Điên Cuồng Yêu Em [18+]

 

Thu Lê vòng tay ôm lấy hai đầu gối, cơ thể run lên từng cơn, cảm giác ớn lạnh sống lưng lần nữa đánh úp lại. Gương mặt xinh đẹp cúi xuống, mái tóc phủ che đi toàn bộ xúc cảm của cô. Cả người co cuộn lại chẳng khác gì một đứa trẻ tội nghiệp. 

Bóng dáng nhỏ xinh cứ ngồi vậy cho đến khi trời sáng. 

Ở một nơi khác, Quang Thẩm đang đứng trước gương vừa thắt cà vạt vừa nghe điện thoại. Vẻ mặt anh tràn đầy ngạc nhiên hỏi: "Thật sự?" "Ừ, đúng thế!" Giọng nói nghiêm túc từ loa ngoài điện thoại vang 

 

lên. 

“Gửi cho tôi định vị” 

“Thôn đó ở vị trí khá hẻo lánh, cậu đi một mình không an toàn.” Giọng nói kia bỗng tỏ ra lo lắng. 

“Yên tâm, cậu biết tôi không chỉ có một mình mà.” Quang Thẩm nhếch môi cười lạnh. 

“Được rồi. Nhớ cẩn thận, đừng tắt GPS.” 

“Tớ hiểu.” Quang Thẩm hài lòng kết thúc cuộc gọi. Gương mặt anh tuấn thoáng qua một chút căng thẳng rồi rất nhanh đã biến mất, anh thở phào nhẹ nhõm, nhớ tới cái gì, lại gọi điện thoại cho Thu Lê. 

rồi?" 

Cuộc gọi vừa kết nối đã thấy cô vội vàng hỏi: "Sự việc điều tra đến đâu 

"Vẫn đang tiến hành! Trước mắt thì anh chưa tìm được thêm manh mối có ích nào." 

Thu Lê khẽ nhíu mày, cảm thấy có chút thất vọng. Nhưng cô cũng biết, vụ việc đã xảy ra ba năm, việc điều tra sẽ không thể dễ dàng như vậy, cho nên cũng không có phàn nàn gì. 

Không ngờ, phía bên kia Quang Thẩm lại đột nhiên hỏi: "À, anh hỏi chuyện này. Lúc trước khi em ở bên Tuấn Hùng có quen biết ai ở Núi Cấm không?". 

Thu Lê sửng sốt: "Không!" 

“Bởi vì làm ở công ty du lịch nên các mối quan hệ khi còn sống của Tuấn Hùng rất phức tạp. Trong số đó, anh phát hiện giám đốc công ty mà anh ấy từng làm là người có sở thích tín ngưỡng đặc biệt, thường xuyên liên lạc với người ở Núi Cấm, không phải bàn chuyện làm ăn, nhưng anh còn chưa tìm ra được danh tính của đối phương, cho nên mới thử hỏi một chút xem." 

“Giám đốc công ty du lịch Trường Nam? Sở thích tín ngưỡng đặc biệt? Núi Cấm?” Thu Lê lẩm bẩm nhắc lại. Nghe qua thì có vẻ không có gì bất thường, sở thích của giám đốc một công ty du lịch và các mối quan hệ của ông ta... Nhưng bởi vì có tình huống của Tuấn Hùng ở đây mà cô cũng có chút nghi hoặc. 

Theo như cô được nghe Tuấn Hùng kể lại, trước kia ông ta rất nghèo túng, còn từng ăn mày lang thang khắp nơi, rồi khi lấy một người vợ dân tộc, 

cuộc sống mới đổi vận phất lên cho đến giờ. Trường Nam chính là công ty du lịch xuyên quốc gia rất được chào đón. Bọn họ hay tổ chức các chuyến tham quan mạo hiểm, thử sức chịu đựng của con người, thậm chí còn có những tour du lịch tâm linh cực kỳ nổi tiếng. 

Năm đó, khi Tuấn Hùng xảy ra chuyện ông ta và vợ có đến một vài lần. Đến bây giờ nghĩ kỹ lại, thực sự Thu Lê bỗng cảm thấy như là có điều gì đó không đúng. Chỉ là thời điểm đó cô không đủ tỉnh táo để nhận ra. 

Gã đàn ông đó đã ngụy trang trong nhiều năm, lừa dối tất cả mọi người, bao gồm cả cô. Ông ta đã làm gì với Tuấn Hùng? Liệu còn có ai khác cũng bị như thế không? 

Đầu óc phong phú của Thu Lê đã nghĩ ra đủ loại tình huống, càng nghĩ cô càng hoang mang hỏi: “Anh cho rằng ông ta đang làm điều gì đó phạm pháp?” 

“Mặc dù công ty của ông ta rất minh bạch về tài chính, nhưng anh muốn tìm hiểu một chút những chuyến du lịch tâm linh kia thực chất là gì?” 

Thu Lê khẽ nhíu mày, suy nghĩ một hồi rồi nói: "Em chưa từng tham gia bao giờ, chuyện này liên có quan gì đến vụ tai nạn của Tuấn Hùng không?" 

Thủ đoạn bịt đầu mối, trừ khử nhân chứng? 

"Cũng không nhất định có liên quan, chỉ là anh cảm thấy nghi ngờ thôi. Anh ấy không nhớ gì về những chuyện xảy ra ở đấy." 

Thu Lê hơi chấn động, nội tâm cô cũng cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái. 

Vì vậy hỏi: "Anh nói rất đúng, hãy giúp em tra rõ ngọn ngành! Cố gắng tìm hiểu xem đã có chuyện gì xảy ra với anh ấy. Anh ấy... có nói gì với anh về em không?" 

"Ừ, anh biết rồi, anh sẽ cố gắng hết sức, chẳng qua nơi đó có vẻ không 

bình thường, cho nên có lẽ sẽ có chút nguy hiểm." Quang Thẩm ngừng giây lát rồi nói tiếp: “Hùng luôn yêu em!” 

"Chỉ cần em cố gắng sống thật tốt là được.” Anh giơ chiếc nhẫn cưới lên 

trước mặt rồi chậm rãi đeo vào ngón áp út, môi cong lên cười rạng rỡ. 

Từ đêm qua tới nay không thấy Tuấn Hùng trở lại, có thể được tự do nói 

chuyện với Thu Lê quả nhiên Quang Thẩm rất vui vẻ. 

“Vâng.” Cô đi tới ngồi xuống trước bàn trang điểm nhẹ giọng đáp. 

Sau khi cúp điện thoại, Thu Lê lại trầm mặc một lúc thật lâu. 

Cô nhớ lại những gì Tuấn Hùng từng kể và lời gã đàn ông tên Vĩnh kia đã 

từng nói với cô sau khi anh mất. Toàn bộ tư trang của anh ở công ty đều bị 

hỏa táng hết, thứ duy nhất cô còn giữ chỉ có những bức ảnh tự chụp về anh. 

Nếu như chuyện bình thường, lý do gì mà bọn họ phải làm như vậy? Giá như 

khi đó cô không vì sự ra đi của anh mà rơi vào trầm cảm, ông Khánh chắc sẽ 

eyJpdiI6IkxwNmVnNkJteXJSdHZ4ajc2OVg3U3c9PSIsInZhbHVlIjoidE1nXC8zTjU3RkNsbUpzSHpxc2o3eGg5SDJOUTZPSHI1R1JOeW5QNHBuVWM2TXhUdkQrd3gxcVpxV2VJaU5TT2Q0dldkdXNsU3RLMXJwUFQyT1g5Rm5BaXBCa1NiRXIzUE1IY0dmNUNZS1pTQmlGeHhpZTdLbGpQMUFESDQzXC83TmtCdjhFV3VmRmlDZE82bUxLbWszWDJGa3RyT3JUcDVBdWM0QUk4UXVBYUE9IiwibWFjIjoiOGI3YWMyZTNlOTA4ZDI5YmJhZTAzMDJjMzllOTJhMTllNmNkZDlhZWI1YmU1MGVmYTQxMjA4MzlhNjMyNzBhZSJ9
eyJpdiI6IkYrOU5zWmFoK2F5cUVuRDYrQnp6ZVE9PSIsInZhbHVlIjoiXC9mdFJMUmlQNXVLaHBFRWFSaGhPMzFlVXZCZDNDallVMzY3dHhSaitIakZiTHZYM29Sc2tMN2hMWFVSWTg0cHdraGVqWG0rVXdzeUVLN0NQQzZ2dW5YcW9oTUlNOUdaM1VnUXlGbHRsMXRyTUx0RlpTdDA5bEM4T01lMFhFRWtRekw4OElKWHNoSDMyRnh1WHR1b3J5eTBoMENxMWlSdU10dDV6d2ltT2pNeFc4bUxEWnpcLzhoZDRySTdqYStJcmoiLCJtYWMiOiJjNjQyOTg4ODIwMmM3NDRlNjc4NjA5MTI3YTUxNWJhM2NhMjJhZTNhZGRhZjg0YWU1MjRhMTk2OTY3NDZlNmM5In0=

Rốt cuộc Núi Cấm có gì?

Ads
';
Advertisement