Quả nhiên, không đạt Bán Bộ Thần Cảnh thì làm sao giết nổi Du trưởng lão.
Mộc Tinh không nhận lấy ngọc bội, mà đẩy trả lại cho Lý Quân: "Vốn tôi nghĩ với tuổi tác và thực lực hiện giờ của cậu, e không gánh nổi những gì liên quan đến ngọc bội này, sợ rước họa cho cậu. Nhưng giờ xem ra tôi đã lo xa. Ban đầu tôi định giao nó cho cậu, cậu nhận lấy đi."
"Tôi không thể nhận." Lý Quân lập tức từ chối.
Mộc Tinh xua tay: "Ngọc bội này ở trong tay người không đủ thực lực thì chỉ là mầm tai họa. Cậu cầm đi, sau này biết đâu mẹ con tôi còn phải nhờ cậu che chở."
Lý Quân không phải người vòng vo, thấy Mộc Tinh nói rất chân thành nên anh cũng không từ chối nữa, thu ngọc bội vào.
"Dì Mộc Tinh, đã vậy thì tôi xin nhận. Có điều miếng ngọc này dùng để làm gì?"
"Ngọc bội này liên quan tới một di tích, nó là chìa khóa của di tích ấy."
"Trước kia tôi cũng là đệ tử Thanh Vân Tông, đem lòng yêu cha của Hồng Thường và sinh ra con bé. Về sau cha Hồng Thường gặp tai nạn khi luyện công, rời bỏ mẹ con tôi. Trước lúc lâm chung, ông ấy đã trao ngọc bội Song Ngư cho tôi."
"Chuyện về ngọc bội, khi đó tôi chỉ nói cho sư huynh của ta là Trương Tể biết. Nào ngờ Trương Tể đã sớm đầu phục Ma Môn, ông ta không chút do dự dùng bí mật này đổi lấy chức Phủ chủ Địa Phủ, vì thế tôi cũng bị giam cầm, thậm chí bị phế tu vi."
"Lần này thoát ra được, tôi trở về Thanh Vân Tông ở Chư Thánh Địa, vốn định cầu xin tông chủ cho cậu nhập tông. Nào ngờ biết tôi đã mất tu vi, Thanh Vân Tông đóng cửa không tiếp tôi, tôi không thể gặp được tông chủ. Hết cách, tôi chỉ đành dùng ngọc bội Song Ngư để mua chuộc Du trưởng lão."
"Ra là vậy." Tới lúc này Lý Quân mới hiểu tường tận đầu đuôi.
"Di tích nằm ở Chư Thánh Địa, tại một nơi gọi là U Hồn Cốc…"
Nghe xong Mộc Tình nói, Lý Quân ghi nhớ từng câu từng chữ.
Đây là bí mật mà dù phải chịu bao nhiêu tra tấn, Mộc Tình vẫn không tiết lộ, nói thật thì Lý Quân rất cảm động.
“Dì Mộc Tình, dì yên tâm, chỉ cần Lý Quân còn sống một ngày thì sẽ không một ai có thể làm hại hai mẹ con dì, hãy tin tôi.”
Lý Quân trịnh trọng nói.
“Dì đương nhiên tin cháu, nếu không đã chẳng giao lại ngọc bội cho cháu, cháu là người đáng tin.”
Vừa nói, Mộc Tình vừa nhìn con gái một cách đầy ẩn ý.
Hoàng Phủ Hồng Thường đỏ mặt.
Cô sao lại hiểu ý mẹ mình.
Chỉ còn vài ngày nữa là sẽ đến lễ thành lập Chiến Long Điện, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng.
Lý Quân lệnh cho thuộc hạ truyền tin, thông báo thời gian tổ chức buổi lễ thành lập môn phái của Chiến Long Điện cho các thế lực lớn ở Di Tích Cấm.
Hắn tin với uy thế hiện tại của Chiến Long Điện, các thế lực trong Di Tích Cấm chắc chắn sẽ đến chúc mừng.
Dù là thật lòng hay không thì cũng không ai muốn trêu chọc tới Chiến Long Điện.
…
Bên trong đại điện của Vũ Hóa Thánh Địa.
Chưởng giáo Vũ Hóa Thánh Địa ngồi trên cao, phía dưới là các trưởng lão, phó chưởng giáo, hộ pháp... của Thánh Địa, tất cả đều toát ra khí tức cường đại.
Ánh mắt Vũ Hóa Chưởng nhìn qua mọi người, lạnh giọng lên tiếng: “Mối thù của Lục phó chưởng giáo, các vị trưởng lão và hộp pháp không thể không báo, các vị có đề xuất gì?”
Nghe lời Chưởng giáo, một vị trưởng lão bước ra.
“Bẩm Chưởng giáo, tên Lý Quân này có thể giết chết Phó chưởng giáo Lục Minh, thực lực có thể nói là vô cùng cường đại. Phái những cao thủ bình thường đi chẳng khác nào nộp mạng. Chưởng giáo lại phải trấn thủ Thánh Địa, không thể đích thân ra trận. Theo tôi, chi bằng dụ Lý Quân kia đến Vũ Hóa Thánh Địa rồi ra tay giết hắn.”
“Ồ?”
Vũ Hóa Chưởng giáo nhíu mày.
“Lý Quân đâu có ngốc, sao có thể chạy tới tìm chết?”
Vị trưởng lão kia cười đắc ý: “Bẩm Chưởng giáo, theo tôi được biết, Lý Quân và Đàm Đài Khinh Vũ có quan hệ không tệ, chúng ta bảo Đàm Đài Khinh Vũ đến Di Tích Cấm tìm Lý Quân, nói Vũ Hóa Thánh Địa muốn hóa giải hận thù với hắn, nhưng để thể hiện thành ý, Lý Quân phải đích thân tới Vũ Hóa Thánh Địa một chuyến.”
“Lý Quân đắc tội với Vũ Hóa Thánh Địa, chắc chắn ngày ngày đều sống trong sợ hãi, nếu biết Vũ Hóa Thánh Địa muốn kết thúc ân oán, hắn ta chẳng chạy vội tới đây.”
“Hơn nữa, Lý Quân có quan hệ tốt với Đàm Đài Khinh Vũ, chắc chắn sẽ tin tưởng cô ta.”
“Nghe vậy, ánh mắt mọi người trong đại điện cũng sáng lên.”
Vũ Hóa Chưởng giáo nhìn về phía Đàm Đài Khinh Vũ.
“Khinh Vũ, cô có bằng lòng đi một chuyến vì tông môn không?”
Nào ngờ Đàm Đài Khinh Vũ lắc đầu: “Chưởng giáo, đệ tử không thể làm chuyện hãm hại bạn bè như vậy.”
“Nếu Lý Quân và Vũ Hóa Thánh Địa tuyên chiến, với thân phận đệ tử đứng đầu Thánh Địa, đệ tử cũng không có gì để nói. Nhưng dùng thủ đoạn hèn hạ như thế này, đệ tử không thể chấp nhận.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất