Lý Quân đỡ lão Hàn rời khỏi thung lũng, quay trở lại hướng Luyện Thần Tông. 

 

Lần này, bảo vật thu được từ trong sơn cốc thực sự rất nhiều. 

 

Dù có nhiều võ công bí tịch, bản thân Lý Quân không dùng đến nhưng đối với Luyện Thần Tông, Kiếm Tông và các thế lực khác, chúng lại là bảo vật vô cùng quý giá. 

 

“Thiếu chủ, hiện tại cậu đã xưng bá khu vực thứ ba, có nghĩ đến việc trở về Nhậm gia không?” 

 

Hàn Lập cẩn thận hỏi. 

 

Là nô bộc của nhà họ Nhậm, với ông mà nói, trở về Nhậm gia vẫn luôn là một loại chấp niệm. 

 

Lý Quân lắc đầu: ”Khi đó họ đuổi mẹ tôi ra khỏi gia tộc, một dòng họ vô tình vô nghĩa như vậy, tôi sẽ không bao giờ quay về.” 

 

“Nhưng dù sao thì Nhậm gia cũng là gia tộc quyền lực ở khu vực thứ nhất...” 

 

Lão Hàn nhắc nhở một câu, nhưng khi nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của Lý Quân, cuối cùng ông chỉ thở dài. 

 

Dù tận mắt chứng kiến sức mạnh của Lý Quân, nhưng trong lòng ông, nhà họ Nhậm đã ăn sâu bén rễ. 

 

“Thôi đừng có nhắc tới cái nhà đó nữa, ông phải tin, rồi sẽ có ngày cả nhà họ Nhậm phải run sợ dưới chân tôi.” 

 

Lý Quân nói. 

 

Hai người rời khỏi thung lũng, đi thẳng về phía Luyện Thần Tông. 

 

... 

 

Trên quảng trường rộng lớn của Luyện Thần Tông, đây vốn là nơi để các đệ tử luyện võ. 

 

Mỗi khi có chuyện gì lớn xảy ra, mọi người lại tập hợp ở đây. 

 

Trước đó, lễ sắc phong cho Lý Thương cũng được tổ chức ở chỗ này. 

 

Lúc này, rất nhiều người vây quanh quảng trưởng, không chỉ đệ tử Luyện Thần Tông mà còn có người từ các môn phái khác trong khu vực thứ ba. 

 

Bao gồm Phùng Thiên Tuyệt của Kiếm Tông, Bạch Hải của Danh Kiếm Sơn Trang. 

 

Ở trung tâm quảng trường, một bóng người đứng sừng sững như ngọn thương. 

 

Trên người hắn tản ra luồng khí tức vô cùng đáng sợ. 

 

Đó chính là Nhiếp Vân Hán, một trong Tứ Đại U Hồn Sứ của Liên Minh Tu Luyện Giả. 

 

Đằng sau Nhiếp Vân Hán là những cường giả khác của Liên Minh Tu Luyện. 

 

Nhiếp Vân Hán muốn Lý Quân đến nhận tội, nhưng đợi mãi cũng không thấy bóng dáng đâu, vậy nên gã dẫn theo người của Liên Minh đến Luyện Thần Tông để xử Lý Quân. 

 

Nghe tin Nhiếp Vân Hán tới Luyện Thần Tông để tìm Lý Quân gây sự, người của các thế lực đều kéo đến xem náo nhiệt. 

 

Dù sao thì Liên Minh Tu Luyện cũng là thế lực lớn ở Di Tích Cấm. 

 

Lý Quân thu phục Kiếm Tông, Luyện Thần Tông, Danh Kiếm Sơn Trang, có thể nói là xưng bá khu vực thứ ba. Hắn đối đầu với Liên Minh Tu Luyện là điều khiến nhiều người mong đợi. 

 

Lúc này, Nhiếp Vân Hán ngẩng đầu, nhìn mặt trời đã gần sang trưa mà vẫn không thấy bóng dáng Lý Quân đâu, ánh mắt gã lộ rõ vẻ khinh thường. 

 

“Bảo Lý Quân tới nhận tội. Tôi còn tưởng hắn cứng lắm, không ngờ lại là một kẻ nhát gan, biết hôm nay tôi tới nên trốn đi không dám xuất hiện, thật đáng thất vọng.” 

 

“Thiên Minh Tử, tôi chỉ chờ đến giờ Ngọ. Nếu Lý Quân không xuất hiện, Luyện Thần Tông sẽ phải hứng chịu cơn giận của Liên Minh Tu Luyện!” 

 

Nghe Nhiếp Vân Hán nói vậy, vẻ mặt Thiên Minh Tử lập tức trở nên vô cùng khó coi. 

eyJpdiI6InY5dHVMODVQOEw3SDdMeDNvR0FzdlE9PSIsInZhbHVlIjoiZ1E2RjNCVTRmOXkza2l3WDlDT3hiaEdXaXRPOUl4NWtSdGo2UU8rSVJWaU9BcTBuSEUzajgycHVOdnJWVW9LSCIsIm1hYyI6IjMxOGNkNDVjOTk0MDUwNjMxYjkyY2M0ZGI3MTZmMjYxMGIxZDViN2VhZTlkYjdmMTdkODMwMDA3MjkzMDcwMjAifQ==
eyJpdiI6IkVJQVM4MldSNVk0Z2pHdTVtSkMwWUE9PSIsInZhbHVlIjoiNHZ3K1VzNkVmeSt3Yk5zYVJLQVFFTnFsXC81MXkwRTBOZ0g0XC9tTm5pSitlSE5YS0xQV2E1ekV0cVk5NEt2RlN2YU1nSktwRGxsNDdLWmFrblNXeXFPck5BelV1WjFabzE4akY1d00zY3F1NEdEK1lDMmNnR2JNTzdjSmdUR0ZBQ2F0ZWFER1wvQ05IcmptSkExSkZxeEVpV01LVHhmTkp1RlpZam00OUt4dmZFeGZUakJhUldNRGZBMzdkNExTNUFcL1BTUjhyTGt6TEZ0Z0t2b1wvTmdvM293aVBiNkEyd0VWVWhaQlVKRytpSzRhNG5BK2ludjg1WHh6RDBXYTNyRjhhdmVOUHF4bGdJV040RkF6OEJHQklSTlk2U0VPNmNVb1VLT2Q3elFaVUk5SHN3NWhXaFY3eGtraURYcW9pd01jQkRsTWUrVmpFNXNqSVBXRVVFQlpzT1JsRUpnemx6VUM3RlZId2FYemVvNjA9IiwibWFjIjoiZmFmN2U1YjNlMTIxNzI4MjljNmI1NWYzN2EzYThiYTY5YjVjY2Y1NjVlMWMzODhhNjk4ZTI0MzhkNDQyYjc3YyJ9

Bạch Hải, Phùng Thiên Tuyệt và những người khác cũng sốt ruột.

Ads
';
Advertisement
x