Phần Hạc dùng giọng nói đầy sợ hãi kêu lên: "Cầu xin cậu... giết tôi đi..." 

 

 

Thế nhưng trong mắt Lý Quân không có chút tình cảm nào. 

 

Anh tuyệt đối sẽ không chiều theo ý đối phương, trước đó lúc đối phương hành hạ lão Hàn đâu nương tay chút nào. 

 

Ngay sau đó, Lý Quân giơ thanh đao A Tị lên, bắt đầu rạch trên người Phần Hạc. 

 

"Cậu, cậu muốn làm gì?" 

 

Phần Hạc hỏi với vẻ kinh hãi. 

 

Lý Quân cười hì hì: "Tôi đã nói sẽ băm vằm anh thành trăm mảnh, anh không nghĩ là tôi đùa đấy chứ?" 

 

Nghe Lý Quân nói vậy, đồng tử của Phần Hạc co rụt lại, hắn ta vừa định nói gì đó thì thấy ánh đao trong tay Lý Quân đã chém ra. 

 

"Phụt." 

 

Thanh đao cắt phăng lưỡi của hắn ta, máu tươi phun ra. 

 

Khoảnh khắc này, Phần Hạc như rơi vào hầm băng, trong mắt hắn ta lộ ra vẻ cầu xin, hắn ta không muốn trải qua những gì Lý Quân đã nói. 

 

Nhưng ngay sau đó, Lý Quân đã vung từng nhát dao, vào hai chân, hai tay và từng tấc xương cốt trên cơ thể hắn ta. 

 

Mười mấy phút sau, Lý Quân mới thu đao lại. 

 

Lúc này, Phần Hạc đã bị chặt thành vô số mảnh. 

 

Những đệ tử còn lại của Thiên Vũ Quan nhìn thấy cảnh này đều sợ hãi hồn vía lên mây, liều mạng chạy ra ngoài. 

 

Nhưng Lý Quân làm sao có thể bỏ qua cho bọn họ, ánh đao chém ra, bọn họ nhanh chóng biến thành từng xác chết. 

 

Lý Quân đi đến trước mặt lão Hàn. 

 

Lúc này, lão Hàn vẫn còn thoi thóp. 

 

"Thiếu chủ..." 

 

Lão Hàn muốn nói gì đó, nhưng Lý Quân đã ngăn ông ấy lại, hai tay anh bao phủ chân nguyên, không ngừng truyền vào cơ thể lão Hàn, giúp ông ấy chữa thương. 

 

Sau một giờ, cuối cùng trên mặt lão Hàn cũng có một chút sắc máu. 

 

Thế nhưng lúc này, phía đông đã bắt đầu hừng đông, trời bắt đầu sáng. 

 

"Thiếu chủ, là lão nô vô năng..." 

 

Lão Hàn cố gắng đứng dậy hành lễ với Lý Quân. 

 

"Lão Hàn, ông đừng cử động, hãy điều trị vết thương thật tốt. Ông hãy nhớ, sau này có chuyện gì phải kịp thời bàn bạc với tôi, dù là bảo vật quý giá đến đâu cũng không quan trọng bằng tính mạng của ông. Tôi không cho phép ông liều mình nữa." 

 

Nghe Lý Quân nói vậy, cơ thể còng xuống của lão Hàn khẽ run lên, nước mắt lưng tròng. 

 

Ông ấy biết tuy là trước đây ông ấy đối xử với thiếu chủ bằng cả tấm lòng, nhưng thiếu chủ vẫn luôn có chút xa lạ với ông ấy. 

 

Từ khoảnh khắc này, thiếu chủ mới thật sự công nhận ông ấy, ông ấy cảm thấy dù có chết cũng đáng. 

 

"Thiếu chủ, trong sơn cốc này có một di tích, bên trong không chỉ có rất nhiều linh thạch mà còn có rất nhiều đan dược và các loại bí kíp võ học." 

 

Lúc này lão Hàn mới nhớ ra, vội vàng chỉ vào bên trong và nói. 

 

"Được, vậy tôi cõng ông vào xem sao." 

 

Lý Quân đi tới cõng lão Hàn lên rồi đi vào bên trong sơn cốc. 

 

Quả nhiên, khi bước vào một hang động, trước mắt bỗng nhiên sáng sủa, trên mặt đất chất đầy linh thạch như một ngọn núi nhỏ, còn có rất nhiều đan dược, bí kíp võ công, v.v. 

 

Gom tất cả những thứ này lại có thể chất đầy mấy xe. 

 

Thảo nào đám người Phần Hạc đạo nhân chỉ có thể an tâm chờ đợi người của sư môn đến đây. 

 

Những thứ này khó vận chuyển, rất dễ bị các thế lực khác ở khu vực thứ hai phát hiện. 

 

"Ban đầu lão nô định lén lút vận chuyển từng chút một ra ngoài, không ngờ lại bị đám người Phần Hạc đạo nhân phát hiện." 

 

Lão Hàn kể lại chuyện đã xảy ra trước đó cho Lý Quân biết. 

 

"Người khác khó vận chuyển, nhưng đối với tôi chỉ là chuyện nhỏ." 

 

Nói xong, Lý Quân trực tiếp lấy Huyết Ngọc Châu ra, những linh thạch kia đều bị Lý Quân thu vào. 

 

Lão Hàn thì nhìn tất cả những chuyện này với ánh mắt đầy rực rỡ. 

 

Thiếu chủ vậy mà lại có bảo vật như thế trên người. 

 

"Lão Hàn, đợi ông hãy hồi phục trước rồi chúng ta sẽ rời đi." 

 

Lý Quân để lão Hàn ngồi xuống rồi lại vận công, bắt đầu giúp lão Hàn chữa thương. 

 

Lão Hàn biết hiện giờ mình bị trọng thương, nếu đi theo Lý Quân cũng chỉ là gánh nặng, lập tức không nói thêm gì mà nhắm mắt tu luyện. 

 

Một lúc sau, nửa ngày trôi qua. 

 

Lúc Lý Quân và lão Hàn đi ra khỏi hang động, vết thương trên người lão Hàn đã hồi phục được rất nhiều. 

 

Còn Lý Quân, trong vô thức, sức mạnh của anh cũng đã đạt đến cảnh giới Nguyên Cương đỉnh phong, tất cả đều nhờ sức mạnh của Huyết Ngọc Châu. 

eyJpdiI6IjdEQVNKSU1HbE9OTGRoUmhsd3l0Rnc9PSIsInZhbHVlIjoiakJlejZrT2xEb29namh2RkZHRTI1VXBBaXZiR0syMGM2MkFEbmxjUlJXWkQ2VEZrTVB5eDF5c2R3a0pXWVVwWiIsIm1hYyI6ImYyOTI0NGY3MDhlNDQ3YzdkMDkzZGRlMTQxYzI3ZmEyNjZlYjYwM2VlYTU3MzYwMjYxNzU1ZWIwNTFiOGZkMzYifQ==
eyJpdiI6IjE5K2F6XC9qVm4rRVVqNFdSZmh1YXdRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjJjNkZkZk1lNkxOeERVVzl4eDUzSFBjUGc2bmhYcjliYlBzSk15NXREXC9VQUZyWDVvUHdJOHlVNTlvZnRKbmtMcFJcL2RPR0FmK09QQ05FVmJETHl3c0NKR1hpSDdhcW1FQ0JWeTlSdnR5WHZMMTMrcUg0MVpYWDBzVkN4WmRCa3o1SnBVakVvdlM3ZW9VVGdrbVdsUDN4Y1BzY05YZFwvTGI0NkFsWDRadWo2QlB0UENtMm8rQndrZ2diT1UrQWd2WTZ3NVlpYlBkXC8xZTQyWGg2OXZQSUVKWlFRYUhTZXlOMmlTd3BSem02U2VcL0NoM2k4REx2UThNSkdwdWN0TFJXWVNPUG1Tb0x5VFdlaHhXdUlxandqOENaS3U0KzlXXC9kbHlNU1RjMHhqcm14dXpFS2FTZk0wcTdRXC9SWDlteTJ4S0tMQWtWSXVOZjZnQjIrbEhDYW9KQW5hZEVrS3RJTVNmR0Q4SDVpM3FEbWJJODZtYmlJZ1Y1TG1NQmpcL25kR3c1bHBQVGFINFlxZ3NGK3I2XC9tMWNGcEd5M1d0NzhYOE1LMzdTRVJiUUN1RmpZVmlrZk9zZlc2c2xhMzF2UEl4UVBKS3ZMRXRJN04yekZadGluUjFjdGUySVNOSHhqeXNYaWlXMkpuSmhiVDkrekNlQWNrXC9mK0htSDN1eDdLd3dPZ1lLRG5oUkxmbW5XTVlXcXhESXIrRTcwZUlCWUs1cGRHNWNTVWgwQVBKVWdQSzRKTm1SOSs5a1BGNGRRaExzZ2ZId1dBM0VPUDlXK2Fic3FxZDhWTjlyRTg0MitcL1p4Tk45SjJBOXBFTmFXam1pXC9mYm01UjE4bG5JZXhlRDRxUlRYRWhmXC9OTUV2cG1kbHFYcGZjQTNEUT09IiwibWFjIjoiMTNjZTljZjNiN2U5NzkyYjM1OGRlOTVmZTY5YjM3MTRlN2ZmMWZkMmExNjkyYzA3OTJlYjk2M2Y1NGY1ODE0MCJ9

Ads
';
Advertisement
x