Không chỉ đột phá Nguyên tu, Lạc Nam còn cùng Hương Trà rèn luyện thể tu.
Mà cách thức cũng khá đơn giản, dùng chính lực lượng cuồng bạo của lượng Đạo Thuộc Tính vừa thăng cấp lên Bất Hủ đó để rèn luyện.
Đặc biệt là các loại Đạo Hoả, Đạo Lôi, Đạo Băng, Đạo Độc... đều có khả năng luyện thể tuyệt vời.
Về phần tài nguyên dùng để hấp thụ, chiến lợi phẩm lần này thu được không hề ít.
Khi Lạc Nam và Hương Trà rời khỏi Bá Đỉnh, cả hai đã trở thành Thể Siêu Thần Viên Mãn.
Tiếc nuối lớn nhất của Lạc Nam ở trận chiến lần này chính là linh hồn.
Bởi vì khoảnh khắc cuối cùng quá gấp gáp, hắn và chúng nữ ra tay không hề lưu giữ linh hồn của địch nhân, khiến toàn bộ Dục Giới thần hình câu diệt, có muốn thu thập tàn hồn để thôn phệ cũng không còn.
“Kim Thần Nhi, chờ ta đạt đến Hồn Siêu Thần Viên Mãn, đáp ứng đủ tam tu có phải tầng cuối cùng của Bất Hủ Thần Tháp cũng nên mở ra không?” Lạc Nam nghiêm túc hỏi.
“Rất gần rồi chủ nhân, khi tam tu của ngươi đạt đến trạng thái tối đỉnh như tu vi Hương Trà phu nhân, cánh cửa Bất Hủ sẽ chào đón ngươi.” Kim Thần Nhi cũng thành tâm giải thích:
“Còn hiện tại, còn thiếu một chút để ngươi lĩnh ngộ Quy tắc Bất Hủ.”
Lạc Nam hít sâu một hơi, đè nén cảm giác chờ mong trong lòng.
Chưa bao giờ hắn khao khát thực lực hơn lúc này, nhất là sau trận chiến với Đại Dục Lão Tổ.
Nói là “trận chiến”, thật ra là hắn và hai nữ bị lão quái nhi đó đè ra đánh, không có sức chống trả mới đúng.
Dù đối phương đã áp chế tu vi, nhưng thủ đoạn của một vị Bất Hủ Thần thật sự quá nhiều, mỗi loại lại khủng bố đến khó tin.
Nếu không nhờ khả năng đặc biệt của Bất Hủ Thần Tháp và Hương Trà chấp nhận hy sinh, có lẽ kết quả đã khác.
Dù Lạc Nam vẫn luôn tự tin vượt cấp chiến đấu, nhưng đối mặt với Bất Hủ Thần khái niệm vượt cấp có vẻ không tồn tại.
Không phải tự nhiên mà Chung Cực Giới lưu truyền câu nói: “Dưới Bất Hủ chúng sinh bình đẳng!”
ONG!
Cảm nhận được tâm tình của chủ nhân, Bá Đỉnh cũng liên tục ngân vang.
Nó muốn huỷ diệt Đại Dục Thần Đỉnh, nhưng có lẽ nguồn sức mạnh đến từ các Đạo Thuộc Tính vừa rồi vẫn còn chưa đủ.
Nhìn thấy Lạc Nam và Hương Trà tay trong tay bước ra, chúng nữ đều nở nụ cười ý vị.
“Hy vọng sau này được các tỷ muội chiếu cố nhiều hơn!” Hương Trà bẽn lẽn nói.
Dù đã nhiều lần tiếp xúc với Hậu Cung nhưng lần này với thân phận khác biệt, sống hai kiếp nàng chưa từng trải qua chuyện như vậy.
Nhìn thấy nàng kiều diễm vô hạn sau khi trở thành mỹ phụ, lại tràn ngập sức sống sau khi thực lực đại tăng, Yên Nhược Tuyết nắm tay nàng, chân thành nói:
“Là phúc của phu quân và Lạc Gia khi có được tỷ mới đúng.”
“Bá Hậu phải nâng đỡ ta.” Hương Trà cười duyên:
“Đừng để phu quân khi dễ một mình ta.”
“Dì Trà, năng lực của ngươi khi đó là sao?” Tiểu Thiên Ý tò mò kéo tay Hương Trà hỏi:
“Tại sao có nhiều Đạo Thuộc Tính cao cấp như vậy nha?”
Chúng nữ nghe thế cũng chăm chú lắng nghe.
Lạc Nam cùng Hương Trà nở nụ cười, đem năng lực mới của Uẩn Linh Đạo Trà nói ra.
“Hít...” Chúng nữ âm thầm kinh hãi, sau đó từng đôi mắt đẹp toả sáng.
“Trời ạ, mạnh hơn Vĩnh Hằng Đạo Thể của chúng ta quá nhiều.” Lôi Giai Nghi sùng bái nói:
“Vĩnh Hằng Đạo Thể vẫn còn bị giới hạn ở Đạo Thuộc Tính.”
Sau khi được Hồng Mông Thần Lực lột xác, Vĩnh Hằng Cổ Thể đã thăng cấp thành Vĩnh Hằng Đạo Thể, cho phép các nàng tự thăng cấp Vĩnh Hằng Thuộc Tính thành Đạo Thuộc Tính mà không cần đến sự trợ giúp của Kiến Mộc Thần Thụ.
Bất quá so với Hương Trà, thật sự yếu hơn nhiều lắm.
“Chẳng trách Đại Dục Lão Tổ nói Uẩn Linh Đạo Trà khác thường!” Vân Tiêu cảm thán:
“Trực giác của Bất Hủ Thần đáng sợ thật!”
Rõ ràng khi đó vì chưa tiến hoá thành công, Hương Trà không dám dùng đến các Đạo Thuộc Tính cấp Bất Hủ để chiến đấu, thế mà vẫn bị Đại Dục Lão Tổ đánh hơi thấy sự khác biệt.
“Khanh khách...” Hương Trà nhìn Vân Tiêu cười trêu:
“Ta biết ngươi có hứng thú với Quy tắc Uẩn Linh, hiện tại phu quân đã có, ngươi có thể học ở chỗ chàng.”
Vốn nghĩ rằng Vân Tiêu sẽ thẹn thùng, nào ngờ nàng lại thoải mái gật đầu:
“Thế thì ta không khách khí, sẽ cùng chàng song tu.”
Hương Trà nhất thời chỉ biết im lặng, quên mất đây là một vị nữ cường nhân chứ không phải tiểu cô nương không rành thế sự...
Quy tắc Uẩn Linh là loại quy tắc có thể áp chế tất cả các loại Quy tắc thuộc tính, Vân Tiêu đương nhiên không ngại dung hợp nó vào để cường hoá Quy tắc Vô Thượng của mình.
Nếu hiện tại Lạc Nam đã có, Hương Trà cũng đã cho phép... vậy thì nàng sảng khoái tiếp nhận thôi.
“Hắc hắc, muốn có Quy tắc Uẩn Linh, phải biết lấy lòng vi phu.” Lạc Nam cười đầy xấu xa.
“Hừ, từ đầu đến chân chàng có hết rồi, còn đòi gì nữa?” Vân Tiêu liếc xéo hắn.
Mọi người tiến vào đại điện, Lạc Nam ngồi ở chủ vị, chúng nữ vây ở xung quanh, các nàng trong đan điền cũng hiện ra.
“Phu quân, kế hoạch tiếp theo là gì?” Tuế Nguyệt đặt câu hỏi.
Lạc Nam nhấp một ngụm trà được Đại Kiều đưa đến, nghiêm túc nói:
“Che giấu diện mạo trước mặt cường giả như lão quái kia là vô dụng, lão đã biết được mặt thật của ta và các nàng, thế nên trong thời gian tới hỗn độn sẽ là nhà của chúng ta, không thể trở về các thế giới nhằm tránh liên luỵ.”
“Nhân cơ hội này, ta và các nàng sẽ tiếp tục tìm kiếm cơ duyên gia tăng thực lực, thu thập mảnh gốm giúp Vân Tiêu, tìm Thế Giới Bản Nguyên vô chủ, đề thăng tu vi.”
“Khi ta đạt đến Bất Hủ Thần, xuất phát Chung Cực Giới!”
Mọi người gật đầu tán thành, cảm thấy hắn suy tính hợp lý.
Dù sao thì hiện tại cả Hậu Cung đều ở Bá Chủ Chi Thành không thiếu người nào, Nguyên Giới thì có mẫu thân Ninh Vô Song trợ giúp quản lý, còn có hai vị tiền bối của Trụ Việt Tông, Long Tổ nên không cần lo lắng...
Chỉ cần không làm liên luỵ đến thế giới, Lạc Nam và các nàng có thể thăng tiến sức mạnh tại hỗn độn.
“Mục tiêu tiếp theo của ta chính là Hồng Mông Cổ Tộc!” Lạc Nam trong mắt loé lên sự điên cuồng:
“Chỉ cần ta, Hương Trà và Vân Tiêu hợp lực ngăn chặn Hồng Mông Đạo Tổ, những người khác giao cho các nàng giải quyết, chúng ta sẽ lặp lại cách đối phó Đại Dục Tông!”
“Sảng khoái, đám cao tầng Đại Dục Tông quá yếu, vẫn đánh chưa đã ghiền!” Chúng nữ gật mạnh đầu, biểu lộ hưng phấn.
Đã có thực lực tung hoành hỗn độn, Lạc Nam cũng không phải ăn chay.
Bất Hủ Thần Tháp hiện tại không lo thiếu hụt lực lượng khi phát động, bởi vì ngoài số Nguyên Thạch khổng lồ thu được, còn có năng lượng từ Đạo Thuộc Tính của hắn và Hương Trà có thể cung cấp bất cứ lúc nào.
Nếu Hồng Mông Cổ Tộc luôn săn lùng hắn, vậy hắn sẽ truy ngược lại...
Để xem mèo nào cắn mỉu nào.
......
Trong khi đó, một luồng tin tức như đại hồng thuỷ ngày càng lan rộng ở Chung Cực Giới...
Nữ cường giả Bất Hủ Thần thời Thượng Cổ - Vạn Đạo Thần Chủ sống lại.
Kèm theo đó, những hình ảnh chân thật về dư nghiệt của Bất Hủ Cổ Tộc kết hợp với một nữ nhân sử dụng Vạn Đạo Lưu Ly Bình cũng thông qua đủ loại thủ đoạn như trận pháp, Lưu Ảnh Ngọc, phù chú lan truyền khắp nơi.
Đáng nói chính là, tin tức khẳng định Vạn Đạo Thần Chủ sau nhiều ngày tháng mất tích bí ẩn, tu vi rơi rụng, Vạn Đạo Lưu Ly Bình vỡ nát, mất đi trí nhớ nên đã bị dư nghiệt của Bất Hủ Cổ Tộc lợi dụng, thừa cơ chiếm đoạt nàng.
Mặc kệ mức độ chân thực ra sao, nhưng tin tức cấp bậc này đủ khiến Chung Cực Giới dậy sóng.
Bởi vì nó liên quan đến chủng tộc đã từng huy hoàng như Bất Hủ Cổ Tộc, liên quan đến cường giả thượng cổ là Vạn Đạo Thần Chủ...
Đối với một thế giới mà Bất Hủ Thần chính là tồn tại chí cao mà nói, chỉ cần chút phong thanh về tồn tại cấp bậc này cũng đã vô cùng kinh khủng, càng huống hồ đây không chỉ tin tức, còn có hình ảnh rõ ràng như vậy?
Bất Hủ Thần Tháp và Vạn Đạo Lưu Ly Bình, hai kiện Bất Hủ Thần Vật chưa phục hồi cũng làm trỗi dậy vô vàn lòng tham.
Tưởng tượng hàng trăm, hàng nghìn Siêu Thần tối đỉnh cả đời không thể đột phá, nay lại nhìn thấy hai kiện Bất Hủ Thần Vật trước mắt, làm sao không nảy sinh ý định liều mạng một phen?
Nếu như thật sự chiếm được Bất Hủ Thần Vật, chẳng phải chính thức leo lên vũ đài cao nhất của Chung Cực?
Trong lúc nhất thời, rất nhiều Siêu Thần lặng lẽ rời khỏi Chung Cực Giới, tiến vào hỗn độn săn tìm...
