Thu xếp xong, Lý Quân đưa mắt nhìn Chu Ưng Tuyết.
"Ông có biết tổng bộ của Thiên Đạo Minh ở đâu không?"
Lý Quân và Thiên Đạo Minh đã hoàn toàn kết thù, Lâm đường chủ giết biết bao nhiêu người của anh như vậy, và anh cũng đã giết chết Lâm đường chủ, chắc chắn Thiên Đạo Minh sẽ không để yên.
Mà Lý Quân cũng không định buông tha bọn chúng.
Đã như vậy, muốn nhổ tận gốc mối họa thì chỉ có đánh thẳng vào tổng bộ Thiên Đạo Minh mới trừ được hậu hoạn.
Nếu không, lỡ bọn chúng lại kéo tới, mà Lý Quân không có mặt thì không ai chống đỡ nổi.
Nghe vậy, Chu Ưng Tuyết lắc đầu.
"Thuộc hạ không biết. Lai lịch Thiên Đạo Minh vô cùng thần bí, chỉ có thành viên của Thiên Đạo Minh mới biết được vị trí của tông bộ.”
Nghe thế, Lý Quân cau mày.
Không tìm ra tổng bộ Thiên Đạo Minh thì vẫn là một mối họa treo lơ lửng.
Anh thở dài: "Không tìm ra tổng bộ thì ta sẽ ở thế bị động. Chỉ đành đợi Thiên Đạo Minh ra tay trước, rồi nghĩ cách ép chúng khai ra vị trí tổng bộ."
“Đã vậy thì trước hết đến nhà họ Nhậm đòi lại công bằng cho người mẹ ruột đáng thương của ta trước. Có những ân oán, sớm hay muộn cũng phải chấm dứt.”
Nghĩ vậy, Lý Quân dặn mấy người: "Ta tạm rời đi một ngày. Chu Ưng Tuyết, ông đừng quay về thương hội Bạch Nguyệt vội, cứ ở lại đây."
"Rõ."
Chu Ưng Tuyết vội gật đầu.
Chu Ưng Tuyết đang ở Thần Biến hậu kỳ, có ông ta bảo vệ, trwg khi là chủ của một thế lực siêu cấp đến, còn lại thì ông ta đều ứng phó được.
Thu xếp xong, Lý Quân đi thẳng tới nhà họ Nhậm.
Một lúc sau.
Lý Quân xuất hiện trước cổng lớn của nhà họ Nhậm.
Là một siêu thế lực ở Di Tích Cấm, nhà họ Nhậm nằm ở vị trí trung tâm của thành.
Thực ra, nhà họ Nhậm kiểm soát không chỉ mỗi tòa thành này.
Nhìn cánh cổng nguy nga của nhà họ Nhậm, lòng anh có phần ngổn ngang.
Đây chính là nhà họ Nhậm, gia tộc nơi mẹ anh sinh ra.
Trong người anh chảy dòng máu nhà họ Nhậm, vậy mà lại trở thành kẻ thù của nhà họ Nhậm, mỉa mai thật.
Rồi Lý Quân sải bước bước về phía cổng.
Chưa kịp tới gần đã bị hai hộ vệ nhà họ Nhậm chặn lại.
Bọn họ tay nắm chuôi kiếm, lạnh lùng nhìn anh.
"Ngươi là ai?"
Trước câu hỏi ấy, Lý Quân thản nhiên nói: "Vào bẩm với gia chủ các ngươi rằng Lý Quân đến đòi lại công bằng."
"Lý Quân?"
Sắc mặt hai hộ vệ hơi đổi, hẳn là đã nghe qua cái tên này.
Hai người nhìn nhau.
Một người lên tiếng: "Ngươi chờ ở đây một lát, ta vào thông báo ngay."
Lý Quân gật đầu.
Anh cũng không làm khó hai kẻ gác cổng.
Hai thủ vệ kia vừa nhấc chân thì cổng lớn nhà họ Nhậm chợt mở toang.
Một lão già mặt mày tái nhợt bước ra từ bên trong.
Đối phương là trưởng lão của nhà họ Nhậm, tên là Nhậm Vấn An, là anh em họ với gia chủ Nhậm Vấn Tiêu, địa vị trong tộc khá cao.
“Không cần bẩm bảo, ta đã nghe thấy hết rồi. Một đứa con hoang do một con tiện nhân bị trục xuất khỏi gia tộc sinh ra thì có tư cách gì mà đòi gặp tộc trưởng?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất