Một lão giả đứng dưới gốc đại thụ, linh khí quanh người cuồn cuộn, áo bào trắng phất phơ như tiên nhân.
Nếu Lý Quân ở đây thì sẽ nhận ra lão giả này có vài nét giống mình, người này chính là gia chủ nhà họ Nhậm, ông ngoại của hắn.
Lúc này, Nhậm Bạch Hạc bước vào, cung kính hành lễ: “Gia chủ, thuộc hạ có việc bẩm báo.”
“Chuyện gì?”
Lão giả không quay đầu, một cỗ uy nghiêm vô hình tản ra.
Nhậm Bạch Hạc cúi đầu thấp hơn.
“Gia chủ, chuyện này liên quan tới Lý Quân.”
“Lại là đứa con hoang đó? Hắn đã gia nhập môn phái nào ở Di Tích Cấm rồi à? Người từ thế tục tới đây, ai chẳng tìm một chỗ dựa. Nhưng những thế lực khu vực thứ ba làm sao sánh được với Nhậm gia?”
Lão giả hừ lạnh.
Nhậm Bạch Hạc lắc đầu: “Hắn không gia nhập môn phái nào, nhưng vài giờ trước, hắn đã giết chết nhị gia chủ nhà họ Lôi chỉ với một chiêu, thực lực của Lôi Bất Phàm đã đạt tới cảnh giới Chân Nguyên.”
Lão giả trợn mắt kinh ngạc, hồi lâu mới bình tĩnh lại.
“Tốc độ trưởng thành của hắn không thua kém thiên tài trẻ tuổi của Nhậm gia. Nhưng kẻ gây họa khắp nơi như vậy thường khó sống lâu. Cậu tới tìm tôi chỉ vì chuyện này?”
Rất nhanh, lão giả đã ném chuyện của Lý Quân sang một bên.
“Thuộc hạ đến là vì một thế lực mới xuất hiện gần đây – Chiến Long Điện. Họ dám tuyên chiến với Loạn Thần Tông!”
“Trước giờ chưa từng nghe tới thế lực này, nhưng dám thách thức Loạn Thần Tông thì chắc chắn lai lịch không hề tầm thường. Ở khu vực thứ ba, chúng ta vẫn chưa có thế lực riêng, nếu có thể thu phục Chiến Long Điện…”
Nghe Nhậm Bạch Hạc nói vậy, lão giả gật đầu: “Có lý. Tiếp tục theo dõi thế lực này, lúc cần thiết thì cho người với tiếp xúc với bọn họ.”
…
Sau một ngày dạo chơi cùng A Hoàng.
Sáng hôm sau, Lý Quân bước ra khỏi phòng.
Hôm nay chính là ngày Lý Thương, cha ruột hắn kế thừa ngôi vị chân truyền của Loạn Thần Tông, cũng là lúc Lý Quân chính thức lộ diện.
Sau bữa sáng, hắn thong thả lên đường.
Đợi khi đến Loạn Thần Tông, cảnh tượng trước mắt là biển người.
Hầu hết thế lực lớn nhỏ khu vực thứ ba đều đến.
Lý Quân còn chú ý tới người nhà họ Lôi bị hắn đánh trọng thương ngày hôm qua, quan hệ giữa họ và Loạn Thần Tông quả thật không tầm thường, được một đường chủ đích thân tiếp đãi.
Người phụ nữ nhà họ Lôi chỉ tay về phía Lý Quân với ánh mắt thâm độc.
Có lẽ vì đại lễ sắp bắt đầu nên vị đường chủ kia không ra tay, chỉ phái vài đệ tử Loạn Thần Thông giám sát Lý Quân.
Lúc này, Lý Quân hoàn toàn không quan tâm.
Giờ Tỵ, đại lễ chính thức bắt đầu.
Đệ tử Loạn Thần Tông tập hợp, ngoài ra còn có những thế lực thân thiết, tổng cộng hơn hai vạn người.
Đường Kiếm Thư xuất hiện trên đài cao.
Ông ta lớn tiếng nói: “Hôm nay là đại lễ sắc phong đệ nhất chân truyền của Loạn Thần Tông. Tôi rất vui mừng vì thu nhận được một đệ tử ưu tú như vậy.”
Dứt lời, một người đàn ông trung niên mặc đồ đen bước lên đài cao, bước đi mạnh mẽ, ánh mắt uy nghiêm, dáng đi oai phong như một vị quân vương.
Người này chính là Lý Thương.
Khi Lý Thương xuất hiện, nhiều người lộ ra biểu cảm phức tạp.
“Đó là Lý Thương? Nghe nói từ thế tục tới đây, mới đến Loạn Thần Tông mấy tháng mà thực lực đột nhiên tăng vọt.”
“Đặc biệt là kiếm Xích Long trong tay ông ta, bảo vật trấn tông của Loạn Thần Tông cũng bị thu phục.”
“Đồ nhi, hôm nay là đại lễ sắc phong của con, sư phụ vốn định tặng con một món quà. Đáng tiếc là đứa nghịch tử ngoài thế tục kia của con không biết trốn ở đâu, đành đợi sau này để con đích thân lấy đầu hắn vậy.”
Đường Kiếm Thư tỏ vẻ tiếc nuối.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất