"Ít nhất ba vị, thậm chí nhiều hơn." Hôi Cốt thuận miệng chém gió. Dù sao hắn và Vô Niệm cũng đều là Lục Phẩm, nếu như nói số lượng địch nhân quá ít thì cũng không hợp lý.
Sắc mặt Kim Cương Thiên Quân trở nên ngưng trọng: "Chuyện này quan hệ trọng đại, ngươi hãy theo ta đi gặp minh chủ một chút, đem việc này bẩm báo cho minh chủ đại nhân."
Hôi Cốt không khỏi có hơi chột dạ: "Gặp minh chủ..."
"Việc này không nên chậm trễ, ta nên đi ngay bây giờ!" Kim Cương Thiên Quân không cho hắn nói gì nữa, lập tức nắm hắn cánh tay, kéo hắn đi ra ngoài.
Chỉ trong phút chốc, hai người liền đứng trước mặt minh chủ của Tội Minh - Hoàng Tuyền Thiên Quân, Hôi Cốt nói lại một lần những gì đã được chuẩn bị tốt từ trước, cúi đầu nói: "Minh chủ, lần này Tội Minh ta tổn thất nặng nề, là do Hôi Cốt ta làm việc không tốt, xin minh chủ hãy trách phạt."
Hoàng Tuyền Thiên Quân có danh tiếng lớn như vậy, dõi mắt khắp Tội Tinh thì cũng là cường giả tối đỉnh cao, bằng không cũng sẽ không ngồi vào vị trí minh chủ này. Đối phương nghe xong nhàn nhạt liếc mắt hắn: "Ta biết bản lĩnh của ngươi cùng Vô Niệm, những Khai Thiên Lục Phẩm tới tham gia luận đạo đại hội đều là những người vừa mới tấn thăng, cho dù nhân số nhiều hơn các ngươi thì các ngươi cũng đâu đến nổi thất bại thảm hại như thế?"
Hôi Cốt Thiên Quân cúi đầu nói: "Là do chúng ta khinh địch."
Hoàng Tuyền Thiên Quân ánh mắt thâm u lẳng lặng nhìn hắn, làm cho Hôi Cốt sợ hãi trong lòng, thầm nghĩ chẳng lẽ mình bị đối phương nhìn ra sơ hở gì đó rồi sao?
Nếu như thân phận của mình bị bại lộ, vậy thì xong dời. Hắn tuy là Lục Phẩm, nhưng lại có chỗ không bằng Hoàng Tuyền Thiên Quân và Kim Cương Thiên Quân đang đứng bên cạnh hắn, huống hồ nơi này còn là tổng đàn của Tội Minh, trừ hắn ra còn có tám vị Lục Phẩm tụ tập ở đây, một khi thân phận bại lộ thì thứ chờ đợi hắn chỉ có cái chết.
"Các ngươi bị mai phục ở nơi nào? Mang ta đi xem một chút."
Trong lúc Hôi Cốt Thiên Quân lo được lo mất, Hoàng Tuyền bỗng nhiên mở miệng nói.
Hôi Cốt thầm biết không thể nào cự tuyệt, chỉ có thể kiên trì đáp ứng đối phương.
Một lúc sau, một nhóm ba bóng người phóng lên cao, bay thẳng về một hướng.
Trên đường dẫn Minh Chủ Tội Minh và một vị Phó Minh Chủ đi điều tra dấu vết chiến trường, Hôi Cốt Thiên Quân nhiều lần muốn đưa tin cho Dương Khai, đáng tiếc là không thể làm được.
Hắn không biết Hoàng Tuyền có lưu lại gì đó trên chiến trường hay không. Hắn mơ hồ cảm thấy mình sắp gặp phải phiền toái nên liền âm thầm quyết định, nếu thế cục thật sự không ổn, mình sẽ lập tức nghĩ biện pháp chạy thoát thân, có lẽ sẽ còn có một chút hi vọng sống.
Nửa ngày sau, ba người đi tới chỗ chiến trường trước đó, phóng tầm mắt nhìn tới, trên mặt đất vẫn còn những vết máu khô khốc, tứ phía lưu lại vết tích giao thủ của cường giả Khai Thiên Cảnh, từng cổ thi thể đã sớm không còn sinh cơ nằm la liệt khắp nơi.
Kim Cương Thiên Quân tiến lên một bước, đi tới trước mặt một người, cẩn thận điều tra một chút, sắc mặt ngưng trọng nói: "Vô Niệm huynh..."
Người này đương nhiên là Vô Niệm Thiên Quân đã chết trước đó, chỉ có điều vào giờ phút này, cái đầu của hắn đã bị người ta ấn vào lồng ngực.
Hoàng Tuyền Thiên Quân không nói gì, chỉ liếc qua chiến trường một cái, rồi nhẹ nhàng nhắm mắt lại, lặng lẽ cảm giác xung quanh.
Hôi Cốt đứng sau lưng hắn, ánh mắt phiêu hốt, thầm nghĩ nếu lúc này mình đánh lén Hoàng Tuyền Thiên Quân thì có thể đánh chết hắn tại đây hay không...
Nếu như có thể giết chết Hoàng Tuyền thì chỉ còn lại một mình Kim Cương Thiên Quân. Mặc dù hắn không phải là đối thủ của tên kia nhưng vẫn có lòng tin chạy trốn được, cũng không phải tất cả Khai Thiên Lục Phẩm đều biến thái giống như Dương Khai.
Nhưng nếu đánh ra một đòn không trúng, vậy thì sẽ rơi vào sự vây công của hai vị cường giả Lục Phẩm hàng đầu, với trạng thái của hắn bây giờ, Cửu Tử Nhất Sinh!
Khi hắn còn đang phân vân bất định thì Hoàng Tuyền Thiên Quân bỗng nhiên mở mắt, cau mày nói: "Có ba tên Lục Phẩm từng lưu lại khí tức ở chỗ này!"
Ba người?
Hôi Cốt Thiên Quân không khỏi ngẩn ra, trong đầu nghĩ lấy đâu ra ba người? Lúc ấy nơi này ngoại trừ Tội Minh ra thì cũng chỉ có một mình Dương Khai, chẳng lẽ lúc sau có thêm hai người tới đây?
Đây đúng là trời giúp ta! Tâm tình hắn không khỏi buông lỏng đi không ít, vội vàng nối tiếp những gì Hoàng Tuyền Thiên Quân đã nói: "Lúc ấy có một người cuốn lấy ta, hai người khác liên thủ đối phó Vô Niệm huynh, kết quả là..."
Đôi mắt của Hoàng Tuyền Thiên Quân chợt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo: "Những người từ Động Thiên Phúc Địa này mới tới đây mà dám làm vậy, đúng là quá mức càn rỡ, lấn ta như vậy, thật sự coi Tội Minh ta không người sao?"
Hắn quay đầu nhìn về phía thi thể của Vô Niệm, trầm giọng nói: "Vô Niệm huynh hãy yên tâm, bổn minh nhất định sẽ báo thù rửa hận cho ngươi!"
Phân phó Kim Cương Thiên Quân mang theo thi thể của Vô Niệm, ba người lại theo đường cũ trở về.
...
Trong chỗ ẩn thân, Lộ Cảnh tò mò nhìn bốn người cùng đi theo Dương Khai, mặc dù không biết mấy người này là ai, nhưng hắn vẫn cảm nhận được thực lực cường đại của bốn người này.
Đây đều không phải là người mà hắn có thể trêu chọc, nhất là hai gia hỏa Ma Khí uy nghiêm kia, nhìn qua là có lẽ là đệ tử xuất thân từ Vạn Ma Thiên.
"Tự mình tìm nơi nghỉ ngơi, có tin tức, ta sẽ tự động thông báo cho các ngươi xuất thủ." Dương Khai nói một tiếng, sau đó liền bước về chỗ của mình.
Duẫn Tân Chiếu sau lưng hắn cười hắc hắc, nói: "Đừng để cho chúng ta chờ quá lâu, chúng ta cũng không quá kiên nhẫn đâu."
Dương Khai hừ lạnh một tiếng, lười để ý đến hắn.
Sau lưng truyền tới tiếng cười trầm thấp của Duẫn Tân Chiếu, trông có vẻ rất là đắc ý.
"Mạc Thắng, thu dọn bên kia một chút." Bùi Văn Hiên phân phó nói.
"Dạ, Bùi sư huynh!" Tên Khai Thiên Ngũ Phẩm một mực đi theo sau lưng Bùi Văn Hiên cung kính kêu lên, sau đó đi tới một bên sơn động, Ma Khí quấn quanh bàn tay, rất nhanh mở ra một Động Phủ đơn sơ ở chỗ đó.
Một bên khác, Dương Khai ngồi xếp bằng, sắc mặt kinh nghi bất định.
Tên Khai Thiên Ngũ Phẩm một mực đi theo bên người Bùi Văn Hiên tên là Mạc Thắng? Là mình nghe lầm, hay lại do âm tiết tương tự?
Đại ma thần cũng tên là Mạc Thắng, bất quá bị hắn và chư vị Đại Đế Tinh Giới liên thủ chém chết, rốt cuộc tên Ô Quảng kia thi triển Phệ Thiên chiến pháp chiếm đoạt nhục thân của Mạc Thắng, phản khách vi chủ, cũng coi như là một loại phương thức đoạt xá khác.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất