Lạc Nam nhanh chân tiến vào, ân cần ngồi xuống bên cạnh nàng, hỏi:

“Vẫn không được à?”

“Được nhưng còn thiếu rất nhiều.” Hương Trà cắn cắn môi nhìn hắn, lí nhí nói:

“Phải nhờ đến ngươi rồi.”

Lạc Nam nhìn gò má nàng đỏ thắm kiều diễm, không còn trắng nhợt, yếu ớt như trước cũng thở ra một hơi.

“Cần thêm bao nhiêu Đạo Thuộc Tính? Ta đều có thể lấy ra!” Hắn quan tâm nói.

“Ngươi còn giả ngốc?” Hương Trà vừa thẹn vừa giận nhìn hắn:

“Chẳng phải chỉ cần song tu là có thể giải quyết được sao?”

“Ta không ngốc!” Lạc Nam chân thành đáp:

“Nhưng ta sợ sẽ lưu lại tiếc nuối trong lòng nàng vì phải đến với ta trong hoàn cảnh không mong muốn.”

“Ai nói không muốn?” Hương Trà sóng mắt luân chuyển, thổ khí như lan:

“Chúng ta đến với nhau, chàng giúp ta hoàn tất lột xác, ta giúp chàng đột phá cảnh giới... chuyện ý nghĩa như thế, mới khiến ta càng thêm đặc biệt.”

Lạc Nam nở nụ cười: “Đó sẽ là kỷ niệm vĩnh cửu trong lòng ta.”

“Bắt đầu đi!” Hương Trà cắn nhẹ bờ môi anh đào, hai tay vòng lấy cổ nam nhân.

“Hương Trà, gả cho ta nhé?” Lạc Nam nắm chặt tay, nhìn thẳng vào mắt nàng cầu hôn.

“Sính lễ đã nhận rồi, người ta cũng không trốn được.” Hương Trà yêu kiều hừ một tiếng.

Lạc Nam cười haha, đem nàng bế lên.

Để hoàn thành tâm nguyện trước đây của Hương Trà, hắn lệnh cho Bất Hủ Thần Tháp độn không đến Chân Giới.

Trong lúc đó, hắn truyền lệnh cho Nguyên Giới Chi Linh, lệnh cho nó thông qua Vượt Giới Bá Trận đem mẫu thân Ninh Vô Song và Không Mộc Đạo Nhân truyền tống đến Chân Giới làm chủ.

Tuy rằng gấp gáp, nhưng tuyệt đối không thể sơ sài, không thể để lại bất kỳ tiếc nuối nào trong lòng giai nhân.

Chân Giới Chi Linh nhanh chóng tập hợp chúng sinh, Bá Chủ Chi Thành vi hành trên bầu trời thế giới.

Trước sự chúc phúc của toàn thể sinh linh của thế giới này, Hương Trà và Lạc Nam mặc hỉ phục đỏ, được chúng nữ cổ vũ, hoan nghênh kết thành phu thê.

Có Ninh Vô Song và Không Mộc Đạo Nhân vui vẻ chủ trì, danh chính ngôn thuận.

......

“Chúng ta uống chén rượu giao bôi!” Hương Trà ngồi bên giường, với tay muốn rót hai chén rượu.

“Thê tử để vi phu làm!” Lạc Nam vội vàng ngăn lại, nàng đang hư nhược hắn không muốn nàng động tay động chân.

Hắn tự mình rót hai chén rượu, cùng với nàng vòng tay... chợt nghịch ngợm cười nói:

“Ta muốn thưởng thức rượu pha trà!”

“Rượu pha trà là sao?” Hương Trà chớp mắt, hiển nhiên chưa đủ kinh nghiệm để đoán ra trò quỷ quái của hắn.

“Chút nữa sẽ biết!” Lạc Nam và nàng nâng chén, uống rượu.

Ngay lúc này, hắn chợt cúi đầu hôn lên bờ môi mềm mại, ngọt ngào của nàng, tham lam tách môi xâm nhập vào bên trong.

Rượu cùng nụ hôn ngọt ngào hoà quyện vào nhau...

“Ưm...” Tim nàng đập thình thịch, rốt cuộc hiểu thế nào là rượu pha trà.

Chính là rượu ngon với hương tân ngọc dịch của Uẩn Linh Đạo Trà, mỹ vị độc nhất vô nhị trên thế gian.

Lạc Nam say mê thưởng thức, từng mảng y phục không cánh mà bay.

Một loại vẻ đẹp không có mỹ từ nào để miêu tả hiện ra trước mắt hắn...

Băng cơ tuyết cốt, thơm như quỳnh hoa, phong tình vạn chủng, lại thánh khiết tuyệt luân, không tìm ra nửa điểm tì vết.

Nàng chính là hiện thân của sự hoàn mỹ, tập hợp tất cả sủng ái của đất trời thiên nhiên vào một thân.

Nhưng sự hoàn mỹ đó sắp thuộc về hắn.

Lạc Nam kích động gọi: “Thê tử, rốt cuộc nàng cũng là của ta!”

“Ừm, mau biến thiếp thành của chàng.” Hương Trà ôm chặt lấy hắn.

Lạc Nam cúi thấp đầu, ôm nàng xuống giường nệm mềm mại...

Huyết hoa đỏ thắm...

Xuân tiêu nhẹ trôi, vân nguyệt nên thơ, vạn tinh toả sáng, tác thành cho khoảnh khắc linh hồn của đôi nam nữ yêu nhau dung hoà làm một.

“Phu quân!”

Không biết qua bao lâu sau, Hương Trà kiều diễm vô hạn nũng nịu cắn vào cổ hắn oán hờn:

“Biết người ta đang suy yếu, lại còn hung hăng như vậy.”

“Bởi vì thê tử của ta quá mê người.” Lạc Nam thoả mãn ôm chặt nàng trong lòng, vuốt ve từng li từng tí như nâng niu bảo vật, trêu chọc nói:

“Huống hồ có người kêu ta mạnh hơn một chút, đừng có dừng hắc hắc!”

“Đáng ghét, làm chính sự đi!” Hương Trà sóng mắt luân chuyển:

“Chờ thiếp hồi phục đã!”

“Tuân lệnh lão bà!” Lạc Nam nghiêm túc gật đầu.

Hai người chuyển sang tư thế song tu, bắt đầu vận chuyển Bất Hủ Diễn Sinh Kinh.

ONG ONG ONG...

Bá Đỉnh đã sớm chờ đợi khoảnh khắc này, hưng phấn ngân vang.

Ngay lập tức, hơn trăm loại Đạo Thuộc Tính từ trong đan điền Lạc Nam lao vọt ra, tiến vào trong thể nội của Hương Trà.

Đồng thời, nguồn lực lượng khổng lồ của 3000 Cực Giới cũng ào ào xâm nhập...

Khoảnh khắc đó, đan điền khô cạn lực lượng của Hương Trà như thu được suối nguồn thánh khiết dồi dào, cung cấp vô hạn sinh cơ.

Mười loại Đạo Thuộc Tính cấp Bất Hủ như những đoá hoa héo tàn của Hương Trà trỗi dậy mãnh liệt, nở rộ đầy diễm lệ...

Mà những nụ hoa còn chưa nở đã sắp héo rũ, tượng trưng cho các Đạo Thuộc Tính cấp Siêu Thần cũng đón nhận dòng chảy năng lực, bắt đầu hồi phục.

Vừa quan sát tình huống trong thể nội, vừa đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt của Hương Trà đầy vẻ nhu tình.

Vốn tưởng rằng chỉ có mình luôn chiếu cố tiểu nam nhân này, không nghĩ đến càng về sau người được che chở chính là nàng.

Mà hắn, đã có thể vì nàng làm tất cả...

“Chàng chính là tài nguyên cao cấp nhất!” Hương Trà mỉm cười nói.

Lực lượng hắn mang đến lúc này quả thật vượt qua bất cứ loại tài nguyên nào trên thế giới này.

“Còn nàng là tân nương đẹp nhất!” Lạc Nam si mê nói.

Hương Trà giờ đây như thu được tân sinh, dung nhan rạng rỡ, lại càng thêm kiều diễm sau khi trở thành mỹ phụ.

Quả thật có thể khuynh đảo ngàn vạn nam nhân...

“Dẻo miệng!” Hương Trà liếc xéo mắt.

Hai người vừa trêu chọc lẫn nhau, vừa chặt chẽ kết hợp, cảm nhận sự biến hoá...

Nhờ có Lạc Nam, trạng thái của Hương Trà đã trở về thời điểm trước khi cho Bất Hủ Thần Tháp rút cạn.

10 loại Đạo Thuộc Tính cấp Bất Hủ, các loại Đạo Thuộc Tính khác đã trở về trạng thái nụ hoa.

Nhưng chưa dừng lại ở đó, nguồn năng lượng từ 3000 Cực Giới của Lạc Nam lại tiếp tục giúp những nụ hoa kia nở rộ.

Một nụ... hai nụ... ba nụ... bốn nụ... năm nụ...

Năm nụ hoa nở rộ, đẳng cấp của năm loại Đạo Thuộc Tính tăng lên dữ dội, vượt khỏi giới hạn Siêu Thần, trở thành Bất Hủ Thuộc Tính.

“Có vẻ rất khó để tất cả đều nở thành Bất Hủ Thuộc Tính.” Lạc Nam đánh giá nói.

“Tham lam!” Hương Trà buồn cười nói:

“Việc từ Siêu Thần đến Bất Hủ sẽ tốn nhiều thời gian và tài nguyên, chỉ trong một lần duy nhất muốn tất cả Đạo Thuộc Tính của thiếp đạt đến Bất Hủ là chuyện viển vông.”

“Haha, nhưng trước mắt, tranh thủ càng nhiều thì càng tốt!” Lạc Nam cười ôm lấy eo nàng.

Hắn đem mười vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm đạt được từ trận chiến lần này lấy ra.

RĂNG RẮC...

Phòng tân hôn sụp đổ, bị Nguyên Thạch dựng thẳng lên thành một ngọn núi khổng lồ.

Lạc Nam ôm Hương Trà ở trong lòng núi.

Cả hai điên cuồng tuôn ra hấp lực, thôn nạp lấy Nguyên Thạch xung quanh, mượn Nguyên khí thúc đẩy Đạo Thuộc Tính thăng cấp.

Không biết qua bao lâu, trong đan điền của Hương Trà đã có tất cả 40 đoá hoa trà nở rộ, đồng nghĩa nàng đã có 40 loại Đạo Thuộc Tính cấp Bất Hủ.

Mà mười vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm đã bốc hơi sạch sẽ.

Lạc Nam cắn răng, muốn lấy thêm Nguyên Thạch.

“Đừng!” Hương Trà lập tức ngăn cản hắn:

“Giữ lại còn phát triển thế giới, các tỷ muội cũng cần tài nguyên đột phá tu vi, dùng hết sạch cho một mình thiếp cũng không thể đột phá Bất Hủ được.”

Lạc Nam thầm nghĩ cũng đúng, hắn cũng cảm giác được càng về sau, Nguyên khí mang đến hiệu quả càng thấp, nàng giống như hắn, bị hiện tượng kén chọn tài nguyên.

Nếu dùng thêm 10 vạn mỏ Nguyên Thạch còn lại, e rằng có không đến 10 loại Đạo Thuộc Tính thành công thăng cấp.

ONG!

Sau khi giúp Hương Trà đã phục hồi hoàn toàn và thực lực tiến mạnh, Bá Đỉnh rốt cuộc làm nhiệm vụ của nó.

Trao đổi Đạo Thuộc Tính.

40 loại Đạo Thuộc Tính cấp Bất Hủ, hàng trăm loại Đạo Thuộc Tính cấp Siêu Thần của Hương Trà tiến vào đan điền của Lạc Nam.

Đồng thời, số lượng Đạo Thuộc Tính tương ứng của hắn cũng dũng mãnh chia sẻ sang cơ thể nàng.

ẦM!

Sức mạnh của hai người bùng nổ...

Tu vi của Lạc Nam phá vỡ bình cảnh, xông vào Siêu Thần Viên Mãn.

Đồng thời, tu vi của Hương Trà đạt đến Siêu Thần Viên Mãn tối đỉnh...

Chỉ cần có được Bất Hủ Thần Vật của riêng mình, Hương Trà sẽ có đủ điều kiện đột phá Bất Hủ Thần chân chính.

Các đỉnh của Lạc Nam hưng phấn reo hò, chúng nó biến lớn kích thước, giờ đây đã không còn thua kém Kiếp Lôi Đỉnh, Hồng Mông Đỉnh hay Sinh Mệnh Đỉnh.

“Phu quân, hôn thiếp!” Hương Trà khoé mắt ngấn lệ, cảm xúc dâng trào ôm chặt nam nhân, dâng hiến môi thơm.

Lạc Nam sủng ái đón nhận, cuốn lấy chiếc lưỡi đinh hương của nàng.

Trong lúc hắn si mê và chìm đắm vì sự ngọt ngào, một luồng Linh Hồn Bổn Nguyên có hình dạng như hoa trà với bốn phiến lá bỗng nhiên tiến sang, dung nhập vào trong linh hồn của hắn.

Giật mình tách môi, Lạc Nam hỏi: “Đó là...”

“Uẩn Linh Đạo Nguyên của thiếp.” Ánh mắt nàng long lanh, ôn nhu như nước đáp:

“Thiếp đã triệt để giao mình cho chàng, mong quân đừng chê.”

“Sao phải làm như vậy?” Lạc Nam không hiểu nói:

“Chỉ cần ta muốn, có thể thông qua Thiên Địa Hợp Hoan Kinh sử dụng thủ đoạn của nàng.”

“Nhưng chàng sẽ không có được năng lực miễn nhiễm phản phệ của Uẩn Linh Đạo Trà.” Hương Trà vuốt gò má hắn.

“Hít.” Lạc Nam hít một ngụm lãnh khí:

“Vậy hiện tại ta đã có được?”

Các loại năng lực của Hương Trà đều là dạng nghịch thiên, trước đây là ngộ tính kinh khủng với nguyên tố thuộc tính, không bị phản phệ bởi Nghịch Thế Thần Thông, miễn nhiễm tà vật... và hiện tại có thêm khả năng tự động thăng cấp Đạo Thuộc Tính.

Điều này đồng nghĩa, chỉ cần có đủ tài nguyên thì Lạc Nam có thể tự thăng cấp Đạo Thuộc Tính của mình lên Bất Hủ, chiến lực tăng mạnh đến mức khủng bố.

Đương nhiên nếu có tài nguyên, hắn sẽ song tu với thê tử để cả hai cùng thăng cấp, đâu cần phải luyện hoá một mình?

“Không sai, người sở hữu Uẩn Linh Đạo Nguyên sẽ có được tất cả năng lực của Uẩn Linh Đạo Trà.” Hương Trà đắc ý nói:

“Còn không đa tạ thiếp?”

“Đa tạ bằng cách đại chiến ba trăm hiệp!” Lạc Nam cười phá lên, dũng mãnh xách thương lên ngựa.

“Ưm, nhẹ một chút...”

“Lão bà yên tâm, ta sẽ thương hoa tiếc Trà!”

......

Đại điện hoang vu cổ lão, các vị Bất Hủ Thần sắc mặt âm trầm nhìn lấy cảnh tượng vừa được Đại Dục Lão Tổ chiếu lên không gian, thần sắc âm lãnh, bầu không khí nặng nề bao trùm tứ phía.

Răng rắc...

Không gian vặn vẹo đến mức gần sụp đổ, Bất Hủ Lôi Thần - Lôi Chấn Thiên trong mắt có vạn lôi cuồng nộ, thanh âm như sấm vang lên:

“Hoá ra tất cả đều là do dư nghiệt kia gây nên!”

ĐÙNG!

Vạn Tướng Đế Thần - Pháp Hưng hung hăng đập nát thạch bàn, lạnh lùng nói:

“Cơn hận này, trẫm nuốt không trôi được!”

Hoá ra kẻ hắn luôn muốn truy sát lại liên quan đến đại thù cũ, nhi tử của hắn đã bị tiêu diệt, Vạn Tướng Quán Đỉnh của hắn rơi vào tay địch nhân.

Đám người U Minh Chi Thần, Vĩnh Sinh Lão Tổ, Bất Hủ Khí Thần cũng nhíu chặt chân mày.

Tốc độ phát triển và trưởng thành của kẻ kia thật sự đáng sợ, chưa kể bên cạnh còn có quá nhiều nữ nhân có tiềm lực...

Khi Đại Dục Tông phải ăn quả đắng, không còn bất cứ Bất Hủ Thần nào dám xem thường.

“Thần Huyền Huân đâu? Tại sao lại là một nam tử?” Binh Ngạo đặt câu hỏi.

“Không biết!” Đại Dục Lão Tổ lắc đầu:

“Kẻ đó rõ ràng mới là truyền nhân chân chính của Bất Hủ Cổ Tộc, bổn tôn không thấy Thần Huyền Huân.”

“Hừ, liệu đó có phải là con bài mà Thần Huyền Không năm xưa cất giấu hay không?” Lãnh Tàn vuốt cằm suy đoán:

“Bất Hủ Cổ Tộc có thiên tài còn xuất chúng hơn Thần Huyền Huân.”

“Khả năng này không lớn!” Vĩnh Sinh Lão Tổ vuốt cằm:

“Lão phu năm đó cùng Thần Huyền Không có chút giao tình, hắn không phải kiểu người ẩn giấu thiên tài của tộc trong bóng tối.”

“Vậy tên nam tử đó là ai? Chẳng lẽ là người được Thần Huyền Huân lựa chọn thay nàng báo thù?” U Minh Chi Thần nhíu mày.

“Bất kể hắn là ai, bất kể hắn có thân phận gì... hắn đều phải biến mất.” Lôi Chấn Thiên gằn từng chữ một:

“Nữ nhân có liên quan đến Vạn Đạo Thần Chủ kia cũng là mối hoạ, phải cùng lúc diệt trừ.”

Lời này khiến chư vị Bất Hủ Thần biểu lộ ngưng trọng.

Vạn Đạo Thần Chủ thanh danh quá lớn, thời đại của nàng còn trước cả những người đang ngồi ở đây.

Không biết có bao nhiêu lão quái vật đã từng có giao tình với nàng trong quá khứ.

Nếu đụng vào Vạn Đạo Thần Chủ, không đơn giản chút nào.

“Bổn toạ nghĩ ra một cách!” Lãnh Tà nở nụ cười âm hiểm:

“Âm thầm loan tin sự trở lại của Vạn Đạo Thần Chủ, hơn nữa có nam nhân lợi dụng lúc nàng chưa hồi phục trí nhớ mà chiếm đoạt nàng.”

“Ồ!?” Ánh mắt chư vị Bất Hủ Thần lập tức toả sáng.

Đúng vậy, năm đó không ít cường giả ngưỡng mộ Vạn Đạo Thần Chủ nhưng đều bị nàng hờ hững từ chối.

Vậy thử tưởng tượng nếu để bọn họ biết được tình nhân trong mộng của mình rơi vào tay người khác, sẽ có phản ứng thế nào?

Nhất định sẽ lòng đầy căm phẫn, ghen ghét, đố kỵ... tìm đủ mọi cách khiến tên nam nhân kia phải trả giá.

“Diệu kế, mặc kệ nữ nhân kia có phải Vạn Đạo Thần Chủ thật sự hay không, chỉ cần có liên quan đến nàng đều sẽ thu hút những lão quái đó.” Đại Dục Lão Tổ tấm tắt tán dương:

“Không cần chúng ta ra tay, bọn họ sẽ vì Vạn Đạo Thần Chủ mà làm thịt tên nam tử kia.”

“Đúng thế, chúng ta khó tìm kiếm bọn chúng giữa hỗn độn mênh mông, nhưng có thêm những lão quái vật khác truy tìm, tỷ lệ sẽ tăng lên rất nhiều.” Các vị Bất Hủ đều cực kỳ hài lòng trước mưu kế của Lãnh Tàn.

“Vậy Bất Hủ Yêu Vực thì sao? Có nên diệt chúng không?” U Minh Chi Thần và Lôi Chấn Thiên cùng lúc hỏi.

Hiển nhiên bọn hắn vẫn còn canh cánh chuyện Bất Hủ Yêu Tổ từ chối nhập bọn...

Lại thêm chuyện về Vạn Đạo Thần Chủ, đây là cơ hội tốt để vây diệt Bất Hủ Yêu Tộc.

“Tạm thời hãy theo dõi bọn chúng!” Pháp Hưng đề nghị:

“Chờ xem phản ứng của những lão quái vật kia rồi tính bước tiếp theo!”

eyJpdiI6IkpjbU5iMGNqUHhXeGhsWjZBNjRRUVE9PSIsInZhbHVlIjoiYk5EMlJHNEpjRGYyc2hcL1pDd0VBWmRuQ21ZVittWXdHTjJSRnZcLzV5Zk1oZEtoTE85YmhzdGV6UG9JYUl2TU96bXZYY2ROOUdPVENEbEVoVnNQS3lRejZiYnc5TTBnakVYbFltcVorUzYzeE42MXMrOUlrUHlkbjhudTlyZ3h3Z0ErRXpOME4xemVmOVVydzdqY3U2Z0JsdlZOVHVzV0JkXC9HRG1SRnFlZkZ6djdtMndxN2h6SmVSM0VyMWUwNGNuIiwibWFjIjoiMGMzMWYyMDNiMjYzZWY3ZjcwOTc0YmY3NDY3ZGI3OGYyYmJjZDBiYjI1ODMzYWE0YTQ4MDc3MTdjZjI2NDExOCJ9
eyJpdiI6IldDTjJnUVp6OUpmemlZQnVxU0xmcUE9PSIsInZhbHVlIjoieFVwalNidkZKTTQ4cGY1ZUZHenE1ZjBhT0RxN0o5YTBacDI1TzI3aWxQVTN4V2Z4NmgwSVV6NFwvRFJZK3lKTXA1aXVWYUVLaFJnd0pZcXp3SUZpR24yT3RqcE5zZmg5VWxvdUxGbjhGQU5jcmlHVm9HZGVsK3UzXC9KXC9obkRwK1hrQ1JrWmcrQ1IrckE0Z1A0V0t5UXlTbEhnUENoTGc1TVVXeTlKa1owTTREZGdlbFpKV1FQa2FUVE53aGRqVloxRVRFeERNM1laZnRWZ01uaGw2WXlGMkRmczdtOXZUbWxlSTk3VnBMdmRydU5OanFPTjRpMXl1OEVqT0o2RFU2S0FlQm5VcGtkNGtUSnEwU25YTlNiYTh3MEpUOEx4WmdQWDFuWHBKbFNOOHRJWmRVbHNRMUtXUHNGNXEwaGJ6MDZYYmNmSGwrVnRTaklaNmNhVWZyZGlBPT0iLCJtYWMiOiJiMmFmZjVmYWE1YmNlYTA2MTEzNWZhYTdlMjBjODI3MDVkNTg0ZjdmZTJlN2MzNzM4ZmY4NjM4NjNlOWZlOWQ1In0=

 

Ads
';
Advertisement
x