Điên Cuồng Yêu Em [18+]

 

Chương 6: H+ 

"Ưm... Hùng, đừng đụng chỗ đó!” 

Trong căn phòng lúc này chỉ còn lại âm thanh mút mát cùng với tiếng nỉ non yêu kiều của người phụ nữ vang lên, bởi vậy mà bầu không khí đã trở lên ẩm ướt đầy ái muội. 

"Lê, anh rất nhớ em. Từng giây phút trôi qua đều nhớ em!" m thanh khàn khàn của người nào đó cất lên, phá tan bầu không khí ám muội kia. Bàn tay run rẩy của Thu Lê đan chặt vào mái tóc của người đàn ông, toàn thân không một mảnh vải che chắn khẽ run lên từng trận phấn khích. 

Đồi núi phập phồng theo nhịp thở nhấp nhô, ngay sau đó đã bị người đàn ông nhẫn tâm nhào nắn biến dạng, nụ hoa nhỏ trên đỉnh đồi cũng bị anh ngậm lấy, đầu lưỡi viền quanh vài cái sau đó dùng lực nghiến mạnh. 

Một luồng điện kích thích chạy dọc sống lưng của Thu Lê, trán cô đã lấm tấm mồ hôi, gương mặt đỏ ửng y như trái cà chua chín sắp bị rụng. 

căn. 

Trên làn da trắng noãn, hiện lên vô số dấu hôn đỏ chót, cùng vết răng 

Nụ hôn của Quang Thẩm chậm rãi di chuyển xuống phía dưới, lướt qua chiếc bụng bằng phẳng của cô, sau đó từ từ di chuyển chạm vào nơi tư mật của Thu Lê. 

hổ. 

Cô giật mình, vội vàng giữ đầu của anh lại, kinh ngạc gào lên: "Anh... đừng... chỗ đó...” Cô lắp bắp, giọng nói run rẩy vô cùng xấu 

Ba năm rồi, hôm nay cô mới được người đàn ông vuốt ve, âu yếm kiểu 

như này, dù cho tâm trí cô nghĩ rằng đây là chồng mình thì cũng vẫn cảm thấy ngượng ngùng. 

"Nhắm mắt lại!" 

Ngón tay thon dài của Quang Thẩm vuốt ve cánh hoa mẫn cảm khiến nó e thẹn không chịu nổi độ ấm nóng truyền từ ngón tay của anh mà khẽ run lên. Ngón tay anh tiếp tục di chuyển vào sâu bên trong, ngay lập tức từng lớp mị thịt phấn nộn đã hút chặt lấy dị vật lạ vừa đi vào. 

"A!" 

Huyệt động chật hẹp đột ngột bị quấy phá, Thu Lê bị ngón tay của anh xâm chiếm, cả người không kịp phản ứng mà co rúm lại, đầu óc mơ mơ màng màng như trên mây, đôi mắt ngấn lệ dạt dào hưng phấn. 

"Đừng... nơi đó... khó chịu quá.." 

Thu Lê nức nở, cơ thể không ngừng uốn éo, hô hấp dồn dập, hàng vạn dây thần kinh đồng loạt bị kích thích kiến cho toàn thân cô nóng ran lên, huyệt động phía dưới vì thế mà càng bao chặt lấy ngón tay của anh. 

"Chặt quá! Ngoan, thả lỏng!" 

Lối vào bên trong bị thu hẹp lại, ngón tay của Quang Thẩm vừa mới đi vào chưa ngập đã bị hàng nghìn cái miệng nhỏ thi nhau cắn lấy giữ lại, khiến cho anh khó có thể di chuyển vào sâu được nữa. 

Quang Thẩm cong ngón tay bắt đầu động đậy tại chỗ. Huyệt động hứng chịu sự xâm phạm, lập tức cơ thể của cô truyền đến từng luồng sóng kích thích hệt như dòng điện châm chích chạy dọc theo sống lưng, râm ran lên đến đại não. 

Sống lưng Thu Lê tê rần, cô cắn chặt môi cố gắng kiềm chế dục vọng nhưng tiếng ngân nga phát ra khỏi cuống họng càng làm cô thêm phần thẹn thùng. 

Ngón tay cái của Quang Thẩm di chuyển bên ngoài, tìm kiếm điểm 

nhạy cảm đang ẩn nấp giữa hai cánh hoa, khẽ gẩy và day vài cái khiến cho cơ thể của Thu Lê cong lên giật giật. Ngay sau đó mật ngọt không ngừng tuôn trào, dính đầy trên tay anh, một chút lại vương trên tấm ga giường tạo thành từng đốm to nhỏ đan xen. 

"Em khó chịu quá!" 

Quang Thẩm liếc mắt nhìn Thu Lê, gương mặt anh mang vẻ hạnh phúc và thâm tình. Ngược lại, trong lòng anh lại vừa cảm thấy đau thương vừa muốn bộc phát sự ích kỷ. 

 

Anh nhỏ giọng hỏi: "Anh giúp em thoải mái hơn nhé?" 

Giọng của anh khàn đặc, mang theo hàm ý dụ dỗ rõ ràng. 

Thu Lê đang đắm chìm trong nhục dục, chẳng có chút do dự gì mà gật đầu đáp lại. Thấy thế, người đàn ông khẽ cười một tiếng, đáy mắt ánh lên tia nguy hiểm, ngón tay vẫn chôn vùi sâu trong cơ thể của cô hơi đảo như mũi khoan bắt đầu thay đổi tốc độ. Bàn tay còn lại bắt lấy cắm của cô gương mặt anh tuấn áp sát, bật ra tiếng nói: 

"Tại sao em luôn dễ bị dụ dỗ như vậy, hả?" 

Anh sẽ ám em cả đời 

Thu Lê đang mê man nhưng vì cắm bị bóp đau mà có chút giật mình. Cô cố mở to mắt để nhìn cho rõ ràng gương mặt đang áp sát lại, nhưng ngoài những đường nét đã khắc sâu trong trí não giống y một chiếc mặt lạ không có biểu cảm kia ra, dù đã rất cố gắng cô cũng chẳng thể thấy được điều gì khác. 

Bàn tay nhỏ bé của cô hơi chống vào ngực anh đẩy lên, hông cũng chuyển động muốn lùi ra xa một chút. 

“Sao thế? Bị anh nói trúng tim đen nên lảng tránh à?” Giọng nói khàn khàn hàm chứa ý giễu cợt của anh vang lên trên đỉnh đầu làm Thu Lê nghe xong liền cứng họng đỏ mặt không biết đáp lại ra sao, bởi vì cô hiểu điều anh nói hoàn toàn đúng. 

Biết sao được... 

Chính cái gương mặt này của anh đã ám ảnh cô bao năm qua trong những giấc mơ. Trong lúc vô tình nó đã trở thành một loại chấp niệm bệnh hoạn thầm kín ít người biết đến, cũng là điểm yếu trí mạng của Thu Lê. 

Chưa từng nói với ai, kể cả cha ruột hay thậm chí là bác sĩ tâm lý. Cô cầm lòng không nổi trước sự cám dỗ đến từ người đàn ông có gương mặt này. Hư thực đan xen, bản thân Thu Lê chả khác gì con rối gỗ. 

Cô câm nín hoảng hốt tròn mắt nhìn anh, gương mặt tựa như một con nai nhỏ đang bị bác thợ săn dồn vào cạm bẫy. 

“Anh không giận em, em bày ra vẻ mặt đấy là ý gì? Nếu như... một ngày nọ.” Quang Thẩm cười ‘xuỳ lắc nhẹ đầu: “Mà điều này sẽ chả bao giờ có thể xảy ra được. Thu Lê, anh sẽ ám em cả đời, được chứ?” 

Cùng với lời nói ra, bàn tay của người đàn ông không ngừng ngao du 

trên làn da mịn màng như lụa của người phụ nữ đang bị trấn áp bên dưới. 

Anh rút ngón tay từ huyệt động ra, mang theo mật ngọt vẽ một vòng tròn lên trên bụng nhỏ bằng phẳng. Tròng mắt anh lóe lên tia sáng màu đỏ, ban đầu là đốm lửa nhỏ, từng giây trôi qua đã bùng lên thành một ngọn đuốc sáng nóng bỏng. 

Thu Lê rùng mình, nổi da gà. Cô cảm nhận được rất rõ dục vọng của anh, lại nhớ tới những kỷ niệm điên cuồng khó quên trong quá khứ. Khoé mắt cô hơi giật giật, cả người liền cứng ngắc, miệng lắp bắp: "Hùng, em không hiểu chúng ta đang thực sự nói về chủ đề gì đâu, anh... Á! Anh đang làm cái quái gì vậy?" 

Đúng vào cái lúc cô đang cố đánh lạc hướng để kéo dài thời gian suy nghĩ xem nên lấy lý do nào thuyết phục người đàn ông cầm thú này thì cơ thể đột nhiên bị lật úp lại. Hông bị đùi của anh chắn ngang đè xuống. 

“Em có hiểu!” Quang Thẩm chạm đầu lưỡi vào vành tai cô, theo đường cong lướt xuống dái tai. Môi mỏng ngậm lấy, đầu lưỡi thích thú gầy gầy. “Em biết em đang làm gì!” 

Nóng lạnh đan xen lập tức tạo ra một trận tê dại khiến Thu Lê bất động. Ngay sau đó cơ thể to lớn của người đàn ông hơi buông cô ra. Nhưng chỉ một giây, hai tay Thu Lê nhanh chóng bị cố định vào đầu giường bởi một cái khóa bằng da mềm. Đôi môi mềm của người đàn ông mang theo hơi thở phập phồng chạm lên từng tấc da thịt trên tấm lưng nõn nà. 

eyJpdiI6IlN3M1lHcXE3ZFpKQmZSQjg1Njd0Qmc9PSIsInZhbHVlIjoiZlpiNk5aQlVFUEZrZTUzelV2eW1sczQwWnQ3V25iZ24yZk9GeE93dkgzUHhuYitGazFBTnVDcHRMYlJSTzVpRFpnR2UydlRDYmVLd1ZxZEJUdFpSWEdEVnJlZkl2cHVrY1NpUFZYaUxDbUdpSDR2UkxlQVNLWURzTUEzekJOTGpvejNBUFVlOVlmNkNBemMyR3VOT1JsMW12czZ4OWoyQWErN29oemR2TnBhUmVHWDBFNnJMbHR5MUh3ZVlOK1czbU9GVlV0Sk5hM21LV1ZEdDlwNFwvQVNMVGdOUFRuZXB1VmhJRWh1dXlNVGs3TnhjREUzOTluRzYxVXQra0NCaGFcL2o0VjNxXC83MVkydlwvWlR1VVJIWlV4Q1wvZ0JGaGduY0VZdlBveGI5bXNcL1RWd1VzaGluSFJmdWc3MHBSTXRuNDlNaHU1OTVMTVVMUFRmQ3h2ZHdiTnZVeGlzXC9rZ2ZFVDBDS203aHI0UGs2TXlXbVhTRjM0MEFKWHRQZ2Ird285TUphYWF0aTBLbXVsRlwvUVNcLzk3YVwvR1E9PSIsIm1hYyI6IjUyZGU1YTFlNTk0MDliOGMyNzFjZDBiZTQ1ODlmN2FmNTI0MmIyMmNiNDI5N2VlNDFjMDFmMzcxY2IxOTliYjAifQ==
eyJpdiI6IkZuY0QyYjhwanJHSTFPaEJ6QjF4alE9PSIsInZhbHVlIjoiUGJEOFl5c2RnUXpqck9OZk1scEFxQ0ZTM2pOMXhrcUpjTVoxK3pxcVF5amVsMTErYkV4RzBuZ1FoYVNlRVcxR2RCclAyWjJ1bFp4TVlVek9aXC9yMGw5NXdEMXBTWlBxc0VYOFwvd2JNK1JHNkM1Ymsrc1c3Y2hvdUhZY1RHMnJ3R0RINTVndXRPeVM0ZGVQY3h1MXlMY3Z2djJZSGlubXE1a1RHMlhcLzkwRW9wN1N2NmdRZW5wRlp2ZnpHRjJWZUJZMGZKSVlWWTV0Q1IrQThCeHhDRURDcEhxUys4SUY5SVh4ZnljRjZ6ZjE4czMyakRJdFg3V3hrUCtiTVErVFh2SDlKaWhxOEpxS1l5YTdaaVlcL2UxZ0oydXZXMzBRb0VRWjZsTTkwaE1KXC9xOHhwelwvbTk2RFRVcERaXC93WXBkUDE1dFZ4bXZXbmFFN1wvczVIbDQxSU1xK2IrTUZpQ2tUT1FpdWFjaG42azJ0WE40Y2l0a3VzY1pJRlFFRTRFYkZpY3poT1pyS2RURHVGSXpENVlxVklLaUk4SkJORE52TFM2bVh4K3Z3MjgyQUJTdEFyNGpxZkJ4K1diWVdCVTBIOHRITVJkdzllSUdVZVBEalVDMGUza0xseFdJRzhIaHdiV0dpelhSVk55VjZKOXZ3UE15b2E4cEtjdHJXNjBVd25Ub2N2QnN5UzRJUlwvRUh6aGU1dlJibGFnPT0iLCJtYWMiOiJiZmNlODkxZmU5YjU4OTc5ZmRhNWQzYTdhZWI1OWQ5NjQyZWYzODFkNzJkNjUxNDUyNTYzMDNiOTI4ZDE0MjI3In0=

mềm đang thong thả bò.

Ads
';
Advertisement