Các tội nhân ôm đoàn sưởi ấm, thành lập một thế lực to lớn như Tội Minh, nhất thời  

 

 

Các tội nhân ôm đoàn sưởi ấm, thành lập một thế lực to lớn như Tội Minh, nhất thời làm cho các võ giả tham dự không ngừng kêu khổ.    

 

Mấy tháng trước, bọn họ còn có thể săn giết được một ít tội nhân, lấy được một ít chiến tích, mặc dù cũng không ít người vì vậy mà vẫn lạc, nhưng tổng thể mà nói, hai phe đều có thắng có thua, đều có thu hoạch.    

 

Nhưng từ sau khi Tội Minh thành lập, việc bọn hắn tìm được tội nhân lạc đàn để chém chết đã trở nên khó càng thêm khó. Các tội nhân của Tội Minh mỗi khi xuất động đều kết bè kết đội với nhau, ít nhất cũng có một tên Khai Thiên Ngũ Phẩm dẫn đội, năm người một tiểu đội, mười người một trung đội, hai mươi người hay thậm chí là còn nhiều hơn hợp thành đại đội, người tham dự một khi gặp phải, thực lực thấp căn bản là không có cách nào ngăn cản, chỉ có kết cục là đưa cổ ra cho người ta chém mà thôi.    

 

Kể từ đó, tỷ lệ thương vong của võ giả tham dự gia tăng thật nhiều.    

 

Tội Minh thành lập, cũng ép võ giả tham dự liên kết với nhau, bất quá bởi vì không có người nào thống nhất hiệu triệu, hơn nữa vị trí tán loạn, cho nên chỉ có vài ba người quen biết tạm thời đi cùng với nhau, nhưng điều này cũng tăng lên không ít hệ số an toàn.    

 

Có một tên nội gián như Hôi Cốt Thiên Quân trong tay, Dương Khai lại có thêm không ít thu hoạch. Hắn thân là một trong thất đại hộ pháp của Tội Minh, hiển nhiên nắm giữ không ít tình báo nội bộ của Tội Minh, lâu lâu thoáng truyền tin cho Dương Khai là có thể giúp cho hắn có được không ít thu hoạch.    

 

Trong một ngọn núi hoang cách Hoàng Tuyền Quật ba trăm dặm, trong bụng núi có hang động, khô ráo dị thường, Dương Khai cùng Lộ Cảnh đang ngồi xếp bằng bên trong đó.    

 

Dương Khai bỗng nhiên thoáng động một chút, lấy ra liên lạc châu dò xét một phen, sau đó bất chợt chậm rãi đứng dậy.    

 

Lộ Cảnh phát hiện động tĩnh, liền vội vàng mở mắt: "Sư huynh muốn đi ra ngoài sao?"  

 

Lộ Cảnh phát hiện động tĩnh, liền vội vàng mở mắt: "Sư huynh muốn đi ra ngoài sao?"    

 

Dương Khai gật đầu: "Lần này ra ngoài có lẽ có hơi hung hiểm, ngươi cứ ở lại chỗ này chờ ta!"    

 

Lộ Cảnh cũng biết thực lực mình nhỏ yếu, mấy lần trước trong lúc Dương Khai xuất thủ, hắn cũng chỉ có thể đứng ở xa xa mà nhìn, căn bản là không có cách nào nhúng tay vào. Hắn nghe thấy vậy thì nói: "Sư huynh hãy cẩn thận."    

 

Dương Khai khẽ mỉm cười, bước đi, thân hình nhanh chóng trở nên mơ hồ.    

 

Một lúc lâu sau, trên một ngọn núi hoang, Dương Khai bình tĩnh ẩn núp, thu liễm khí tức.    

 

Dựa vào tin tức mà Hôi Cốt gửi đến, Tội Minh lần này sẽ xuất động đại thủ bút, nếu như hết thảy thuận lợi, hắn sẽ có thể thu hoạch được không ít chiến tích.    

 

Không bao lâu sau, quả nhiên có từng bóng người nhanh chóng bay tới từ đằng xa, nhân số không ít, ước chừng mười mấy người, dẫn đầu, rõ ràng là ba vị Khai Thiên Ngũ Phẩm.    

 

Đội hình như thế, cũng có thể coi là một đại hình trung đội, nếu như người tham dự đơn lẻ đụng phải thì thật đúng là vô lực chống lại.    

 

Nhưng mà một đám người như vậy đối với Dương Khai mà nói, chẳng qua chỉ là một khoản chiến tích không tầm thường mà thôi!    

