“Tần Nam trưởng lão, lâu rồi không gặp.”  

 

Lý Quân cảm thấy rất vui khi thấy Tần Nam đến chào hỏi mình.  

 

“Còn không nhanh chào hỏi ngài Lý.”  

 

Tần Nam nói với các đệ tử Kiếm Tông ở sau.  

 

“Bái kiến ngài Lý.”  

 

Hơn 10 đệ tử Kiếm Tông hành lễ với Lý Quân.  

 

Người vây xem càng thêm ngạc nhiên.  

 

Còn tưởng rằng Kiếm Tông thu một đệ tử người thế tục, nhưng nhìn như này thì có vẻ thái độ của Tần Nam dành cho người trẻ tuổi này lại rất cung kính.  

 

Còn bắt người Kiếm Tông hành lễ với người này, rốt cuộc thanh niên này là ai?  

 

Lúc này, Lý Quân và đám người Tần Nam đã cùng nhau đi ra ngoài.  

 

Lý Quân phát hiện không chỉ kiến trúc nơi này giống với thế tục, ngay cả quần áo cũng giống hệt bên ngoài.  

 

Quần jean, đeo kính râm, còn có cả phụ nữ mặc đồ lộ rốn, trông rất quyến rũ.  

 

Đương nhiên, chủ yếu vẫn là mặc đồ cổ trang.  

 

“Xem ra Di Tích Cấm này khác với những gì mình tưởng tượng.”  

 

“Chắc ngài Lý rất tò mò tại sao Di Tích Cấm lại không khác gì bên ngoài.”  

 

Tần Nam cười nói:  

 

“Thực ra Di Tích Cấm cũng là một phần của Long quốc, chẳng qua mấy ngàn năm trước có người dùng trận pháp để ngăn cách với thế tục. Các môn pháo cũng thường xuyên qua lại với bên thế tục, vì vậy khoa học kỹ thuật bên thế tục cũng bị khuân vào trong Di Tích Cấm.”  

 

“Ra vậy.”  

 

Khi đến sảnh chính, Lý Quân càng thêm ngạc nhiên.  

 

Bên ngoài có mấy chiếc ô tô đột ngột dừng lại.  

 

Từ trong miệng Tần Nam, anh mới biết Di Tích Cấm cũng không khác gì bên ngoài cả.  

 

Không phải người tu luyện bay đầy trời, dù sao cũng chỉ có cảnh giới Cương Khí mới có được bản lĩnh đó.  

 

Ngay cả chưởng giáo của các môn phái cũng rất ít người có được thực lực của cảnh giới Cương Khí.  

 

Đặc biệt ở khu vực thứ ba, đa phần các chưởng giáo chỉ đến cảnh giới Nguyên Linh mà thôi.  

 

Ô tô là phương tiện chủ yếu trong Di Tích Cấm.  

 

Ngồi vào trong xe, chiếc xe chạy thẳng đến Kiếm Tông.  

 

Dọc đường đi, Tần Nam giới thiệu qua về Di Tích Cấm cho Lý Quân.  

 

Đi được khoảng mấy chục dặm.  

 

Đập vào mắt là một tòa thành đứng sừng sững ở đó.  

 

Đây chính là tòa thành do Kiếm Tông thống trị.  

 

Ô tô đi vào cửa thành rồi chạy thẳng vào bên trong nội thành.  

 

Vừa mới dừng lại thì thấy đằng trước có một ông lão mặc áo bào trắng đang đứng đó, dẫn theo mọi người đang đứng chờ.  

 

“Vị này chính là tông chủ Kiếm Tông.” Tần Nam vội vàng giới thiệu.  

 

“Ngài Lý, nghe danh đã lâu mà giờ mới được gặp mặt.”  

 

Tông chủ Kiếm Tông tên là Phùng Thiên Tuyệt, sau khi nhìn thấy Lý Quân thì có hơi ngạc nhiên vì độ trẻ của anh.  

 

Trẻ như vậy mà đã có được thực lực khủng bố như thế, chắc chắn sau này sẽ có thành tựu lớn hơn.  

 

“Xin chào Phùng tông chủ.”  

 

Lý Quân cười nói.  

 

Người kính ta thì ta cũng kính người.  

 

Đối phương lịch sự có lễ thì Lý Quân cũng có qua có lại.  

 

“Ngài Lý, tôi đã chuẩn tiệc rượu rồi, mời ngài vào trong.”  

eyJpdiI6IktRVkUrd2hESDZjdGlRVGhPVHd2K3c9PSIsInZhbHVlIjoiR0M3UVA4bm1kZE13RWJQUHdsblwvNG1FNlFLSnY3YW00cEt5VWhJeDNxb0h3aHhXOSttV1pZc1o4VE1lQk12RmIiLCJtYWMiOiJlMjk3ZmJiODIyYjY4NzMwZDhlZjcwMjMyNTc3NGY5NDQ0ZDE0YWNkMzkxMjAyNzYwMTA3MDZjNDEzNDhkN2FiIn0=
eyJpdiI6IkpSYVd3UGlKWDlVYnh0R2tETmhsZXc9PSIsInZhbHVlIjoiQ1liUzRqdWlOeSt2ckV6Z0JPa2hiWTkxQmpKTmlZMlY1S0NyTUFBOGtqZ01vUVd5ZHZwbExVUktLTUQyYTBvMXd2OEsrTXlvZHcyMERTQ2d0VktIalJ6dTB2c2xWNngxcCtjb1wvMDZ6YVwvYmloUjd6dzlVZmdONWRRWDlBQ3VQeUROVzd2cXhJdmpZbzV3STdCcXQzSk1rZXZoaU5rYVhpbFZvNDl1d1FQXC9zPSIsIm1hYyI6IjllOWQ2ZDc1YTcyODkxOTNkYjA5NTU3OTRlMDE2MjNiY2E1NWJkMDUwNTA5ZDM4NWUzYWFmMDcxZDYzMTVhZDAifQ==

Lý Quân gật đầu, mọi người cùng đi vào bên trong. 

Ads
';
Advertisement
x