuyện ngoài ý muốn nên vẫn lạc, nhưng sao hắn vẫn còn sống sót đến bây giờ?    

 

Không hiểu, cũng không tiện tùy tiện dò xét, Dương Khai chỉ có thể ôm lấy một bụng nghi hoặc.    

 

Cục diện bây giờ có hơi khó chịu, Duẫn Tân Chiếu và Bùi Văn Hiên đánh vỡ thế nội ứng ngoại hợp của mình và Hôi Cốt, nhưng mình lại không thể nào giết người diệt khẩu được.    

 

Nếu mình không tiện động thủ, vậy thì cũng chỉ có thể mượn đao giết người!    

 

Ở trên Tội Tinh này, kẻ có bản lãnh giết chết hai người này, số lượng cũng không ít, thế lực Tội Minh này khá phù hợp với yêu cầu của hắn. Hắn bắt đầu tập trung tinh thần, một kế hoạch mơ hồ chậm rãi hiện lên trong đầu Dương Khai.    

 

Nếu như hết thảy thuận lợi, không bao lâu sau, Duẫn Tân Chiếu và Bùi Văn Hiên đều sẽ phải chết trên Tội Tinh này.    

 

Thời gian trôi qua, Hôi Cốt làm nội ứng bên kia không ngừng đưa tới tình báo, Dương Khai dẫn Duẫn Tân Chiếu và bốn người Bùi Văn Hiên tiếp tục xuất thủ mấy lần, mỗi một lần đều có thu hoạch.    

 

Tên Khai Thiên Ngũ Phẩm tên là Trang Vi kia, Kim Hoàn trên cổ tay hắn đã rực rỡ gần bằng Dương Khai, thậm chí còn hiểm hiểm sắp vượt qua.    

 

Tiến triển thuận lợi như vậy làm cho Trang Vi vui mừng quá đổi, nửa năm trước, bốn người bọn họ tìm kiếm khắp nơi, thật vất vả mới góp nhặt được chừng ba mươi vì sao, nhưng từ sau khi gặp được Dương Khai, trong khoảng thời gian không tới một tháng ngắn ngủi này, hắn đã có được toàn bộ thu hoạch như trước đó.    

 

Giờ hắn mới hiểu được, số sao của Dương Khai rốt cuộc từ đâu ra.    

 

  Âm thầm tính toán, nếu như có thể khiến cho Doãn sư huynh và Bùi sư huynh ra tay giết chết Dương Khai, vậy thì hắn sẽ an vị ở chức thủ khoa. Trong lòng ôm lấy hy vọng cực lớn để đoạt được hạng nhất trong lần luận đạo đại hội này, Trang Vi mỗi một lần hành động đều tích cực hơn bất kỳ ai.    

 

Trang Vi bên này thu hoạch to lớn, kế hoạch của Dương Khai cũng đang thong thả tiến hành, từ bây giờ đến khi luận đạo đại hội kết thúc còn khoảng chừng năm tháng, thời gian coi như sung túc, cho nên hắn cũng không cần phải cuống cuồng.    

 

Ngược lại tên gia hỏa gọi là Mạc Thắng kia, Dương Khai nhiều lần dùng lời nói dò xét, nhưng lại không có chút thu hoạch nào, quả thực không thể nào nhận ra được thân phận của hắn. Sau mấy lần, Dương Khai dứt khoát không quan tâm đến hắn nữa, tránh việc để lộ ra chân tướng gì đó.    

 

Một ngày nọ, Dương Khai lại một lần nữa nhận được tin tức do Hôi Cốt Thiên Quân đưa đến, mới nghe xong tin tức, Trang Vi liền xuất hiện nơi cửa hang, ân cần hỏi: "Có tin tức gì mới à?"    

 

"Không sai, ngày mai sắp có một đội tuần tra của Tội Minh được điều động, hai vị Ngũ Phẩm dẫn đầu, tổng cộng mười hai người!" Dương Khai gật đầu.    

 

"Rất tốt!" Trang Vi toét miệng cười nói, liếc mắt nhìn Dương Khai từ trên xuống dưới, tán thưởng nói: "Ngươi cũng rất tốt, yên tâm, sau lần luận đạo đại hội này, ta sẽ cầu tình trước mặt Doãn sư huynh và Bùi sư huynh cho ngươi, oan gia nên giải không nên kết mà!"    

 

"Vậy thì xin cảm ơn nhiều." Dương Khai khẽ cười một tiếng.    

 

Trang Vi gật đầu một cái, xoay người, trong mắt lóe lên một tia lãnh ý. Hắn cũng biết, Duẫn Tân Chiếu và Bùi Văn Hiên bây giờ chẳng qua chỉ là đang lợi dụng nội tuyến trong tay Dương Khai, chỉ chờ đến lúc luận đạo đại hội này sắp kết thúc là sẽ xuống tay với hắn.    

 

Dù sao đến khi đó thì nội tuyến trong tay Dương Khai cũng không còn hữu dụng nữa, giết chết Dương Khai thì còn có thể lấy được chiến tích khổng lồ trong tay đối phương, vừa nãy nói như vậy chẳng qua chỉ là để trấn an hắn mà thôi, hắn sao lại vì một ngoại nhân mà chọc cho Duẫn Tân Chiếu và Bùi Văn Hiên không vui được.    

 

Hôm sau, một nhóm bốn người rời khỏi chỗ ẩn thân dưới sự dẫn đường của Dương Khai, sau đó chạy thẳng về một hướng.    

 

Hôi Cốt Thiên Quân đảm nhiệm chức hộ pháp trong Tội Minh, quyền cao chức trọng, lợi dụng quyền lực trong tay để dò xét, thậm chí còn điều chỉnh tuyến đường điều tra của Tội Minh đội tuần tra, đây đúng là việc dễ như trở bàn tay.    

 

Những người của Tội Minh bị giết trước đó, đều là do Hôi Cốt Thiên Quân đưa tới tin tức từ bên trong, nếu không phải vậy thì Tội Tinh này lớn như vậy, Dương Khai cũng không biết nên đi nơi nào để tìm người.    

 

Dương Khai chợt hạ xuống một sơn cốc bốn bề toàn là núi. "Chính là chỗ này?" Trang Vi hỏi một tiếng.    

 

"Một hồi lâu sau, đội tuần tra liền sẽ tới, chuẩn bị sẵn sàng đi."  

 

Dương Khai cũng không giải thích nhiều.    

 

Mọi người đã trải qua loại tình huống này thật nhiều lần, dĩ nhiên là cũng thông thạo, ai nấy cũng đều thi triển pháp quyết che giấu khí tức, ẩn thân chỗ tối, bình tĩnh mai phục.    

 

Hoàng Tuyền Quật, tổng đàn Tội Tinh, Hôi Cốt đang phòng thủ, chợt nghe trong Hoàng Tuyền Quật vang lên một tiếng chuông trầm muộn, thần sắc của hắn không khỏi biến đổi.    

 

Tiếng chuông vang này rõ ràng là lệnh triệu tập của Minh Chủ, không phải gặp chuyện trọng đại thì sẽ không gõ, từ khi Hôi Cốt gia nhập Tội Minh này đến tận bây giờ, đây là lần đầu hắn nghe thấy.    

 

Phân phó thủ hạ tiếp tục phòng thủ, hắn vội vã đi về phía đại điện nghị sự.    

 

Sau khi đến đại điện, dõi mắt đảo qua, chỉ thấy quần hùng hội tụ trong điện, Khai Thiên Lục Phẩm có tới hơn bốn người, Minh Chủ Hoàng Tuyền Thiên Quân ngồi ngay ngắn ở vị trí đầu não, ở hai bên trái phải phía dưới hắn, hai vị Phó Minh Chủ, Kim Cương Thiên Quân và Liệt Hỏa Thiên Quân đang ngồi đó.    

 

Hôi Cốt Thiên Quân thi lễ với Minh Chủ, Phó Minh Chủ một cái, sau đó tìm tới vị trí của mình để ngồi xuống.    

eyJpdiI6InRTZHFuM2VtK2huUE9OVitRbkgxSGc9PSIsInZhbHVlIjoiSEtsc3lpeXpmaHlLRXhOS3FMUHdlOUFUdWtVMkRvMHNJUzZwT0x5aEg4Mk5YR25jRTdObkhaSUJvaTNxVExLbCIsIm1hYyI6ImJhMjQ5ZDQ5NWZjYTg0ZTdmMjBlMTkzZWNkYTE1NzA1ZmMzYWM2YjI2ZGEyN2FmMTc5MWU0YjJiMzdiMTlhMmQifQ==
eyJpdiI6Ik96N0NDa1F1bmVIK2lhQ0kyTURNSWc9PSIsInZhbHVlIjoicXV5SFN2Q2ZweE1sV21zQmRlTzVUOVNoU2pBazR5XC90TUhPWWgyd3d2QXVuVWJZTG1MdnlZck5vbEpuV1NCdEJzcnNUT2JXXC80ZzVxYXozY3VWRTB6MlJ5Zng1SmV4aGpNYklQdWR5KzR5N1ZrQmZ6MTdjYjVMWklKcHc2cW4zdU1lQldxWEpRN3duQjlzQm1mbWJnTit0cVBTWThIaHo5cEg3cUFnZTB0MVNWRkNmM2FXTHhxVDlndlRQSnV3dHhRN2luTFJMU1pwQXJBVEJVbXBib3ZxQkpZaW82aVpKdUY2bktlZEJra2JLUmJyTUFvNjVGYjNvZGR2cGRjVE41UHdRVlJwbzB3TXhpOGlTWmNENjdWZjB1aVd0XC94Y1MrRnpHK3Y4ZHhyOFJtU3NydW1WQnJyWW9SUzhFWVMzNG9yaUdaN1hoZzdpRTdSRGhSb0Vaem5yZU1cLzZYS1ZOVXFHRjQzNHVpc2cyUT0iLCJtYWMiOiJkOWU0YzYxMWU3MTc0NzJkNDk0MGVmMDM5NzMwYWNiOTE5ZmUzNTU5NTBiZGI4Yzg5Y2E5NTlkMDQyMTQ4NGQzIn0=

Ads
';
Advertisement
x