 

Đội nhân mã này đáp trên núi hoang, hình như mục đích rất rõ ràng, với tới liền bắt đầu dò tìm, thần niệm dũng động qua lại, điều tra bốn phía. Trong lúc mơ hồ, mười mấy người này hình như còn kết thành một trận thế cực kỳ đơn giản, khí tức liên kết với nhau, mặc dù tăng phúc không lớn, nhưng cũng hơi tăng cường khí thế của mỗi người một chút.    

 

Dương Khai ẩn thân trong chỗ tối, thu liễm khí tức, với tu vi Khai Thiên Lục Phẩm của hắn, hắn hoàn toàn không bị những người này phát hiện.    

 

Chờ trong chốc lát, đợi đến khi nhóm người này tiến vào trong phạm vi thích hợp,  

 

Chờ trong chốc đợi đến nhóm người này vào trong phạm Dương Khai mới bỗng nhiên tế ra Thương Long Thương, đâm ra một thương về nơi đám người tụ tập dầy đặc nhất.    

 

Trong lúc bất ngờ không kịp đề phòng, mười mấy người này bị đánh người ngã ngựa đổ, có mấy người bạo nổ thành huyết vụ ngay tại chỗ, hài cốt không còn, hắc quang xuyên qua, tràn vào trong Kim Hoàn trên cổ tay Dương Khai.    

 

Những tiếng kêu sợ hãi vang lên, mấy người may mắn còn sống sót không chút do dự thúc giục uy lực của bí thuật bí bảo đổ ập về phía Dương Khai.    

 

Dương Khai vũ động trường thương, thúc giục lực lượng của Khai Thiên Lục Phẩm, ngăn lại tất cả công kích, sau đó thuận thế mà lên, một lần nữa quất ra một thương.    

 

Đúng vào lúc này, bốn phía lại có bốn năm người hiện thân giống như quỷ mị, người nào người nấy khí tức hùng hồn, hai người cầm đầu, rõ ràng là hai tên Khai Thiên Lục Phẩm.    

 

Một người trong đó mặt trắng không râu, chính là Hôi Cốt Thiên Quân, một người khác là một người đàn ông trung niên có thân hình thật cao, dáng vẻ đường đường, nhưng mái tóc lại ẩn ẩn hoa râm.    

 

Hai người vừa hiện thân liền đồng loạt thúc giục lực lượng chụp về phía Dương Khai, hiển nhiên là đã sớm có chuẩn bị.    

 

Trung niên nam tử kia còn nghiêm nghị quát một tiếng: "Chờ ngươi đã lâu!" Dương Khai cả kinh thất sắc, nhấc thương chặn lại.    

 

Một tiếng nổ chợt vang lên, thân hình Dương Khai rung một cái, miệng phun Kim Huyết, thần sắc nhất thời uể oải đi, thân hình lảo đảo lui nhanh về sau.    

 

Miễn cưỡng ngừng thân thể lại, Dương Khai ngẩng đầu nhìn về phía trước, sắc mặt sợ hãi vô chừng, nói: "Các ngươi là ai?"    

 

Mí mắt Hôi Cốt giật giật mấy cái, cẩn thận nhìn máu tươi dính bên khóe miệng Dương Khai một chút, thầm nghĩ đại nhân nhà mình biểu diễn thông thạo thật. Nếu như hắn không biết căn nguyên trong đó thì có khi đã bị Dương Khai lừa gạt rồi. Hắn tiến lên  

 

không biết căn nguyên trong đó thì có khi đã bị Dương Khai lừa gạt rồi. Hắn tiến lên một bước, nhàn nhạt nói: "Bản quân Hôi Cốt!"    

 

Trung niên nam tử kia tay cầm một thanh trường kiếm màu xanh đậm, kiếm hoa chợt lóe, hừ lạnh nói: "Bản quân Vô Niệm!"    

 

"Hai vị Thiên Quân!" Dương Khai lau đi máu tươi trên khóe miệng, sắc mặt trở nên vô cùng ngưng trọng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn qua đông đảo khai thiên đang bao vây mình, hừ nhẹ nói: "Tội Minh thật cho ta mặt mũi, lại điều động hai vị Thiên Quân tới mai phục Bổn Tọa!"    

 

Vô Niệm Thiên Quân cắn răng nói: "Ngươi từ đầu đến cuối mai phục chặn đánh ba mươi sáu người của Tội Minh ta, ngươi thật sự cho rằng Tội Minh ta không người ư? Bất kể ngươi là đệ tử Động Thiên Phúc Địa nào thì nơi đây cũng sẽ là nơi chôn thây của ngươi."  

 

Mượn nhờ tin tức mà Hôi Cốt Thiên Quân truyền lại, Dương Khai gần đây đã liên tục xuất thủ ba lần, mỗi một lần đều chém chết không ít người của Tội Minh, trong đó có không ít Khai Thiên Ngũ Phẩm, rốt cuộc đưa tới sự chú ý của Tội Minh.    

 

Tội Minh bên kia sau khi tra xét ba chỗ chiến trường, nhận định đây là do một Khai Thiên Lục Phẩm xuất thủ, hơn nữa còn là một thân một mình, bọn hắn hiển nhiên không thể nào không động lòng được. Sau đó bởi vì Hôi Cốt Thiên Quân đề xuất mưu đồ nên mới có kế hoạch dẫn xà xuất động lần này.    

 

Đúng như dự đoán, tên Khai Thiên Lục Phẩm âm thầm hạ thủ kia lại một lần nữa ra tay, bất quá lần này có Lưỡng Đại Hộ Pháp của Tội Minh ẩn giấu ở phía sau, ngăn hắn lại ngay tại chỗ.    

 

"Hả?" Vô Niệm Thiên Quân chợt thấy Kim Hoàn trên cổ tay Dương Khai lít nha lít nhít những vì sao, khuôn mặt không khỏi hiện lên vẻ rung động.    

 

Người này trong vòng nửa năm ngắn ngủi này, rốt cuộc đã giết bao nhiêu người, sao có thể có được thành tích kinh khủng như vậy được?

Sau khi khiếp sợ, sắc mặt hắn liền hiện lên vẻ tham lam.    

 

Nếu như có thể chém chết người này tại đây, vậy thì những vì sao trên cổ tay hắn đều sẽ chuyển dời lên người mình, đến lúc đó cho dù hắn có chia đều với Hôi Cốt thì cũng vẫn sẽ có được thu hoạch to lớn.    

 

  m Dương Thiên đã sớm phát ra tin tức, chỉ cần có được thành tích không tầm thường trong luận đạo đại hội lần này thì bọn họ sẽ được thả tự do. Thân là một trong ba mươi sáu Động Thiên, lời hứa hẹn này của Âm Dương Thiên vẫn có độ tin cậy rất cao.    

 

Mặc dù không biết muốn khôi phục sự tự do thì rốt cuộc cần bao nhiêu vì sao, nhưng tuyệt đối sẽ không quá nhiều.    

eyJpdiI6Im9HeExsOFwvTE5MTEVZMVBcL1FGQ0t6Zz09IiwidmFsdWUiOiJvWEpyaEVcL3c0alRZZDY3anBTcXozMVJ4UGMrQXNDRjJHYjJPSTg2QUxOVkZDakUyUVMrR0tcLzhCSXRIUUVTVVkiLCJtYWMiOiI2NTAwZDc1OGUyZDZhMTQyOGU5NmQ3MzZmZDlmMThkMWZjYzgyNmYyMTFkODcyNTI2OTAyNGU3NTExOTY5YzA3In0=
eyJpdiI6InE1WlwvNHNcL3Z5cXJuaFR5NHhLXC9nWUE9PSIsInZhbHVlIjoiWW1oTEpOaHhQYThoOTVTUU1zXC81T0NQV0x5RlZcL1paQWdONGdoQlwvNHpqYmJDdjQxcktsQjViVFo2ZGNCVU5ndnAxMFRIVGpOSzJScEUwQW4rUzB4M3BCT2NYVG1mK1wvXC81c2tWUnBWQ2R3TUhCYTFwTTdcL3U1UE1WRzdHS1wvN0x4bDV3RmNlQXIxS211ZUNSV1crdUFRdTI0ZDJ4VWg0K2VVaXJhYVwvR2NNNmJJUlwvY0NmZk5pVkRLSk5TWXY5QlNkbDFuelc4UUt1TEJYamJQZEYwNjQ4MVVhcG0zVno3eEI5RWhLKzlWVE5xbkxjd1lJeEtNRDc1SnFuNW9sUHVQcnpqXC9zVWdMTU9TNGN3b1lIWXFqZ0srU2RqdkV1MmdMdDIrcGhoNlZiNGZOTlB2YVwvNHNGYkdISFd5UlRlXC9GNWsxc05aOFAwTVZQRUZERCtZYzBrQ212ODZRREx2aThMNStTM3JTU3pJOTVPTWJuMEVLdXJQM1wvaFJ5ZTRXN1NGejRtOVJqWFBOeTBUWXpUcWY2YTkyejZvRHZLNGFYVE8wdVFVQ2FtMXFOcFE9IiwibWFjIjoiMDc3ZDdmMjI2MjUxYjM2N2I4MmUwZTZiOWE5ZmExYjQzZDFmNTI2NmJhMWIwNzk3YTM2NWRiMjIyZTZmNzVhZSJ9

Ads
';
Advertisement
x