Trong phòng ngủ của Thu Lê. Tấm rèm màu tím nặng trịch đã chắn đi toàn bộ ánh sáng oi bức từ bên ngoài.
Lúc này, bên trên chiếc giường thư giãn đặc biệt, Thu Lê đã chìm sâu vào giấc ngủ. Người đàn ông mặc chiếc áo blouse đứng bên cạnh, tay anh cầm quyển sổ và chiếc bút máy mạ vàng liên tục ghi chép những liệu nhảy nhót trên màn hình máy đo trước mặt. Bỗng nhiên đầu lông mày của Quang Thẩm cau lại nhìn chăm chú vào gương mặt người phụ nữ xinh đẹp.
Biểu đồ bắt đầu giao động dữ dội chứng tỏ tiềm thức của Thu Lê đang trong trạng thái hưng phấn cực độ.
Anh khẽ thở dài.
Lại bắt đầu rồi.
Quang Thẩm bỏ chiếc bút vào túi áo, đặt quyển sổ sang mặt bàn bên cạnh liếc mắt nhìn camera giám sát ở góc phòng rồi nhẹ nhàng mỉm cười.
Ngay sau đó, cả căn phòng bỗng tràn ngập làn sương mù, vấn vít. Người đàn ông say đắm nhìn Thu Lê. Anh chạm mu bàn tay mát lạnh lên trán cô, ghé miệng vào bên tai nhỏ giọng hỏi: “Em đang thấy điều g
“Một căn phòng màu trắng.”Thu Lê vô thức đáp lại. Giọng nói như tiếng mèo con hết sức nũng nịu.
“Còn gì nữa?”
“Em bị trói trên giường, mắt bịt kín.
“Mô tả lại!” Anh ra lệnh.
“Hai tay, hai chân bị trói vào bốn góc giường.”
“Còn gì nữa không?”
“Hình như có người ở đây, em không chắc lắm”
“Tiếp tục kể.”
“Ưm, thật thoải mái.” Thu Lê phát ra một tiếng rên sung sướng khi bàn tay to rộng, lạnh lẽo của Quang Thẩm chạm vào nơi đẫy đà ở trước ngực cô, cách lớp quần áo khẽ nắn bóp.
“Người đó chạm tay vào ngực em” Thu Lê nỉ non.
Sau đó là những âm thanh vụn vặt khi Quang Thẩm chậm rãi cởi từng chiếc cúc áo sơ mi của cô ra, ngay cả áo lót cũng được bỏ sang một bên. Người đàn ông bắt đầu dùng cả hai tay vui đùa trên đồi núi căng tròn đẹp đẽ của cô gái. Động tác khi nhẹ nhàng lúc lại thô bạo.
Tuy vậy, Thu Lê cũng không cảm thấy đau đớn. Ngược lại chóp mũi truyền đến mùi hương quen thuộc, không hiểu sao cô lại cảm thấy thả lỏng và yên tâm.
Thấy biểu hiện này của Thu Lê, Quang Thẩm khẽ nhếch miệng, động tá càng thêm táo bạo. Anh chẳng còn e dè nữa mà trực tiếp thực hiện ý đồ của mình.
Thu Lê có thể cảm giác được rõ ràng ngón tay của người đàn ông vừa mới miết nhẹ trên nụ hoa mẫn cảm. Hai ngón tay nhẹ nhàng kẹp lấy ấn vào kéo ra.
“A..” Cô hừ nhẹ một tiếng.
“Anh ta làm gì em?” Quang Thẩm ác ý nhẹ giọng hỏi.
“Người đó đang... Thu Lê cắn răng ngăn lại tiếng nức nở đáp lời: “Đang trêu đùa em!”
“Không thoải mái?” Đột nhiên anh dừng lại động tác, khiến người nào đ ngây ngốc giây lát.
“Không có.” Thu Lê cau mày lắc đầu.
“Vậy em bảo anh ta tiếp tục đi.
Thu Lê cắn môi im lặng, nhưng lý trí của cô đã nhanh chóng gục ngã. Dường như sâu thẳm trong linh hồn đang có một lời mời gọi khiến cô không cách nào cưỡng nổi ham muốn được trầm luân.
“Ưm, anh làm đi, tôi rất thoải mái.” Thu Lê nỉ non thì thầm.
Quang Thẩm cười hài lòng, dùng lòng bàn tay xoa nhẹ hai nụ hoa của Thu Lê, không bao lâu sau chúng đã trở lên săn chắc đứng thẳng lên như hai ngọn núi, ngón tay anh vừa vuốt ve, vừa gẩy gẩy y hệt một ngh sĩ dương cầm.
Ngay sau đó, tay Quang Thẩm vuốt dọc theo nụ hoa của cô, lướt xuống qua rốn, bụng nhỏ, đi vào mảnh đất tư mật phía dưới, kéo phăng chiếc váy xếp ly xuống. Quang Thẩm đưa ngón tay đi vào dò xét. Bộ vị riêng tư bị bàn tay của người đàn ông bất ngờ đụng vào như vậy, Thu Lê nhịn không được run lên một chút, theo bản năng hơi kẹp chân lại.
“Có chuyện gì vậy?” Quang Thẩm lạnh nhạt hỏi cô.
“Người đó... anh ta... anh ta chạm vào chỗ đấy của em.” Thu Lê ấp úng
nói. Sắc mặt cô đỏ mọng như sắp nhỏ máu.
“Em có muốn thử một chút với anh ta không?”
"Em..."
“Chỉ là trong tưởng tượng, em cứ thoải mái đi.” Quang Thẩm xấu xa cổ
vũ. Ánh mắt anh trong suốt, nhưng lại ẩn chứa ý tưởng vô cùng bất chính.
“Em chỉ là... Có chút khẩn trương. Hùng, là anh phải không?” Thu Lê tự tin mỉm cười hỏi.
Quang Thẩm đưa tay chạm vào gương mặt cô, giọng điệu ôn hòa nói: Ừ, thả lỏng chút nhé!”
“ Thu Lê chậm rãi giang rộng chân ra. Quang Thẩm liền tiếp tục chuyện đang làm.
Anh nhìn chằm chằm vào phần dưới cơ thể của cô. Eo thon, cặp chân dài trắng nõn, bụng bằng phẳng, mặc dù đã trải qua một lần sinh nở nhưng cô bé của Thu Lê vẫn mập mạp trắng hồng hệt một cái bánh ba ngon lành.
Anh dùng ngón tay nhẹ nhàng chạm vào khe hẹp giữa hai mép thịt mêm.
“Ưm!” Cô nhẹ nhàng ngân nga một tiếng.
Quang Thẩm lại đưa ngón tay tiếp tục trượt qua khe hẹp đi tới cửa độn
chậm rãi tiến vào. Sau đó nhẹ nhàng đâm thọc.
“Ôi.” Thu Lê cong hông gồng mình hét lên.
Quang Thẩm nhếch môi cười, động tác trên tay lúc thì di chuyển chậm chạp, lát sau lại bất ngờ tăng tốc.
Thu Lê cắn môi nắm lấy gấu áo blouse của Quang Thẩm kéo mạnh, trê trán cô đã vã ra một tầng mồ hôi mỏng.
Trong lúc này Quang Thẩm lại đang hăng say ngậm lấy nụ hoa nhỏ run rẩy của Thu Lê, bỗng dưng anh gia tăng sức mạnh. Vừa dùng lưỡi đảo quanh, vừa dùng răng gặm cắn những nhát cắn vụn vặt...
"
Không lâu sau Thu Lê liền hét lên.
"Hùng, có phải anh làm hơi quá rồi không?”
“Đừng lo, cứ tận hưởng đi.” Quang Thẩm khàn giọng nhắc nhở: “Chẳng
phái trước kia chúng ta vẫn như vậy hay sao?"
khi chúng căng to hơn lúc trước một vòng mới chịu buông tha.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất