"Bây giờ... cũng nên đưa các ngươi lên đường!" Dương Khai toét miệng cười gằn, trường thương nơi tay, khi đang chuẩn bị thống hạ sát thủ, hắn bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn về một phía, khẽ quát: "Kẻ nào!"
Bên kia không gian đãng xuất một tầng gợn sóng, một nhóm bốn người từ từ xuất hiện.
Dương Khai giương mắt nhìn lên, sắc mặt đột nhiên trầm xuống.
Trong bốn người này, có hai người hắn nhận biết, hơn nữa đều có thù oán với hắn.
Hiên Viên Động Thiên Duẫn Tân Chiếu, Vạn Ma Thiên Bùi Văn Hiên!
Sao bọn họ lại ở chỗ này! Sắc mặt Dương Khai liền trở nên tái xanh, mới vừa chỉ lo giao thủ với Vô Niệm, hắn hoàn toàn không nhận ra có người đến gần, khi phát hiện ra thì đã trễ rồi.
Không biết bọn họ tới đây bao lâu rồi...
Hai người này cũng không biết tại sao lại đi cùng với nhau, phỏng chừng cũng là bởi vì cảm nhận được áp lực của Tội Minh, một thân một mình không quá an toàn cho nên mới liên thủ cùng nhau.
Trừ bọn họ ra còn có hai người khác, một người trong đó Ma Khí sâm nghiêm, có lẽ là một tên đệ tử Vạn Ma Thiên, người còn lại không nhìn ra manh mối gì, đoán chừng là đệ tử xuất thân từ Hiên Viên Động Thiên.
Trước khi Dương Khai bại lộ, luận đạo đại hội đều chỉ có Khai Thiên Ngũ Phẩm tham gia, bất kể là Hiên Viên Động Thiên hay là Vạn Ma Thiên thì cũng đều chỉ có một vị Khai Thiên Ngũ Phẩm ghi danh. Dương Khai Lục Phẩm bỗng nhiên nhảy ra khuấy đục ao nước, các đại Động Thiên Phúc Địa liền phải điều chỉnh sách lược, tạm thời báo danh đệ tử Lục Phẩm mà mình mang theo.
Như thế xem ra, hai người kia đều là Ngũ Phẩm, vốn là nhân tuyển bị Hiên Viên Động Thiên và Vạn Ma Thiên đẩy ra tham gia luận đạo đại hội!
Đệ tử Hiên Viên Động Thiên kia thì cũng thôi đi, Dương Khai nhìn thấy lạ mặt, chưa từng gặp qua. Ngược lại, tên Ngũ Phẩm của Vạn Ma Thiên thì lại làm cho Dương Khai cảm thấy có hơi quen mặt, mơ hồ hình như đã thấy qua ở nơi nào rồi.
Hắn có trí nhớ cường đại, hơi suy nghĩ một chút liền nhớ ra đã gặp người này ở nơi nào.
Người này trước đây có đi theo Đề Tranh đi tới Phá Toái Thiên. Khi đó đông đảo Khai Thiên đến từ tứ đại Động Thiên Phúc Địa liên thủ bày trận đối phó chúc Cửu Âm ở bên ngoài Vô Ảnh Động Thiên, người này chính là một thành viên trong đó.
Chẳng phải Đề Tranh đã tao ngộ ngoài ý muốn rồi vẫn lạc rồi hay sao, sao hắn vẫn còn sống? Dương Khai có hơi không hiểu.
Có điều cũng không cần suy nghĩ sâu xa, thực lực của hắn bây giờ không thể so sánh với những kẻ tầm thường, một tên Ngũ Phẩm còn không lọt vào pháp nhãn của hắn, có điều kẻ còn lại khẽ mỉm cười với Dương Khai lại khiến cho hắn nhíu mày một cái.
"Là hai người các ngươi a." Dương Khai lạnh rên một tiếng: "Có gì chỉ giáo?"
Trong lòng âm thầm tính toán, nếu như đại khai sát giới ở nơi này thì sẽ đưa tới hậu quả gì.
Với thực lực của hắn bây giờ, giết chết hết bốn người này hẳn không phải là việc khó gì, bất kể là Duẫn Tân Chiếu hay là Bùi Văn Hiên thì cũng chỉ mới tấn thăng khai thiên không bao lâu, phỏng chừng chỉ vừa mới vững chắc cảnh giới của bản thân, trong tầng thứ Khai Thiên Lục Phẩm, thực lực của bọn hắn không quá mạnh mẽ.
Có điều sau khi giết xong thì phỏng chừng không thể nào hòa giải được.
Hai người này dù sao cũng là đệ tử nòng cốt của hai đại động thiên, cho dù Từ Linh Công đã nói, luận đạo đại hội không kỵ sát hại, dù là đệ tử Động Thiên Phúc Địa bỏ mạng trong đó thì cũng không có nửa câu oán hận.
Nhưng lời là nói như vậy, nhưng nếu như thật sự có đệ tử Động Thiên Phúc Địa chết, vậy thì thế lực sau lưng tuyệt đối không từ bỏ ý đồ. Trong lúc tổ chức luận đạo đại hội có thể sẽ cố kỵ mặt mũi của Âm Dương Thiên, nhưng sau khi luận đạo đại hội kết thúc nhất định sẽ tới thu nợ.
Huống hồ, trên người hai người này cũng không biết có vật bảo mệnh gì hay không, một đòn không trúng, chưa chắc sẽ có cơ hội lần hai.
Tâm tư Dương Khai dập dờn một hồi, đang từ bỏ ý nghĩ đuổi tận giết tuyệt bọn họ ở chỗ này.
Nội tâm phẫn uất, không có lực lượng cường đại làm hậu thuẫn, làm gì cũng bó tay bó chân.
"Vốn chỉ là do nghe thấy động tĩnh nên tới xem náo nhiệt một chút, ai ngờ lại được thưởng thức một trò hay!" Duẫn Tân Chiếu nhẹ nhàng vỗ tay, khuôn mặt đầy vẻ ý vị thâm trường.
"Trò hay?" Dương Khai hừ lạnh, "Không biết ngươi đang nói cái gì."
Duẫn Tân Chiếu cười khẽ: "Chuyện đã tới nước này, còn muốn giấu giếm sao?"
Dương Khai hờ hững, trong lòng biết thân phận của Hôi Cốt hẳn là đã bị bại lộ, bốn người này có lẽ đã tới nơi này được một lúc, đã nhìn thấy hết sự tình vừa rồi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất