Không đợi Lý Quân nói xong, một lão giả đã chỉ vào Lý Quân và hét lên: "Phủ chủ, chính hắn ta đã giết người, hắn là một ác quỷ, Phủ chủ, ngài nhất định phải giết hắn ta!" 

             Nghe lời cấp dưới nói, hai tia sáng lạnh lẽo bắn ra từ mắt của Phủ chủ của Địa Phủ. 

             "Dám chạy đến Địa Phủ của tôi giết người, thằng nhóc nhà cậu có biết kết cục sẽ ra sao không?" 

             Lý Quân bình thản nhìn chằm chằm vào ông lão mặc đồ tím. 

             Vị chủ nhân của Địa Phủ này có thực lực rất mạnh, chắc chắn là cảnh giới Thần Biến đỉnh phong. 

             Thật ra, đây là đối thủ mạnh nhất mà Lý Quân đã gặp kể từ khi đến Di Tích Cấm. 

             Cảnh giới Thần Biến đỉnh phong đã tương đương với các gia của của các thế lực siêu cấp. 

             Tuy nhiên, Lý Quân vẫn không đặt ông ta vào mắt. 

             "Không cần ông phải bận tâm đến kết cục của tôi, nhưng kết cục của ông chắc chắn là cái chết." 

             Lý Quân thản nhiên nói. 

             Anh cầm thanh đao A Tị trên tay và đứng đó, toát lên vẻ bá đạo như một vị Sát Thần. 

             Anh biết rằng cách duy nhất để cứu người từ Địa Phủ là giết xuyên qua Địa Phủ. 

             Mà vị Phủ chủ trước mặt này chắc là người mạnh nhất Địa Phủ, giết ông ta rồi sẽ không còn ai có thể cản được bước chân của anh. 

             Nghe Lý Quân nói vậy, sát khí của Phủ chủ dâng trào, hoàn toàn bị Lý Quân chọc giận. 

             "Muốn giết tôi ư, thằng nhóc nhà cậu đúng là không thấy quan tài không đổ lệ. Trương Tể tôi là chấp chưởng Địa Phủ mấy chục năm, xưa nay chỉ có tôi giết người khác, chưa từng có ai có tư cách giết ta, cậu là cái thá gì chứ?" 

             Vừa nói, ông ta vừa bước lên một bước, đồng thời, vài bóng người phía sau ông ta nhanh chóng bao vây Lý Quân, muốn cắt đứt đường lui của Lý Quân. 

             "Một lũ kiến hôi." 

             Không đợi những người đó hoàn thành việc bao vây Lý Quân, Lý Quân đã dứt khoát vung đao ra. 

             "Vụt!" 

             Ánh đao rực rỡ, chém ngang ra, quét sạch cả ngàn quân. 

             Lấy cơ thể của Lý Quân làm trung tâm, một vệt đao hình bán nguyệt quét qua, sáu thân thể lập tức bị chém đứt ngang lưng, máu văng tung tóe khắp mặt đất. 

             Những kẻ được cho là cường giả này, thậm chí không đỡ nổi một đòn của Lý Quân. 

             Giờ phút này, Lý Quân giống như một vị Sát Thần tuyệt thế, vô tình, lạnh lùng, tràn đầy ý chết. 

             Giống như anh mới là Thần Chết thực sự đến từ Địa Phủ. 

             Lúc này, cuối cùng vị Phủ chủ cũng không nhịn được nữa, ông ta trừng mắt nhìn Lý Quân, lửa giận bốc lên ngùn ngụt, gầm lên: "Đến đây chịu chết đi!" 

             "Ầm ầm!" 

             Một tiếng gầm giận dữ, cương khí cuồn cuộn bùng nổ, vô số ngọn lửa đen kịt cháy hừng hực trên người Phủ chủ. 

             Khi ông ta tung chưởng, ngọn lửa đó lập tức tạo thành một làn sóng lửa khổng lồ cuộn về phía Lý Quân. 

             Tuy nhiên, đối mặt với đòn tấn công này, Lý Quân vẫn bình tĩnh, hai tay nắm chặt chuôi đao, dứt khoát chém xuống. 

             Xuân Lôi thuật Binh Sát. 

             Tiếng sấm hủy diệt vang lên ầm ầm, một đao chém nát ngọn lửa của Phủ chủ thành mây khói. 

             Chứng kiến cảnh này, sắc mặt Phủ chủ hoàn toàn thay đổi, không dám khinh thường chút nào nữa. 

             Chỉ thấy ông ta giơ tay tế ra một đại ấn, cái ấn huyền thiết màu đen đó lại đón gió lớn lên, đập thẳng về phía Lý Quân giống như một ngọn núi nhỏ. 

             Đây là lần đầu tiên Lý Quân nhìn thấy loại binh khí này. 

             Uy thế của đại ấn đó cực kỳ phi thường, có lẽ cường giả cảnh giới Thần Biến bình thường cũng bị dễ dàng đập thành bã. 

             Giờ phút này, những người Địa Phủ đang quỳ gối ở đó thấy vậy, trong mắt đều lộ ra ánh sáng rực rỡ. 

             Một ông lão lớn tiếng nói: "Phủ chủ đã tế ra Hoàng Tuyền Ấn, thằng nhóc này chắc chắn sẽ chết." 

             "Dưới Hoàng Tuyền Ấn đều là oan hồn, lần này cuối cùng cũng có thể tiêu diệt hắn ta." 

             Một ông lão khác cũng phấn khích nói. 

             "Phủ chủ sẽ thắng, chúng ta còn quỳ ở đây làm gì." 

             Nói rồi, ông lão đó trực tiếp đứng dậy. 

             Mấy người khác xung quanh vốn cũng muốn đứng lên, nhưng đột nhiên thân thể trở nên cứng đờ. 

             Bởi vì bọn họ thấy khi Hoàng Tuyền Ấn hạ xuống, một cái khiên cương khí xuất hiện trên người Lý Quân, lại chặn được Hoàng Tuyền Ấn đang hạ xuống. 

             Hoàng Tuyền Ấn bị chặn lại giữa không trung, không thể tấn công vào trong vòng ba mét cách cơ thể Lý Quân. 

             Giờ phút này, trong lòng bọn họ hoàn toàn dâng lên sóng gió kinh hoàng. 

             Hoàng Tuyền Ấn là bảo vật thực sự của Địa Phủ, nói đúng hơn, nó thuộc về bảo vật truyền thừa của Hoàng Tuyền Tông. 

             Chỉ là sau này Hoàng Tuyền Tông bị diệt, Địa Phủ đã có được, trở thành biểu tượng quyền lực của Địa Phủ. 

             Từ đời chủ nhân trước của Địa Phủ truyền cho Phủ chủ hiện tại là Trương Tể, Trương Tể chỉ mới sử dụng một lần, Hoàng Tuyền Ấn đập xuống đã trực tiếp đập chết một cường giả cảnh giới Thần Biến đỉnh phong. 

             Nhưng bây giờ nó lại không thể lay chuyển được đến cái khiên cương khí do Lý Quân tạo ra. 

             Điều này sao có thể? 

             Lúc này, Lý Quân bình tĩnh đứng đó, nơi Hoàng Tuyền Ấn hạ xuống, tám bóng chân long gầm lên. 

             Thái Thượng Chân Long Cương có thể nói là công pháp phòng thủ số một trong tất cả các công pháp mà Lý Quân đã tu luyện, trong phạm vi chín thước, vạn pháp không xâm phạm được. 

             Lúc này, sắc mặt của Trương Tể càng biến đổi dữ dội, ông ta thúc giục Hoàng Tuyền Ấn muốn đập xuống lần nữa. 

             Tám bóng chân long ngay lập tức hóa thành tám trường long phong nhận, lập tức bao bọc Hoàng Tuyền Ấn. 

             Ngay sau đó, Lý Quân đã xuất hiện trước mặt Trương Tể, tay bóp cổ Trương Tể, ném ông ta xuống đất. 

             "Bụp!" 

             Ngay sau đó, cơ thể Trương Tể máu thịt be bét. 

             "Cảnh giới Thần Biến đỉnh phong thì lợi hại lắm sao? Trong mắt tôi cũng chỉ có vậy." 

             Lý Quân lại nhấc ông ta lên, ném xuống đất lần nữa. 

             "Bụp bụp bụp bụp..." 

             Lý Quân giống như một con dã thú hình người, còn Trương Tể thì giống như một cái bao tải rách, bị Lý Quân ném xuống mười mấy lần, vị Phủ chủ của Địa phủ này đã thở thoi thóp. 

             "Bây giờ ông có thể chết rồi." 

             Vừa dứt lời, Lý Quân giơ nắm đấm đập xuống, lực đấm đập vào mặt đất, mặt đất lát đá trực tiếp nứt vỡ. 

             Dưới lực đấm, Trương Tể càng giống như bị xé xác, đầu và tứ chi đồng thời bay ra ngoài. 

             Một Phủ chủ của Địa Phủ mà lại chết như vậy. 

             Từ lúc ra tay đến lúc chết chỉ mất vài phút, một cường giả Thần Biến Cảnh đỉnh phong đã mất mạng. 

             Đây là vị Phủ chủ bất khả chiến bại trong lòng người Địa Phủ mà. 

             Trời ạ! Rốt cuộc người này đáng sợ đến mức nào? 

             Trái tim của mỗi người trong sân đều như bị bóp nghẹn, ai nấy đều cảm thấy nghẹt thở. 

             Tất cả mọi người đều như bị đóng băng, ánh mắt ngây dại nhìn mọi thứ trong sân. 

             Khi Trương Tể chết, Hoàng Tuyền Ấn mất kiểm soát, ngay lập tức được tám con trường long phong nhận mang về, rơi vào tay Lý Quân. 

             Hoàng Tuyền Ấn lúc nãy còn to như ngọn núi nhỏ, bây giờ đã trở nên nhỏ bằng bàn tay. 

             Mà ông lão vừa đứng lên lúc nãy càng cảm thấy da đầu tê dại. 

             Người khác đều quỳ, chỉ có ông ta đứng lên, cho nên Lý Quân liếc mắt đã thấy ông ta. 

             Khoảnh khắc tiếp theo, đầu gối của ông ta cong lại, từ từ quỳ xuống. 

             "Đã đứng lên rồi thì không cần phải quỳ nữa." 

             Lý Quân hừ lạnh. 

             Một luồng đao quang chém ra. 

             "Ầm ầm!" 

             Đao khí chém ngang khoảng cách mười mấy mét. 

             Ông lão đó không kịp rên một tiếng mà đầu đã lập tức bay lên. 

             Mấy ông lão bên cạnh ông ta đều sợ đến hồn bay phách lạc, thân thể run rẩy. 

             May mắn. 

             May mắn là bọn họ đã không đứng dậy theo, nếu không bây giờ cũng đã mất mạng, trong lòng bọn họ đang tự an ủi mình. 

             Tất cả mọi người đều ngoan ngoãn quỳ ở đó, cúi đầu không dám nhìn vào ánh mắt của Lý Quân, càng không dám phản kháng. 

             Mỗi người đều sợ hãi, lo lắng, bất an, giống như những con cừu đang chờ bị giết. 

             Bên kia, Tả Thanh tuyệt vọng nhìn tất cả. 

             Ban đầu cô ta nghĩ rằng Phủ chủ xuất hiện là mình được cứu rồi, ai ngờ ngay cả Phủ chủ cũng không phải là đối thủ của Lý Quân. 

             Thậm chí ngay cả Hoàng Tuyền Ấn cũng rơi vào tay Lý Quân. 

             Sau một lúc im lặng, ánh mắt của Lý Quân quét qua mấy người đang quỳ ở đó. 

             Đột nhiên ánh mắt anh dừng lại trên một người đàn ông, tay anh chỉ vào, nói: "Ngẩng đầu lên." 

             Nghe thấy giọng nói ấy, toàn thân người đàn ông đó run lên, suýt nữa tè ra quần. 

             Nhưng anh làm sao dám trái lệnh Lý Quân, run rẩy ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy sự sợ hãi. 

             "Nói cho tôi biết, Mộc Tình bị giam ở đâu? Tôi có thể tha chết cho ông." 

             Mộc Tình chính là tên của mẹ Hoàng Phủ Hồng Thường. 

             Nghe thấy hai chữ "Mộc Tình", người đàn ông đó lập tức run rẩy. 

             Cuối cùng ông ta cũng hiểu ra lý do Lý Quân đột nhập Địa Phủ, hóa ra là để cứu Mộc Tình. 

             Đồng thời ông ta nghĩ đến phản phệ mà mình đã gặp phải trong thạch thất, người đã phá giải cấm chú của mình hóa ra chính là vị sát tinh trước mắt này. 

             "Mộc Tình là tù nhân mang trọng tội trong Địa ngục, bị nhốt ở tầng dưới cùng, nhưng lúc này có thêr bà ta đã không còn ở trong Địa Phủ nữa rồi." 

             "Ông nói cái gì?" 

             Trong mắt Lý Quân lộ ra sự sắc bén. 

             Anh đã tốn nhiều công sức như vậy, nếu không thể cứu người thì chẳng phải công cốc sao. 

             Cảm nhận được khí tức khủng khiếp trên người Lý Quân, người đàn ông vội vàng nói: "Mộc Tình là em gái của Phủ chủ Trương Tể, trước đây luôn được Phủ chủ Trương che chở, bây giờ nhiệm kỳ của Phủ chủ Trương đã hết, Phủ chủ mới cũng đã đến rồi." 

             "Trên người Mộc Tình ẩn chứa một bí mật quan trọng, Phủ chủ mới đến bây giờ vẫn chưa lộ diện, rất có thể đã phát hiện ra cái chết của Phủ chủ Trương nên đã mang Mộc Tình rời đi." 

             "Cái gì?" 

             Nghe vậy, Lý Quân cũng không còn bận tâm nhiều nữa, thân thể hóa thành một luồng gió lốc xông thẳng vào sâu trong Địa Phủ. 

             ... 

             Cùng lúc đó, trong thạch thất u ám, người phụ nữ đang nhìn ra ngoài. 

             Tiếng rung lắc bên ngoài đã biến mất một lúc rồi. 

             "Chẳng lẽ người đột nhập Địa Phủ đã bị tiêu diệt?" 

             Nhưng nghĩ lại cũng phải, một thế lực khủng khiếp như Địa Phủ, nhìn khắp Di Tích Cấm có ai có thể thực sự đối đầu với Địa Phủ, có thể lay chuyển được một chút đã là rất đáng nể rồi. 

             "Nếu thực sự có người có thể phá Địa Phủ để mình thoát ra ngoài thì tốt rồi, mình có thể gặp lại con gái mình." 

             Bà ấy thở dài một tiếng. 

             Ngay lúc này, "Ầm" một tiếng, cánh cửa thạch thất lại bị người ta thô bạo phá vỡ, một bóng người xông vào. 

             "Cậu là ai?" 

             Mộc Tình trừng mắt nhìn người xuất hiện, lớn tiếng hỏi. 

eyJpdiI6IklkZGV3SEJvQ2xPSnVwMEc0MTNXb2c9PSIsInZhbHVlIjoiMjc2S05HTVRGODd5cHNKWGtoU2hrOFg2OEwyMzh6S3lGZzlhZitneXpuc2xNbklEM1VMNE83OU9QcXI4Y1gzcXpkRmxnWm13aHFXbjlTUSsrZFNYcHFjM0Z6NDRkV2JQVVg1VnJjVCs4TXM0NmhleElaNFpROThaK2Y4a0JVRzc5RE9WeXd4QkdxaWJWbnI2aWFBWHAxakEzM2xmMGhYaXdGVHpuZ0NDOWtwTFJRdEVTVW5VYXFcL1ZjeFMwaGx1NDlMQ1B1dEV4Sk15ZFN4ZFpra0ZXbEdSN1R0M0lmNmxrSGFGNEhOR2c2bGc9IiwibWFjIjoiZGMyZjFhZDExMmJkOWEwNTY0ODNhNGJlZDM5MDk1ZGJhOGY1NzRhZWUzY2JkYjk0NTk3M2NjOGMyNTgzZWM5ZiJ9
eyJpdiI6InN3OHk2YmpRbXdhbVptK2xKanJ4eXc9PSIsInZhbHVlIjoiWHd5ait5RVoxNjJuRDlnUDNxWjI1S25lamJSdDg0aFwvRFgxUndaNitZZE1LYVN1TWhXY0ZaYVFpMkRlSmkxakJFR3ZpVmpvdG9XYlk0TXdPSURvOTc5WEpac1dsNmJnQTFpQ3hWdTErZ2pXd0taSWRlZGVINktQaUl5TGNEWjROSGJvbm1JMk92bVwvdkw2ZDhxRXY4OHpqdVZUdEd1cDNUVVFjVnlTaTJKOU02RFE5R3NGY3RKSmlcL3YwcGNNQXc1SVwvbzRiT0lBZ2R0OFFHc1VobVZQU2dhUG5uM3p1NmN2Z01hVU0xeHVHRVE9IiwibWFjIjoiOTE3ZDQzZDYwMmM4NmMxNjE5NDRhMzA4NzI3YjBmOWE4NTUzZjU0OWZlZTdmMTRlNjdkOGRhNjQ4NzA2MmQ1YiJ9

             Khoảnh khắc tiếp theo, hắn ta thẳng tay bóp vai Mộc Tình, kéo bà ấy ra ngoài.

Ads
';
Advertisement
x