Cả người Thu Lê nóng ran bởi những ve vuốt của người đàn ông. Tuấn Hùng nhếch miệng cười, khóe môi cong lên thể hiện sự nguy hiểm. 

Tròng mắt đỏ liếc về phía dòng tên nhấp nháy trên màn hình điện thoại, rồi hé miệng cắn mạnh một cái vào bờ vai người nằm bên dưới. Thu Lê mở bừng mắt ra, ngơ ngác nhìn gương mặt đang kề sát ngay trước mặt. 

Bàn tay không chút nhiệt độ lướt qua gò má cô chậm rãi chuyển xuống, chạm vào nới bờ vai vừa bị cắn bóp mạnh. 

 

“Á!” Thu Lê cau mày kêu lên. Đôi tay chống vào ngực anh đẩy ra: “Em đau!” 

Tuân Hùng nhìn thẳng vào đôi mắt ngập nước. Tưởng như anh sẽ nói gì đó, nhưng vài giây trôi qua vẫn chỉ là sự im lặng khiến lòng Thu Lê nổi lên một trận bất an, cộng thêm những chuyện xảy ra vài ngày qua, cô liền không do dự hỏi: “Em biết anh vẫn luôn ở bên em, không phải em bị hoang tưởng, tại sao anh không ra gặp em? Tại sao em lại không thể thấy được anh?” 

“Ngoan, đừng khóc. Rất nhanh thôi anh sẽ trở về.” 

Anh chậm rãi cúi đầu xuống, môi lạnh nhẹ nhàng phủ lên đôi môi anh đào. Nóng gặp lạnh giống như kích phát ra vô số phản ứng mãnh liệt. Đầu lưỡi mang theo hơi lạnh tách mở hàm răng trắng ngọc của cô ra, quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ mềm mại ấm áp đang tìm đường thối lui mà lên xuống trao đổi không ngừng, thi thoảng lại mút, như là đang cố hút hết những ngọt ngào trong miệng người phụ nữ này đi. 

Loại hương vị mà anh lưu luyến không bao giờ có thể quên được. 

Thu Lê bị người đàn ông cuồng nhiệt hôn, chìm đắm trong cơn mê man quên cả hô hấp. 

"Ưm!" Đôi tay bé nhỏ khế đấm lên vòm ngực săn chắc. 

Cả người không ngừng giãy giụa. 

Tuấn Hùng thả cái miệng nhỏ ra, gương mặt Thu Lê đỏ bừng như quả hồng gấp gáp hít thở. 

lấy. 

Chỉ cho cô một chút thời gian, rất nhanh người đàn ông lại cướp đoạt 

Thu Lê nức nở, từng ngón tay mảnh khảnh bấu chặt lấy bờ vai săn chắc của người đàn ông, dưới thân hứng chịu cảm giác ngứa ngáy do ngón tay của anh liên tục ma sát vào hạt thịt mềm. Toàn thân cô run rẩy dữ dội, bụng dưới chợt căng cứng, cả người gồng lên, mật dịch thành dòng từ huyệt động tuôn trào thấm đẫm một mảng đệm giường. 

Tuấn Hùng hài lòng cười. Anh chống khuỷu tay hai nâng người dậy, nhìn cô. Ánh mắt anh ẩn chứa bao d.ụ.c vọng chiếm hữu. 

 

“Em thấy thế nào?” 

Người đàn ông liếm môi đầy cám dỗ nói tiếp những câu không đứng đắn: 

"Em cứ như thế này, anh muốn ngừng cũng không thể ngừng 

được." 

Nói xong anh rút ngón tay ra khỏi huyệt động rồi đưa lên trước mặt Thu Lê, ngón tay thon dài ướt nhẹp loang loáng nước nhờn chậm rãi tiến về phía đôi môi anh đào. 

Theo ngón tay anh, thứ mùi đặc trưng ấy sốc vào mũi khiến Thu Lê xấu hổ nghiêng đầu né đi. Gò má ửng hồng, cả người thẹn thùng nói không lên lời. Chợt tiếng động khe khẽ vang lên, Thu Lê hé mắt nhìn lên liền thấy ngón tay kia đang bị người đàn ông này mút mát say sưa như ăn kẹo. Mỗi cô giật giật trừng mắt nhìn bộ dáng dâ.m mỹ hấp dẫn trí mạng đó như bị dừng hình. 

eyJpdiI6IjNNYlpYK0tPNHpMNFwvRGtkRVwvOVg4QT09IiwidmFsdWUiOiJubktqNzE4ZmRXbHZscXJzM2x3UUJPUzE4Zm45aDVvRUt5TEFzYWtyMnNLV29BMTFMUmpmdlNwSzNXWkdHeFp5T3lFNjdCTnlqbnZaZmpvYkdKOVNhVmJXQ1BiUzJMY05YTis2N3VYV1FBK0xpOFRjNXJBZ3ViQjdVdUpwWDlcL1VjeTc1V0pmRHpLako3bVVBZDNOMU1zR0djSmYxcnVrNkRcL2gzaGFxczZoRG5qNkFMMEtIS0VWMkQrdjMyekFya1NXOUlERktpcXRaYll1V2NqaVNGNlE9PSIsIm1hYyI6IjZhOTRlNGYxMDRhM2RhYmZhNzg5YWE4MzIxYTE4YTdiNmVlYTc2M2YwOGUxYWVlNDRjMjE4NGQ5Y2YyM2UyNjEifQ==
eyJpdiI6InorOUNwSmNocVV3QVh2QklacGhJUEE9PSIsInZhbHVlIjoiZ1hRS3hDK0ZhWlwvK09pWEhtcEJla09adFBFVUtMZnphVm5waHY5blFDXC90ODBHZ0x3TFA0WHBkQzlcL0xJV25hMUNHcDQrd2JqZmFRcVBFXC8rRUFuQVNHRHlaVlhub3M2UzlpampqSG5mK1pYR25mY3NpVFFobTVHVWR1OGZjMmFYdkI2MllmYjhSdWJSd1lkXC9iUHBldHBTU1B6b1ZoSWgrdXJPNU5BTG82UnVTVGoxaUlrWHNSenNTeWZraG8zWGZ1U3ZEYjZMMDdOMmlOdCt4NU1pQ3BOayt3VU9RRWpRQnAyNWpOXC9lM2F3dk1MN1FJeTI5MWZFUGJicEQxSXNlNktWcWRqYUJ6YzJrMWhJUG9obkRDXC9lOU96Q3FrUUdRZFMyK3Zkbk1vRkxYR3RYK3A3M1JsejJua1dVTDdteU54UHhaTEtSN3BhWmFCblEyenJsblVjQ01GQ1pBemk5cXZEMUlwdk9hanF4eXVMQVwvODJOWkZsMVRLQjlFT1hRblh1Slg0Z3paUzJaZm11NTJrblVXc0VhemNlZlJsZUxqTzBXVVBNcmJobXRNazBCd3RrMXQycmRYZFU2a0FERGJkYzJxWU1IXC9yQitSdllDZVFNTUNxaWFFbzQrcGZvNldHbGllYTZhTmFaTE14cE5sclM1VzI2Q0ZZZG1XeHkyYk5heXRNeHh2OUpFa3pyekZuNWMySlVZZ1FpNzVvQnpJUFRUdUF4dnpKTG8xWDdHN0t6U0QyWksxUzZwamt6RWg5c24yV0w4MDN5R1k3VlZiNHpIbUlcL2c9PSIsIm1hYyI6IjRiMjhiY2FmYTNhOGZiMjNmODQ1ZGRhZTJlZGI4OTY0ZjM3OGZjMWE1ZjI4NGNhNjVkMjk2YjA1OWY0YjUwNDcifQ==

Thu Lê nức nở, hai chân theo phản xạ mà khép lại. Trước sự tấn công điêu luyện của cái lưỡi thô nhám mà từng trận tê dại nối tiếp nhau truyền đi.

Ads
';
Advertisement