RĂNG RẮC...
Nơi băng thiên tuyết địa, sương giá đầy trời, không gian đều là những mảng băng như thuỷ tinh trong suốt kết thành.
Ngàn vạn dặm xung quanh, các chủng Yêu tộc như Tổ Băng Long, Tổ Băng Phượng, Băng Tinh Linh, Băng Thần Tộc bát phương trấn thủ...
Một gốc Mệnh Thiên Nguyên Chủng - Cực Hàn Cổ Thụ trắng muốt ngự trị giữa trung tâm, khắp nơi đều có thể nhìn thấy vô vàn thiên tài địa bảo Băng hệ quý giá.
Và đương nhiên, không thiếu các loại Đạo Băng hoá hình...
Một dòng sông băng luân chuyển điên cuồng dưới lớp băng hàn vĩnh cửu.
Bên trong dòng sông băng, một chiếc giường ngọc trắng trôi nổi.
Nằm giữa giường, đó là vị nam tử tuấn mỹ đến khó tin, như bước ra từ thần thoại đang ngủ say.
Hắn trắng hơn nữ nhân, tóc xanh như nước, hai mắt như ngọc, thân thể cao thẳng cân xứng, khoác trên người một bộ tuyết y, khăn lông dày choàng qua cổ tô thêm mấy phần cao quý.
Khoảnh khắc này, nam tử tuấn mỹ mở mắt...
Như cảm ứng được điều gì, tất cả sinh linh Băng hệ tại nơi này đều hướng về dưới gốc Cực Hàn Cổ Thụ quỳ xuống, đồng thanh hô vang:
“Bệ hạ thức giấc!”
Không có sự sụp đổ, không có vết rách, nam tử thức giấc như hoà cùng lớp băng, dễ dàng xuyên qua độ dày vạn trượng, xuất hiện bên cạnh Cực Hàn Cổ Thụ.
Nâng lên cánh tay thon dài, nhẹ nhàng hái xuống một Băng Cực Đạo Quả, ánh mắt như rơi vào dòng hồi ức miên man...
Năm tháng đó, hắn chỉ là một tiểu tu sĩ Thần Đạo tìm đến nơi băng thiên tuyết địa này tu luyện lại tình cờ nhìn thấy một nữ tử vốn không thuộc về thế gian.
Nàng ở gần, lại như ngạo thị cửu tiêu, tập trung tu luyện lại khiến linh hồn hắn điên đảo, hắn nhận ra nàng đang dùng hoàn cảnh nơi này để lĩnh ngộ Quy tắc Băng Đạo, không dám đến quấy rầy...
Nhưng chỉ trong lúc tu luyện của nàng, Quy tắc Băng Đạo toả ra xung quanh, lại khiến hắn đốn ngộ tại chỗ, thu được vô vàn lợi ích.
Từ đó trình độ Băng hệ nhất phi trùng thiên, tu luyện không thể ngăn cản...
Cơ duyên ập đến, hắn tìm thấy Bất Hủ Thần Vật thuộc về mình, trở thành Cực Hàn Băng Đế, ở tại nơi này lập xuống Băng Quốc.
Có chút thành tựu, Cực Hàn Băng Đế truy tìm vết tích thuộc về nàng, hy vọng có thể theo đuổi người tình trong mộng.
Đáng tiếc, hắn nghe tin nàng đã ngã xuống... mất tích giữa thế gian.
Cực Hàn Băng Đế cảm thấy cuộc sống không còn ý nghĩa, quyết định ngủ say trong Trường Cổ Băng Hà...
Thế mà hôm nay, thần niệm của hắn vô tình nghe được tin tức liên quan đến nàng...
Tu vi nàng rơi xuống, nàng lại đã thuộc về người khác.
“AAAAAAAA...!!!!!”
Cực Hàn Băng Đế ngửa đầu gào thét: “Bằng mọi giá, nàng phải trở về cùng trẫm!”
ẦM ẦM ẦM ẦM...
Theo tiếng gầm của hắn, Trường Cổ Băng Hà phá tan thời không gào thét mà lên.
Những nơi nó đi qua, dù là các Thần thú, Ma thú, sinh linh có được huyết mạch Băng thuộc tính hùng mạnh cũng toàn thân run rẩy, nằm rạp không dám ngẩng cao đầu.
Bởi vì Trường Cổ Băng Hà chính là Bất Hủ Thần Vật của Cực Hàn Băng Đế.
Băng phong vạn đạo, cực hàn chi tôn.
......
“Khụ... khụ...”
Hai tiếng ho khan xé toạc màn đêm u ám.
Tại một vùng thời không vô định, nơi không có khái niệm về thời gian, không có khái niệm về vật chất...
Thời không ở nơi này đã sớm băng liệt, ngay cả mảnh vụn cũng chẳng còn, chỉ còn sót lại một chốn vô định, mờ mịt và bí ẩn.
Hai thân ảnh già nua ngồi đối diện nhau, lặng lẽ mở ra đôi mắt đục ngầu khoá chặt lấy đối phương, sau đó là vẻ tự giễu nồng đậm trên gương mặt...
“Cuồng Không à Cuồng Không, lão bất tử ngươi tranh đoạt nàng với bổn toạ, hiện tại xem ra, ngay cả cái rắm cũng không được.” Một lão già cười nhạo.
“Hừ, Loạn Thần ngươi thì tốt?” Cuồng Không Thần Chủ bất mãn gầm thét:
“Nếu không phải ngươi cản trở lão phu, hiện tại người ở bên nàng chính là ta rồi!”
Nếu có tu sĩ sống lâu năm nghe được đoạn đối thoại này, nhất định sẽ rất kinh hãi.
Cuồng Không Thần Chủ và Loạn Thời Thần Chủ, đây đã từng là hai vị Bất Hủ Thần tinh thông Không Gian và Thời Gian vang danh thiên hạ.
Tương truyền đứng trước bọn hắn, Thời Gian và Không Gian của Chung Cực Giới cũng phải bị tác động, thao túng.
Nhưng không ai biết rằng, năm xưa hai lão bất tử này từng lén lút theo Vạn Đạo Thần Chủ đến nơi kia...
Cảm thấy cắt đuôi không được, Vạn Đạo Thần Chủ liền đề nghị bọn hắn chiến đấu.
Người thắng cuối cùng sẽ được theo nàng rời đi...
Thế là đã không biết bao nhiêu năm tháng, hai lão quái vật này vẫn chiến đấu bất phân thắng bại.
Trong trận chiến của bọn hắn, thời không đã hoàn toàn biến mất, không thể xác định được thời gian thực ở bên ngoài.
Đợi đến khi cả hai kiệt sức, gần lưỡng bại câu thương, đã nghe tin tức mất tích của người tình trong mộng.
Thế là lên cơn điên cuồng và phẫn nộ, đổ tội hết lên đầu người kia, tiếp tục lao vào kịch chiến.
Một trận chiến này, xuyên qua lịch sử dài đằng đẵng, kéo dài đến tận hôm nay.
“Lão phu liền biết nàng còn sống.” Cuồng Không Thần Chủ ngửa đầu cười dài:
“Nữ nhân có thể khiến bổn toạ si mê, sao dễ dàng ngã xuống như vậy?”
“Câm miệng!” Loạn Thời Thần Chủ nộ hống:
“Nàng đi cùng dư nghiệt của Bất Hủ Cổ Tộc, còn chưa biết quan hệ gì đâu.”
“Haha, tình địch của lão phu đều là Bất Hủ Thần, nhiều thêm một tên dư nghiệt còn chưa đột phá, sao lại phải sợ?” Cuồng Không Thần Chủ bá khí nói:
“Lần này, không thể để mất nàng!”
“Bước qua xác bổn toạ trước đi!” Loạn Thời Thần Chủ căm tức đáp.
“Hắc hắc, trước tìm thấy nàng rồi nói!”
......
“Vạn Đạo Lưu Ly Bình, năm đó cùng ngươi vô duyên, lần này sẽ phải thuộc về ta!”
Nơi xa xăm nào đó, toà cung điện hoang sơ, cổ lão dưới lòng đất rung chuyển...
Giữa đại điện hoang vu, một thân ảnh bùng cháy lên ngọn lửa dã tâm điên cuồng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất