Trong nhà hàng, vẻ mặt của tất cả mọi người đều thay đổi.
Ánh mắt họ đổ dồn về phía Lý Quân đang đứng.
Không ai ngờ nhị gia chủ của nhà họ Lôi lại bị người thanh niên này giết chết một cách tàn nhẫn, đó là cao thủ cảnh giới Chân Nguyên!
Giới trẻ bây giờ đều lợi hại như vậy sao?
Một nam một nữ đi cùng Lôi Bất Phàm đứng bật dậy khỏi ghế, ánh mắt bọn họ nhìn chằm chằm Lý Quân với vẻ đầy kinh hãi.
“Thật to gan, dám giết người giữa trốn đông người, cậu có biết thân phận của ông ấy là ai không?”
Người đàn ông kia tuy e dè Lý Quân nhưng vẫn lớn giọng quát.
“Nhà họ Lôi chúng tôi có người gia nhập Liên Minh Tu Luyện Giả! Hành động của cậu chẳng khác gì ma đầu, không coi Liên Minh ra gì sao?”
Đối phương trực tiếp nói ra chỗ dựa của nhà họ Lôi.
Nhưng ngay lập tức.
“Ầm!”
Cả người đối phương bị Lý Quân ném xuống đất như con gà con.
“Rắc!”
Tiếng xương gãy vang lên.
“Tôi không quan tâm phía sau các người là Liên Minh Tu Luyện Giả hay Loạn Thần Tông. Tôi đã nói rồi, trêu chọc đến tôi thì sẽ phải trả giá.”
Lời vừa dứt.
“Rắc!”
Lý Quân giậm chân, trên người đối phương vang lên tiếng xương vỡ vụn.
Người phụ nữ còn lại nhìn chằm chằm Lý Quân, mặt trắng bệch.
“Bộp!”
Lý Quân đá người đàn ông sang một bên, sau đó ngồi xuống bàn của mình, bắt đầu ăn uống.
Cả căn phòng chết lặng, tất cả mọi người đều kinh ngạc trước sự quyết đoán và thực lực của Lý Quân.
Trước mặt hắn ta, cảnh giới Chân Nguyên chỉ như gà với chó.
Ở phía khác, vẻ mặt Vân Lập Hiên vô cùng khó coi.
Lời của Lý Quân không khác gì cảnh cáo hắn.
Người nhà họ Vân ngồi vào chỗ.
Vân Lạc Sơn thở dài: “Lúc đầu còn tưởng người này cùng lắm là cảnh giới Thiên Nhân tầng năm hoặc Tụ Nguyên, nhưng nhìn thực lực của hắn, xem ra tu vi đã đạt tới cảnh giới Chân Nguyên hậu kỳ. Đúng là thiên tài võ đạo trăm năm hiếm có!”
“Chỉ tiếc là người này dựa vào thực lực mà hành vi quá ngông cuồng, nếu nhận một người như vậy vào trong gia tộc, sợ là sẽ mang đến vô số tai họa cho nhà họ Vân chúng ta.”
Nghe Vân Lạc Sơn nói vậy, các vị trưởng lão đều gật đầu.
Ngay cả Vân Hàn Yên, người luôn muốn chiêu mộ Lý Quân vào nhà họ Vân cũng thở dài một hơi.
Sau khi ăn sáng, Lý Quân và A Hoàng chuẩn bị rời đi.
“Này anh bạn.”
Khi đi ngang qua bàn người nhà họ Vân, Vân Lạc Sơn lên tiếng.
“Có việc gì?”
Lý Quân lạnh nhạt hỏi.
“Anh bạn trẻ, cậu mới nhỏ tuổi đã có được thực lực này quả thật là hiếm có, nhưng tôi có lòng tốt khuyên cậu một câu, nhà họ Lôi quan hệ thân thiết với Loạn Thần Tông, tốt nhất là cậu đừng tới đó nữa, kẻo Loạn Thần Tông sẽ ra mặt trả thù.”
Nghe Vân Lạc Sơn nói vậy, Lý Quân chỉ cười nhạt.
“Chỉ là một Loạn Thần Tông nhỏ bé mà thôi, tôi sẽ khiến bọn họ phải run sợ dưới chân tôi.”
Nói xong, Lý Quân trực tiếp rời khỏi nhà hàng.
Vân Lạc Sơn và mọi người xung quanh đều chết đứng người.
Không ai ngờ, Lý Quân lại nói ra những lời ngông cuồng như vậy.
“Bây giờ con đã tin người này tới Loạn Thần Tông không phải để bái sư rồi, nhưng là người tới từ thế tục, hắn sẽ không bao giờ biết được sự đáng sợ của các môn phái lớn trong Di Tích Cấm.
Vân Lập Hiên nói.
“Đúng vậy, tiếc cho một thiên tài trẻ tuổi.”
Sau khi rời nhà hàng, Lý Quân dẫn A Hoàng đi chơi.
…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất