Điên Cuồng Yêu Em [18+]

 

 

Quang Thẩm áp lòng bàn tay mang theo nhiệt độ ấm áp của mình lên, chà nhẹ nhàng. Mười đầu ngón tay xoay tròn giúp dầu mát xa nhanh chóng phủ toàn bộ tấm lưng thon. 

Hương thơm tinh dầu thoảng bay trong không khí có tác dụng hỗ trợ an thần cực tốt. Thu Lê khoan khoái hưởng thụ. 

Bỗng nhiên Quang Thẩm ngừng lại. Thu Lê cau mày hơi nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy từ lúc nào trên tay anh đã xuất hiện một cây nến tình dục màu đỏ đang le lói cháy. Thì ra hương thơm kia chính là tỏa ra từ nó. 

 

Thu Lê kinh ngạc nhìn trừng trừng, đồng tử trong mắt cô mở lớn in rõ hình ánh lửa. Quang Thẩm vươn tay lướt qua gò má cô nhỏ giọng hỏi: “Em thích trò này nhất phải không?” 

“...” Thu Lê hoàn toàn câm nín. 

Cô nhớ rõ lúc xưa, lần đầu tiên hai người bắt chước chơi trò này cô đã bị bỏng. Cảm giác tồi tệ ấy theo cô đến vài tuần sau đó, đến khi Tuấn Hùng phát hiện ra loại nến mà họ sử dụng không đúng rồi nằng nặc muốn cô cùng 

thử lại... Nói chung, đến giờ Thu Lê cũng vẫn không quên được. 

Mọi kỷ niệm hai người có cùng nhau, bao gồm cả những lúc ân ái, từng giây từng phút đều khắc ghi sâu đậm trong linh hồn. 

Chỉ là, đúng như anh đã nói, cô hoàn toàn biết rõ bản thân đang làm gì, biết rõ mình đang trải qua chuyện gì. Chồng của cô đang phải núp bóng của một người đàn ông khác để gần gũi với vợ mình. 

Khóe môi Thu Lê khẽ nhếch, cười méo mó. 

Cô cắn môi hơi gật đầu. 

Quang Thẩm giơ cây nến lên cao, nghiêng đổ ra một giọt nến nhỏ rơi trên lưng cô. 

“Ưm!” Cảm giác giọt nóng châm trích khiến Thu Lê nhẹ cong người ngân lên. Nhiệt độ của nến sẽ không làm bỏng da thịt, nhưng vẫn khá nóng. Tấm lưng nhạy cảm của Thu Lê bị nhỏ một giọt như vậy trong nháy mắt liền thấy hơi nhói, nhưng chỉ một giây sau khi sáp nến đông lại, cảm giác tê dại mà nó mang đến mới là thứ khiến người ta ngu ngốc mong chờ. 

Sau khi giọt thứ nhất khô, Quang Thẩm tiếp tục nhỏ giọt thứ hai, thứ ba. Từng giọt nến không theo quy luật về tốc độ và vị trí càng làm cho Thu Lê khó nắm bắt để rồi mỗi một lần đều trải nghiệm mới như lần đầu. 

Đôi khi là giọt to, lúc là giọt nhỏ; đôi khi lại là cả một dòng sáp nóng chảy từ bờ vai xuống lưng. Thậm chí còn chảy từ mông xuống tới bắp đùi. Kể cả điểm thắt eo nhạy cảm cũng không bị bỏ sót. 

Thu Lê không nhịn được ngân nga, cả người cô ưỡn cong y hệt con tôm luộc. 

Rất nhanh cả tấm lưng của Thu Lê gần như đã bị phủ kín bởi sáp nến cứng ngắc, rồi theo cử động vặn vẹo của cô, từng mảng sáp lại bị bong ra rụng xuống ga giường. Tấm lưng trắng nõn giờ đây đã bị ửng đỏ, cảm giác nóng cũng dần mất đi độ nhạy bén bởi vì nhiệt độ cơ thể của cô lúc này 

không chỗ nào là không cao. 

Quang Thẩm lau tay vào khăn, lần nữa vuốt ve khắp tấm lưng. Những ngón tay điêu luyện cũng không quên vòng ra phía trước chăm sóc hai ngọn đổi lớn. 

Khóa tay được mở, Thu Lê lập tức xoay ngửa người chạm lưng xuống ga giường. Muốn dùng cảm giác mềm mịn, mát lạnh của nó xoa dịu đi phần nào nhiệt độ nóng bỏng trên lưng. Cô vòng tay ôm lấy cổ người đàn ông kéo xuống chuẩn xác tìm đến môi của anh. 

Quang Thẩm lách người nằm vào giữa hai chân của cô, cùng lúc thúc eo tiến lên. Miệng tham lam nuốt trọn tiếng kêu của cô, bàn tay phối hợp chăm sóc nụ hoa nhỏ xinh trên đỉnh đồi. Huyệt động vì tác dụng của những giọt nến mà đã trở nên ướt át mẫn cảm từ lâu, giờ đây tiếp nhận vật thể cứng rắn chẳng khác nào gãi đúng chỗ ngứa, thỏa nỗi khát cầu. 

Đường đi trợn trượt ấm nóng khiến tốc độ của Quang Thẩm mỗi lúc một nhanh. m thanh ái muội nhịp nhàng vang lên. Anh chống khuỷu tay đẩy nửa thân trên lên cao, ngắm nhìn người phụ nữ của mình. Ánh mắt chất chứa sự quyết tâm vô cùng lớn lao. 

Không biết qua bao lâu, cho đến khi cả hai cùng căng người tuôn ra tất cả những ướt át thì tiếng động trong căn phòng mới biến mất. 

Lúc này Thu Lê đang gối đầu trên vai Quang Thẩm, cả người trầm mặc không lên tiếng. 

Cô càng như vậy lại khiến anh khó nắm bắt. Đắn đo vài vòng, rốt cuộc người đàn ông vẫn giơ tay lên bật “tách” một cái. Mí mắt Thu Lê chưa đầy một giây sau đã nặng trĩu, ý thức mơ màng nhanh chóng ngủ thiếp đi. 

“Xin lỗi em, thời điểm này chưa thích hợp!” Anh vừa nói dứt lời một cái bóng trắng cũng vụt thoát ra bay lơ lửng ngay giữa căn phòng. 

Quang Thẩm nhìn vào cái bóng đó lẩm bẩm trách cứ: “Chẳng phải anh 

nói sẽ truy tìm hung thủ đã bắt cóc đưa anh tới trại trẻ mồ côi, sau đó còn ám 

sát anh hay sao?” 

“Anh đã tra được rồi, chỉ là khó xuống tay.” 

Quang Thẩm sốt sắng nói: 

eyJpdiI6ImhzZFFLb05uU09rRExzSUY5M3gwWnc9PSIsInZhbHVlIjoidHkxRnAwd2NGZEtqWmZ4QXJkY1pjbjdVRUt3Qm9pcXJyczhlZmx0T0I0UnhZMVwvdnFMZDVoZVZ6YWxFQndydG9Ra05LNzliallQOHFJYkZUbkt5c0U3TXVUcUtWR1Z5REpWK21Vam5qU1NwTXNuWHlEcFk5N0RDM2VoYlM0RXQzZFpQUE9JNEdhMGZcL1FMNzRCVzR0K1wvNVpMcHFITklXY3pESVJydGkrZUlRMWJjZTRqMFBoZEtkenB4cjAwWTZOa1phYm15QkE2SWM1SXBNQlNUNkN2eHQralZobkdENGhUckUyWVJXbGZWNUVuR1VGM3BBVTZyN01nemVBZ1crWCIsIm1hYyI6IjQ4ZTg3ODk0ZTc2NjAwODQzZDg5OWI3Mzc5Yzg1OGFkMjY1ZWY4MzU5ZTMyMjAyNjE0MjczODNkMjRlZGIzZmIifQ==
eyJpdiI6InlTcjYyUnpNSW1tSGdhNXpHM1hiUFE9PSIsInZhbHVlIjoiblQrZFV6Y3RrSXI0ZloycmFvQUlaVnlUSFZ0eUlnd0dIQit3Y3VkTXltb0RpYVA5ZkVFMlNXNmxheStoV2lwemI4aWo5aDFIUERjbWZmdVdrWnFyaUt1UUNqcEdmeGthUjczQzJWSTV5TGpCMktRWWVteGF2emk1cTFaRlJPZVE5YmFYamxMVzRvRmhLRkdFdzBidW1RPT0iLCJtYWMiOiJlMmUxYjJjNDhmNDYyNmMzY2Y0ZjJhYjY5MDQxOTRmNDYyNjIwY2UwMTJhNDFlNTRkMTUxZWIyNjEyZWZjZjVkIn0=

“Cha mẹ của chúng ta!”

Ads
';
Advertisement