Quang Thẩm tiếp tục hôn xuống dưới, lướt qua rốn cô, đến bụng nhỏ, cơ thể Thu Lê run lên từng cơn.
Rốt cuộc, anh cũng đi tới nơi thần bí kia. Đầu ngón tay anh nhẹ nhàng tách hai cánh hoa đã bị ma sát tới đỏ hồng ra. Đập vào mắt anh chính I nhụy hoa nho nhỏ, dường như vì xấu hổ khi phải đối mặt với ánh mắt nóng rực của anh, nhụy hoa thẹn thùng chợt run rẩy.
Quang Thẩm không chờ đợi thêm nữa, anh vội cúi xuống nếm thử mùi vị. Mật hoa cứ thế hết lần này đến lần khác vì động tác của anh mà róc rách tuôn trào.
"A..."
Rõ ràng Quang Thẩm cực kỳ nhẹ nhàng. Thế nhưng, Thu Lê lại có cảm giác toàn thân bứt rứt ngứa ngáy, mỗi giây mỗi phút đều phải khó khăn chống đỡ. Trước kia Hùng và cô đã từng làm thế này rồi, cô vốn không xa lạ với sở thích của anh. Nhưng hiện tại, chẳng hiểu sao cảm giác thực sự rất hưng phấn, ngập tràn kích thích mới lạ.
Trong lúc Thu Lê đang thầm hồi tưởng, Quang Thẩm chợt dùng sức mút mạnh một cái. Đầu lưỡi thô to liên tục đẩy vào trong, khiến cho nhuỵ hoa nhỏ kịch liệt co bóp mà chảy ra từng đợt mật ngọt. Có vẻ nhu anh đang rất khát, mật ngọt của cô chảy ra bao nhiêu, anh đều hút cạn sạch sẽ bấy nhiêu.
"A!" Thu Lê dạt dào khoái cảm, đến nỗi đầu ngón chân cũng run rẩy, cơ thể cô khó chịu vặn vẹo trên giường y như con sâu tắm giãy giụa trên chảo lửa.
Bởi vì tay chân đều bị trói, cho nên cô chỉ có thể quằn quại cong người
lên, hai chân kẹp chặt lấy đầu của người đàn ông, vì muốn giảm bớt cả giác ngứa ngáy khó chịu kia.
"Anh ta có làm em sướng không?" Quang Thẩm ngừng lại cười hỏi.
"A! Sướng... Sướng lắm, a..."
Quang Thẩm tách hai chân cô ra, khiến chúng mở rộng hết cỡ. Ngay sau đó, nơi tư mật xinh đẹp của Thu lê tựa như vỏ sò hơi ngượng ngùn để lộ phần khe thịt hồng non nớt, liên tục tiết chất lỏng róc rách, như muốn báo cho người ta biết, thịt mềm bên trong ngon ngọt tới cỡ nào, nhiều mật ngọt tới mức nào.
Người đàn ông để vũ khí của mình ngay sát cửa động, rồi bất ngờ thúc eo đâm vào.
"A! Đau quá." Thu Lê há to miệng ngáp như cá. Nơi ấy đã lâu không đụng chạm giờ cũng trở nên chật chội như mới. Kể từ sau khi Tuấn Hùng mất trong vụ tai nạn giao thông ấy. Thu Lê đã tự sinh con và ở vậy cho đến giờ. Ngoài Tuấn Hùng cô đã nguyện sẽ không cần bất cứ một người đàn ông nào khác. Chỉ là khi gặp Quang Thẩm, vẻ ngoài giống hệt Tuấn Hùng của anh đã khiến cô lung lay thay đổi.
Có điều, Thu Lê không biết, cũng không nghĩ tới xuất thân của Quang Thẩm không có đơn thuần là một bác sĩ tâm lý học.
Tuy nhiên hiện tại cũng chả mấy quan trọng. Đầu óc cô lúc này chỉ có một ham muốn tận hưởng.
Nghĩ vậy, đáy lòng Thu Lê lại trào lên cảm giác hưng phấn khó tả.
Vật thể cứng rắn tiến vào nhuỵ hoa, tựa như mang đến vô vàn khát khao, trong nháy mắt, quả nhiên khoan khoái dễ chịu vô cùng. Hai cơ th đang chìm đắm trong sự vui sướng, không cần quan tâm tới bất kể chuyện gì nữa.
Rất nhanh, Quang Thẩm liên tục đâm vào rút ra. Thu lê bỗng thét chói tai, đạt cao trào, nhuỵ hoa phun ra từng đợt mật ngọt, tất cả đều tưới lên đầu nấm cứng rắn.
Quang Thẩm gầm nhẹ kiềm chế lại bản thân mình. Thẳng lưng nhấn xuống, khiến cho vật thể cứng rắn từng bước cắm vào nhuỵ hoa một và lần nữa.
So với một loạt động tác thô lỗ vừa rồi, lúc này động tác của anh lại chậm đến nỗi khiến Thu Lê khó chịu muốn điên lên. Nhưng mà loại thâ tác chậm rãi như thế, ngược lại, lại mang đến cho cô một khoái cảm khác lạ khó có thể dùng lời để tả rõ ràng được.
Quang Thẩm nhìn biểu hiện đê mê của Thu Lê. Anh hài lòng cười, cúi đầu liếm nhẹ một vòng quanh nụ hoa nhỏ trên đỉnh đồi của cô, động tá dưới thân vẫn không hề ngừng nghỉ.
Rốt cuộc, cậu nhỏ đã hoàn toàn luân hãm vào người cô, liên tục đâm thọc ma sát vào điểm nhạy cảm, hết khều lại chuyển đến nhấn.
"Ôi!" Thu Lê lại thét thất thanh, nụ hoa lần nữa phun mật ngọt xối xả. Quang Thẩm bật cười, vô cùng thỏa mãn vì phản ứng kịch liệt của cô. Bây giờ anh mới bắt đầu dùng sức, không còn những cú đâm rút nhẹ nhàng như vừa rồi nữa. Lần này, là những va chạm cực kỳ thô bạo tiến thẳng tới điểm nhạy cảm kia.
Lúc trước, mỗi khi hai người hoan ái, anh đã phát hiện điểm này, và lần nào cũng mang lại cho Thu Lê bao nhiêu khoái cảm. Mà hiện tại, chính là lúc cùng cô ôn lại kỷ niệm cũ.
Quả nhiên, theo động tác của anh, Thu Lê bắt đầu không ngừng rên rỉ, giống như con mèo cái đang trong ngày tháng tìm đực.
"A... em chết mất!"
Cùng lúc đó, Quang Thẩm cũng ôm cô kịch liệt chạy nước rút, chẳng bao lâu anh gầm nhẹ phóng thích.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất