Sau cánh cửa phòng ngủ khép kín, là hai cơ thể đang quấn quýt lấy nhau.
Chỉ là, lúc này Quang Thẩm đang ở dưới, bên trên đương nhiên là Thu
Lê, sắc mặt cô đỏ như người uống trộm rượu quý, động tác vụng về, còn có phần run rẩy.
"Đúng rồi, banh rộng ra một chút, là như vậy..."
"Ngồi xuống, chậm rãi ngồi... nuốt gọn anh vào đi..."
“Em nên dùng hai tay, cùng tách miệng huyệt rộng ra chút nữa...” [...]
Mọi người nghĩ không sai đâu ha
Những lời lẽ đáng xấu hổ đó đang được phát ra từ miệng của anh nhà ta, một người có chuyên môn về y học, cụ thể là bác sĩ tâm lý giỏi.
Chả là Quang Thẩm có chút áp lực với lần đầu tiên của mình. [Những lần trước là do Tuấn Hùng sử dụng cơ thể anh, chứ anh chưa có được sơ múi tẹo nào hết.] Vậy nên mới đề nghị Thu Lê chủ động, chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như anh ngoan ngoãn nằm dưới để mặc cho cô tuỳ ý.
Đăng này, cũng không rõ vì anh hồi hộp, áp lực, hay vì máu nghề lên cao mà cứ luôn mềm nhắc nhở rồi chỉnh sửa tư thế cho Thu Lê.
Đến độ cái bản năng tra khóa vào ổ thôi mà cũng bắt Thu Lê ngồi xổm sắp tê cả chân..
“Chưa được, anh nghĩ em nên lùi ra sau một chút, như vậy mới có thể chạm vào được điểm G...” Quang Thẩm đỡ eo Thu Lê muốn nhấc người cô
lên.
Mà hiện tại, vật thể cứng rắn kia còn đang chôn một nửa bên trong huyệt động ẩm ướt.
“Mẹ nó!” Thu Lê bực tức vung tay vỗ mạnh xuống ngực anh, nhấn hông, lập tức nuốt trọn bộ phận kia vào trong: “Anh có im mồm đi không hả? Sao cùng là một người mà tính cách khác nhau xa thế!”
Quang Thẩm trợn mắt, miệng há to. Cảm giác sung sướng đê mê dưới thân khiến anh gầm lên một tiếng khoan khoái cũng không bận tâm so đo với cô. Bàn tay vô thức bóp chặt eo Thu Lê, cả người căng cứng thiếu chút nữa súng đã bị cướp cò.
Anh ôm ghì lấy Thu Lê, cằm bạnh ra kìm nén sự xúc động, cổ họng phát ra tiếng trầm khàn.
Vài giây sau, con ngươi mới khẽ đảo. Anh đẩy vai giúp cô ngồi thẳng dậy, Thu Lê hiểu ý khẽ cử động hông.
Quang Thẩm si mê ngắm nhìn.
Da thịt cô trắng nõn hồng hào, nơi đẫy đà mềm mại đang đu đưa lên xuống theo từng nhịp lắc, đẹp đẽ hấp dẫn tới tê cả tim.
Thân hình cô lung lay, ngả ngớn, đôi mắt mê ly lóng lánh nước, chứa chan nỗi khát vọng cứ thế nhìn anh.
Bàn tay nóng bỏng của Quang Thẩm giữ chặt mông nhỏ, cố gắng đưa
dục vọng khảm sâu vào bên trong nơi mê người kia, tận lực phối hợp cùng cô ra vào hòa một nhịp.
دو
Con người u ám của anh nhìn theo chuyển động của hai trái đào no đủ đang không ngừng lắc lư, hầu kết vì bị kích tình mà lăn lộn lên xuống.
Tuy nhiên vẫn không quên lải nhải: “Em nhả ra gần hết rồi hãy nuốt vào.
Sắc mặt Thu Lê đỏ như máu, vì lời nói của anh mà cảm thấy lấn cấn, thẹn thùng, nhưng sự thẹn thùng ấy chẳng bao lâu đã bị thay thế bằng loại ham muốn chinh phục, bằng tham vọng bắt giữ lấy anh để rồi giam hãm bên dưới thân mình.
Thu Lê chưa từng nghĩ tới cô cũng sẽ có ngày trở nên phóng đãng như vậy, thậm chí còn tự mình chủ động chơi anh, đè anh dưới thân mà hung hăng cướp đoạt.
Mỗi lần Thu Lê làm ra động tác nhún người, mọi thớ thịt bên trong huyệt động đều hung hăng bắt lấy, như hàng ngàn giác hút nhỏ cố giữ thật chặt kẻ trọc đầu vừa mới xâm phạm vào lãnh địa. Gậy nấm của Quang Thẩm vì bị thít chặt mà sung sướng giật lên. Người đàn ông buông dần lý trí, bản năng trỗi dậy, tiếp đó cố định eo cô liên tục thúc thật mạnh.
Dòng nhiệt bỗng xối ra phủ lên đầu nấm, Thu Lên ưỡn cong, ngực nhô cao gầm lên. Cô vừa đạt đỉnh. Cảm giác đê mê này tựa như dòng lốc xoáy cuốn cô vào rồi không ngừng nhấn chìm dưới bể yêu thương. Huyệt động ướt dính tràn trề mật ngọt chảy ra bên ngoài càng tạo đường thuận lợi cho
Quang Thẩm dễ dàng vào ra.
“Anh, chờ một chút, quá nhanh rồi...” Thu Lê gấp gáp, giọng nói như van nài người đàn ông. “Em không cầm cự nổi nữa!”
Tiểu yêu tinh này!
Bàn tay to siết chặt eo cô, phần hông cường tráng đỉnh một cái thật mạnh, gậy thịt sưng to lập tức tiến vào bên trong mật huyệt.
"A..."
Thu Lê cúi đầu nhìn xuống, cảm giác đê mê này khiến cô như muốn quên trời quên đất, cả người phấn khích không ngừng phối hợp đồng đua.
Bàn tay to bóp chặt mông nhỏ, da thịt hồng hào bỗng chốc in hằn vết năm ngón tay người đàn ông.
Anh thúc giục: "Thật sung sướng... Thu Lê, em mau động đi!"
Bởi đã từng trải qua hoan ái, nên Thu Lê tỏ vẻ thuần thục hơn, tay nhỏ chống ở ngực anh, vòng eo thon gọn không còn xấu hổ mà dùng sức lên xuống.
Bầu ngực tùy ý đung đưa, tạo thành cơn sóng lăn tăn trên làn da trơn bóng, đẹp đến mê hồn.
Huyệt động tham lam nuốt trọn cự vật, quy đầu thô cứng nhiều lần chọc sâu vào huyệt thịt mẫn cảm, chỗ kết hợp liên tiếp tràn ra từng đợt mật dịch, vương vãi thấm ướt cả ga giường.
Mới động được vài phút, cả người Thu Lê đã bủn rủn, mệt mỏi ngả vào lồng ngực anh.
Cái miệng nhỏ còn rên rỉ vài tiếng tỏ vẻ khó chịu không thôi.
"Em mệt à?"
Quang Thẩm ngước đầu nhìn cô, nhịp thở gấp gáp, đôi mắt đen láy hiện lên ý cười, giây sau liền biến mất.
Anh rất hưởng thụ ánh mắt say mê của cô dành cho anh, cả cơ thể này trên dưới đều luôn thuộc về anh.
Thu Lê rũ người nằm lên trên Quang Thẩm.
Ngay lập tức, người đàn ông liền ra sức đẩy hông lên. Cơ thể nhỏ xinh giật bắn mình, khi cô chưa hiểu chuyện gì thì anh nhanh chóng rút cây gậy ra, rồi lại mạnh bạo cắm vào trong.
Thu Lê như đang ngồi trên lưng ngựa xóc nảy, nơi riêng tư thọc vào rút ra, tiếng nước "òm ọp" càng thêm vang dội.
Cô bị cắm hỏng rồi... Nhất định bị cắm hỏng mất.
Thu Lê ưỡn ngực ngả ra sau, đôi tay bắt lấy đùi anh, phát ra tiếng kêu thống khoái. Bên dưới điên cuồng tuôn trào mật ngọt.
"Á a!"
Gương mặt tinh xảo thanh lãnh giờ đây chỉ còn vẻ dụ hoặc quyến luyến. Cô xinh đẹp tựa như đóa hoa đang trầm mình vào bão táp mưa sa, dáng vẻ phong tình vạn chủng khiến người đàn ông mê muội khó dứt.
Quang Thẩm hơi dùng sức đẩy, cô lần nữa bị ngã nhào vào ngực anh.
Người đàn ông đỡ lấy sau đó lật người đảo vị trí.
Anh nâng hai chân cô đè lên nụ hoa phấn hồng.
Sau đó lại như chưa thỏa mãn mà đẩy hai đầu gối cô banh rộng ra như hình chữ M, nơi tiếp xúc lại thêm khăng khít. Anh túm chặt cổ chân non mịn đang chống trước ngực, mở đầu cho công cuộc "hoan ái".
Tư thế này, Thu Lê vừa sung sướng vừa thống khổ, cao trào hết lần này tới lần khác.
Quang Thẩm cúi người cười như một kẻ vô lại, hông không ngừng nhấp, âm thanh "Phốc! Phốc! Phốc!" chưa từng bị gián đoạn.
"A! Anh. .. a. . a...”
Thu Lê say mê đắm chìm trong bể dục vọng đánh mất lý trí trước tư thế điên cuồng của hai người, nơi tư mật mang đến niềm vui sướng khi bị anh "bắt nạt" hết lần này tới lần khác.
Cuối cùng sức cùng lực kiệt rũ người như con búp bê mặc anh ra
vào.
Quang Thẩm gầm nhẹ một tiếng, lại mạnh mẽ động thân một cái, bắn
toàn bộ tinh hoa nồng đượm vào cơ thể yếu ớt của cô.
Cầu hôn
“Em thấy sao? Có gì khác so với trước kia không?” Sau một lát, Quang Thẩm nhìn người phụ nữ nằm trong lòng mình thầm hỏi.
Thu Lê mím môi, khẽ lắc đầu. Nếu để cô đáp lời, chắc chắn muốn chửi người. Thật lòng mà nói thì cô cũng không biết phải trả lời ra sao, cơ mà mẹ nó hỏi ra như thế chả phải rất vô duyên à?
Thấy biểu hiện của Thu Lê, đương nhiên Quang Thẩm hiểu rõ suy nghĩ của cô. Chỉ là người đàn ông này vẫn cố chấp không buông tha: “Cảm xúc giữa một cơ thể lạnh băng và cơ thể có nhiệt độ hẳn là rất khác biệt đi!” Thu Lê trừng mắt nhìn, nói như vậy khác nào bảo cô này kia. Giận mất rồi.
35
Thu Lê nhắm mắt muốn ngủ.
Người đàn ông lúc này mới khẽ cười: “Vợ à, anh chọc em thôi. Nhìn xem!
Cô vẫn không nhúc nhích.
“Em mở mắt ra nhìn thử xem.”Nghe thấy anh lặp lại, Thu Lê mới hé mắt nhìn.
Vừa nhìn, tức khắc cô mở to hai mắt vì kinh ngạc.
Đây là... cái gì vậy?
Trước mắt cô chính là một chiếc hộp nhung nhỏ màu đỏ đô. Cô liếc nhìn anh, suy đoán rồi hơi cong khoé môi.
Quang Thẩm bật mở nắp hộp.
Bên trong là một chiếc nhẫn bạch kim, dọc thân nhẫn là hàng hạt kim cương nhỏ đính lượn sóng bao quanh một viên đá chủ màu xanh đen. Ánh
điện chiếu vào liền xuất hiện vô số những lấp lánh như đang nhảy múa. Tựa như có muôn vàn tinh quang mang theo nguồn năng lượng thần kỳ ồ ạt tràn ra. Thu Lê hoàn toàn có thể cảm nhận được sự rung động cộng hưởng ẩn chứa trong trái tim mình.
tǎt.
Nhưng chỉ là sự rung động trong một khoảnh khắc ngắn ngủi rồi vụt
“Chuyện này, chuyện gì vừa mới xảy ra?” Thu Lê cảm thấy vô cùng ngạc nhiên lên tiếng hỏi.
Quang Thẩm cầm tay cô, nhẹ nhàng đeo nhẫn vào ngón áp út. Đặt lên đó một nụ hôn, rồi nói: “Gả cho anh nhé! Đây là một phần thân thể của anh!”
Im lặng... bốn bề không một tiếng động.
Thu Lê chớp chớp mắt nhìn gương mặt đang áp sát ngay gần bên. Một phần cơ thể anh? Cầu hôn? Có ai làm như anh không?
“Quang Thẩm, Chuyển Luân Vương, thì ra đây là xương cốt tinh luyện của ngài, còn nữa, ngài, Thập Vương, ngài vừa mới cầu hôn ta?” Thu Lê níu cả lưỡi, chính ra là vẫn còn bị dư âm của nguồn năng lượng từ chiếc nhẫn lan toả làm cho xúc động.
Quang Thẩm khẽ cười, nói: “Đúng vậy, đồng ý gả cho anh thêm một lần nữa, nhé.”
“Hả?”Thu Lê nhìn anh với vẻ khó hiểu.
Người đàn ông duỗi tay nâng cằm cô lên, nhẹ hôn đôi môi mềm. Nụ hôn ngọt ngào lan tới mang tai, rồi lời nói tựa như ru bật ra: “Chắc là em không nhẫn tâm để anh cô độc hết kiếp này chứ?”
“Anh có thể chọn kết thúc sớm!” Thu Lê véo má anh híp mắt đáp.
“Bỏ lại con trai? Em lỡ sao?” Quang Thẩm xấu xa dùng ngón tay vẽ vòng lên bụng của cô. “Vả lại, còn chưa đáp ứng nguyện vọng của con!”
Thấy Thu Lê im lặng, Quang Thẩm lại tiếp lời: “Anh cũng cần lấy lại trọn vẹn hồn phách!”
Quả thực Thu Lê cũng không dám nghĩ quá xa xôi, chỉ cần ở bên anh là được rồi. Với lại, trên đời này chuyện thần kỳ luôn rất nhiều. Biết đâu, đại nạn của cô sẽ nhờ kiếp này mà được hoá giải.
“Chỉ cần...” Thu Lê nhìn vào mắt anh kiên định nói: “Anh không phụ em, bất kể ra sao em đều chịu được!”
“Cảm ơn em!” Anh nắm lấy tay cô, giọng thủ thỉ: “Được rồi, nghi thức cầu hôn anh đã hoàn thành, bây giờ có phải em cũng nên làm chút gì đó để đáp lại anh hay không?”
“Hả?” Thu Lê lại ngẩn người nhìn anh.
Người đàn ông híp mắt nâng cằm rồi chỉ vào môi của mình. Lúc này Thu Lê mới bừng tỉnh, gương mặt nhỏ trong nháy mắt đỏ bừng. Nhưng mà dù sao cũng chỉ là một nụ hôn, huống hồ, người này cô có hôn cả đời cũng nguyện ý.
Vì thế cô rướn người, vòng tay lên ôm lấy cổ anh và hôn một cái. Ở bên ngoài cánh cửa, Dì hai và Nguyên Khang tròn mắt nhìn nhau, không nhịn được kích động mà trộm cười.
“Bà ơi, bà nói xem, có phải sáng mai cháu sẽ có em gái và em trai không?” Nguyên Khang chu miệng chèo chẹo hỏi.
Dì hai ôm cậu nhóc lên, chậm rãi rời khỏi đó: “Chúng ta đi chuẩn bị đồ ăn nào? Cha mẹ cháu chắc đang bàn công chuyện quan trọng lát sẽ ăn rất nhiều.”
Nguyên Khang kinh ngạc hỏi: “Bà ơi, chẳng phải bà đã từng nói là thơm môi thì sẽ có em bé sao? Cha với mẹ đang thơm môi kìa, vì sao đêm nay không thể sinh cho cháu em trai với em gái?”
Dì hai: “
...
Đợi một hồi lâu không nhận được câu trả lời, Nguyên Khang quay đầu
lại chớp đôi mắt to đen lúng liếng của mình nhìn về phía cánh cửa, nghiêm túc nói: “Bà ơi, không đúng ạ?”
“Sao bà không nói gì nữa?”
Dì hai xấu hổ họ nhẹ một tiếng: “Cháu ngoan, chuyện đó, chúng ta cũng không cần nói vội nghen, cháu nhìn xem bây giờ cũng không còn sớm nữa hay là chúng ta đi ngủ đi!”
Nguyên Khang lắc đầu: “Không đâu bà ơi, chúng ta phải chuẩn bị đồ ăn
nữa mà.”
“À...ờm, cha mẹ cháu có lẽ sẽ không ăn nữa.”
Nguyên Khang khó hiểu thắc mắc: “Vì sao ạ?”
Dì hai không biết giải thích như thế nào, cuối cùng đành liều đáp: “Bởi vì bận sinh cho Nguyên Khang của bà thêm em trai và em gái nữa mà, ngoan nào, đi ngủ sớm chút đi, ngủ đúng giờ nhanh cao lớn còn trông em.”
Nguyên Khang cái hiểu cái không, nghi ngờ hỏi thêm: “Bà nói thật a?"
“Ừ, thật mà, chắc chắn sẽ không lừa cháu đâu?”
Cuối cùng, bà ấy cũng dỗ được cậu nhóc đi ngủ cùng mình. Biết thế ghé
qua nhà bà bạn hết đêm nay thi đã không phải bịa chuyện nói dối trẻ con như này rồi.
Mà ở căn phòng kia, Quang Thẩm như ý nhận được nụ hôn ngọt ngào từ người phụ nữ của mình, đương nhiên là cực kì sung sướng. Anh xoay người cầm lấy chai rượu vang đỏ bên trong vali để cạnh giường rồi mở ra.
Hương rượu nồng nàn lập tức tràn ra toàn bộ căn phòng, hai mắt Thu Lê sáng lên, tò mò hỏi: “Đây là loại rượu gì vậy? Thơm quá!”
Nhìn dáng vẻ giống như con mèo tham lam của cô, đáy mắt người đàn ông thêm sâu hơn, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười. Anh không trả lời cô mà rót một ly đưa qua: “Em nếm thử xem? Anh mang theo để ăn mừng dịp này đấy!”
Thu Lê bật cười: “Thì ra anh đều dự tính hết rồi!”
Nghĩ như vậy, cô vội vàng đứng lên ra lấy ly, còn chu đáo mang ra hai chiếc ly xinh đẹp nhất.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất