Mỗi một lần va chạm, Thần La đều cảm thấy Tiểu Càn Khôn hung hăng chấn động, để toàn thân hắn khí huyết quay cuồng không chừng, đầu váng mắt hoa.    

 

Lại đấm ra một quyền, Thần La bứt ra nhanh chóng thối lui, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy mình song quyền đã chỉ còn là xương trắng, máu thịt be bét, ức  

 

chế không nổi run rẩy.    

 

Mà đối diện, thanh niên kia vẫn ung dung nhìn mình, khí định thần nhàn, tựa như còn chưa dùng toàn lực.    

 

Thần La một trái tim chìm thẳng xuống! Có cảm giác không ổn, hôm nay chỉ sợ dữ nhiều lành ít!  

 

"Nếu như chỉ có ngần ấy thực lực, vậy thì mời ngươi. . . Đi chết đi!" Dương Khai nói, đưa tay nắm hư không, Thương Long Thương xuất hiện trong lòng bàn tay, nâng thương đâm nhanh tới Thần La.

Khi Hôi Cốt Thiên Quân giải quyết xong những thuộc hạ mà Thần La mang đến, chỉ thấy Thần La bên kia lúc này đã tràn ngập nguy cơ. Thương Ảnh tràn ngập, giống như mưa dông gió giật bao trùm lấy hắn, trên người Thần La chợt xuất hiện đủ loại vết thương lớn nhỏ, máu tươi ròng ròng chảy ra.    

 

Mí mắt của Hôi Cốt hơi giật giật mấy cái, mặc dù trước đó đã tận mắt nhìn thấy Dương Khai đánh chết một vị Lục Phẩm Thiên Quân, nhưng vào giờ phút này khi thấy lại một màn tương tự này thì tâm tình của hắn vẫn cực kỳ chấn động.    

 

Phải biết khai thiên Lục Phẩm chỉ cách thất phẩm chỉ kém một đường, dõi mắt khắp Tam Thiên thế giới này thì cũng là một nhân vật cực kỳ mạnh mẽ, ít nhất cũng có thể đảm nhiệm chức vụ Ngoại Môn trưởng lão trong những Động Thiên Phúc Địa kia.    

 

Nhưng dù cho như thế thì khi đứng trước mặt Dương Khai, đối phương cũng không có bao nhiêu sức phản kháng cả.    

 

Thần La Thiên Quân cũng không phải kẻ tầm thường, chỉ yếu hơn Cự Hiện một chút, nhưng ngay cả Cự Hiện cũng không phải là đối thủ của Dương Khai thì hắn sao có thể địch lại thủ đoạn của Dương Khai được?    

 

Hiểu rõ giờ phút này chính là thời điểm thể hiện giá trị của bản thân mình, Hôi Cốt Thiên Quân không có chút do dự nào, lập tức lắc mình gia nhập vào trong chiến đoàn, hợp lực với Dương Khai vây công Thần La.    

 

Sắc mặt Thần La liền xám như tro tàn, hắn vốn đã chật vật không chịu nổi dưới thế công cuồng mãnh của Dương Khai, lạc bại thân vong chẳng qua chỉ là chuyện sớm muộn, bây giờ lại thêm một Hôi Cốt, tình cảnh của hắn lúc này lại càng thêm tồi tệ.    

 

"Hôi Cốt, ngươi chết không được tử tế!"    

 

Từ đầu đến cuối không quá nửa nén hương, nương theo tiếng gầm giận dữ của Thần La, Thương Long Thương một thương đâm nổ đầu hắn, máu tươi não tương văng tung tóe, thi thể không đầu của Thần La Thiên Quân kịch liệt co quắp, máu tươi phun ra như suối nơi cần cổ, sau đó thẳng tắp ngã xuống đất.  

 

Hắc Quang lao ra từ nơi cổ tay của Thần La Thiên Quân, tràn vào trong Kim Hoàn trên cổ tay Dương Khai, trong nháy mắt lại thắp sáng lên năm vì sao.    

 

Dương Khai thu thương, cúi đầu nhìn kỹ chiến tích của mình một chút, sau đó hài lòng gật đầu.    

 

Hôi Cốt đứng ở trước mặt thi thể của Thần La, nhìn mà không nói gì, tâm tình vô cùng phức tạp. Tại thời khắc này, hắn lại sinh ra từng tia dao động cùng hoài nghi đối với quá trình tu hành kiên trì trong vô số năm của mình.    

 

Những thuộc hạ do Thần La mang đến cũng chưa chết, đều bị Hôi Cốt Thiên Quân bắt sống, hạ cấm chế, giam cầm ở một bên.    

 

Dương Khai tiến lên phía trước, một thương đâm chết một người, lại kiếm thêm một khoản chiến tích.    

 

Nhờ đó, những vì sao trên Kim Hoàn trên cổ tay hắn lại nhiều hơn chừng hai mươi bốn vì sao.    

 

"Xử lý một chút, ta tiếp tục bế quan!" Dương Khai phân phó một tiếng, thu thương trở về hốc cây.    

 

Hôi Cốt Thiên Quân lặng lẽ thu thập chiến trường, tiêu trừ hết vết tích do đại chiến lưu lại tại nơi này, tránh cho để cho kẻ tới sau nhìn ra đầu mối gì đó, ngoài ra còn cần bố trí lại trận pháp trong rừng  

 

rậm một chút.    

 

Lộ Cảnh cũng chạy đến hỗ trợ, hắn không giỏi đánh nhau với người ta, nhưng chút chuyện nhỏ này thì vẫn có thể làm được.    

 

Hai tháng sau, Dương Khai một mực chờ đợi trong hốc cây, vừa luyện hóa Khai Thiên Đan để tăng cường nội tình càn khôn của bản thân, vừa chờ cá đến cắn câu.    

 

Trước sau lại tới ba con cá lớn, đều là do Lục Phẩm khai thiên dẫn đội, mỗi một lần đều giúp cho Dương Khai thu hoạch to lớn. Tôm tép nhỏ bé cũng tới không ít, Động Phủ trong rừng rậm của Hôi Cốt Thiên Quân hoàn toàn biến thành một cái động không đáy, người tới bao nhiêu thì để mạng lại bấy nhiêu.    

 

Hai tháng sau, người tới rừng rậm này càng ngày càng ít, cũng không biết là do sự quỷ dị ở nơi đây rốt cuộc bị người nào đó phát hiện ra, làm cho mọi người sinh lòng cảnh giác, hay là do Bạch Mao không liên lạc được nhiều tội nhân hơn nữa.    

 

Có điều Dương Khai cảm thấy cũng đã gần đủ rồi.    

 

Luận đạo đại hội này có thời hạn là một năm, tính đến bây giờ thì mới chỉ có ba tháng, nhưng chiến tích của hắn đã sắp sửa đạt tới con số sáu mươi vì sao. Trong số này, có năm vị Lục Phẩm cống hiến  

 

hai mươi lăm vì sao, còn lại đều là nhờ chém chết Lục Phẩm trở xuống mà đoạt được.    

 

Ngay cả Lộ Cảnh cũng có chút thành tích, Kim Hoàn trên cổ tay đã thắp sáng lên hai vì sao.    

eyJpdiI6IjA4RWpYWXdJSWFlM2pvWWlPRGJpK0E9PSIsInZhbHVlIjoiMWVSV1V6VE1ZRUpwTktId1FZNXd6ckFBbTRGem5HQ24rS0lVTnpwR3pzdm12R2d3cytCQlBmSk5YVzNocTdNRSIsIm1hYyI6IjcxOTkxMTAyMmJjOWEyNGU2NDdhNmU4OTc0NTBhOGU5YjQ0NjRhZWI3ZDIzNjZkNzM5YTQzMGMzY2E3ODQwZDMifQ==
eyJpdiI6IktlWDg3ZVg2TzZOVWJuUXpiSnFHUlE9PSIsInZhbHVlIjoiWEIrNHIwcTE0WnFldE9WdHpMZ3YyeUVcL3FTWEVzQlpkVGxnVlwvelwvNjNrV0NaOEE0cXRyUEFiK0RMbjB6TUlkQkJWYmJqSnh2aTFmXC80cDFQZkdnUUtwUHhHTXNwdWhkNkRJeVhZeG85dzd4dG1mVWVXYmRWWUI3cHBPYXA0cWp5RVJvVmJ6RCtFaUM4RHBYWGgrMjJDSDVVR0ZsVzhEbzlnNVR2S1hESjdIekhhVlN3ak1XQzZRTkVoTitJeHNYcnlBS2VCUXFRMXgxV3BZVEVTMWdCQzZIckt3aFhnbitEcDJld3lxY2hqcUZOVW56eWMraVwvSlhwT2FYRnE0bHNobEtaMTFRVk5ha1UzRUpaTTkzanZDWitJTkZPN0tkK05ER044amFyMXlrcEtmUXlqcVI2NGNtUVwvWlpWNWlOdStOdDdGMEpOeklrUFNVWFpra3piZUhDY1dPOEVJMDVZZVQ2UitYeis4RHdzbENsVVlROFBcL3FLTjdMeXRWRTRITEtrNlZ5Vmg2d1FJcnB5V0R3RE1VYVVqMEhxaWNwcDJNc2JQYnozR09raWMrZUlWM1R1NnlrK0w2R3NJY1dYTFAxUXFPeDhxY3BQa0ZJXC9QajhBVUxmOUZBbllmdFpjU3p5YnRrbnZZUmNuM3FcL0lSWGptXC95OGFjM0IxakRTY2g2eW96UUFrYnpJcW43NHN4KzFxc0d3UnpBd3VRZnN3XC83dkRYZlA5eFwveXJqMGJRM21tUHVTUTIwaVRPVmZKT0gyRENwNmJKbDVNVjNIaUx5VGVWckRPSThSZ1NXVzlxa29NVFlPV01RRk1pUkE5RlBcL1Q4ZjA3RkZCc0VaYmdVV3hHdXJpaXliNlhFa0JnWmkyNjJZU2x0bCswYlFXa2hrTW5NOVZWVFwvYXlRMEhhNFwvSldTeVdWWW9qcjlqSnM3VzdMTTlkQmZhYkFPbjlWNEpyaWxqc1Z4bzd0c0VuaEp6aTlaTEFBUHV2Y1FWd1pZd2U0OWFLNVNUOTF2bDNIT3NLckVtNFI4SkhrQ1Y4UFhQRnk1NHBhZzlVek4wOWlQXC9rN1wvbDNiYldRNHdEQUJ1MXNBYzBQMFY2dEYxcFVxaStJTmFxN3JsOUErT2lOM3E1cmhMTmlwS1NtZlVadWtSdTk4d0FOcE1qQWFnM0p5anV1SnlvYklRYnV2QXJpbXA3Q1NDR2tySTh1WjZPa1ZISTlhaTRycmc2bXhcLzZcLzk1S3N6TEpzN3I3SW5PcUcwMDNvcUNzSjU0Q05nQk8wRXJNWVdpOEJQXC9NYnhcL1kxYnBHNjlaRXlvOGpZVWJ5eDVUTytraGpQTktcLzcyQlppNjIrZTdCNHJqK1FqalBadjJoTEdnYjNvcUtIUGdwTnZWOHBMOEdBS2tjOVM3RnJOSGZuZ0dSYXNTZUhHd1ZoYjJKWW5OQXpqXC8zdWF2RGVIMHE3YSIsIm1hYyI6ImJiYzJjM2YwNDk1MmRiMzlhZWIzMWUzYTZkZjBmMzI5NGIzMTkzMzdhMWIwNTg1YmE3NDRjOTI0YWUzZjIzOWYifQ==

Có điều mọi việc dù sao cũng cần phải phòng ngừa vạn nhất, hắn đã khoe khoang khoác lác trước mặt Từ Linh Công, cho nên luận đạo đại hội lần này tuyệt đối không thể xảy ra sai sót được. Hắn âm thầm quyết định sẽ lại ở nơi này chờ thêm hai tháng, nếu như không có cá lớn mắc câu thì hắn chủ động đánh ra.   

Ads
';
Advertisement
x