Không nghĩ tới trên đường đi còn chứng kiến một cảnh tượng đặc biệt sống động và gợi tình. 

Cô nàng tình nhân của Hứa Ngạn Thân không biết lạnh hay sao mà chỉ quấn mỗi cái khăn tắm chẳng che đậy được bao nhiêu. Cô ta như lên cơn đeo bám Hứa Ngạn Thâm, liên tục làm ra những động tác gợi dục khiến Hứa Ngạn Thâm là một kẻ có nhu cầu cao mà lúc này cũng thấy phiền phức. Anh ta đang bực bội gặp phải cô tình nhân không hiểu chuyện liền nổi cáu đẩy mạnh cô ta một cái. “Cô mẹ nó có thôi đi không? Ông đây đang mệt chết đây này” 

Cô tình nhân lại như chẳng nghe vô lời nào của anh ta, bị anh ta đẩy cũng không thẹn mà loạng choạng như người say rượu, mặt mũi cô ta ửng đỏ một cách kỳ lạ. Cô ta ôm chặt lấy Hứa Ngạn Thâm mơ hồ nói "Hôn em đi, anh yêu... đâm xuyên vào em đi... Em muốn anh”, còn dùng tay sờ soạng khắp bờ ngực trần trụi của anh ta. 

“Mẹ kiếp, cút cho ông” Lần này anh ta dùng sức không hề nhẹ. Cô ta ngã nhào xuống sàn đau đớn kêu rên một tiếng. 

Khi cô ta ngẩng mặt lên lần nữa, đôi mắt cô ta ngập nước, không phải là biểu cảm tủi thân mà như thể không được thỏa mãn dục vọng, cô ta lại lần nữa đứng lên, lần này cô ta chẳng thèm để ý đến Hứa Ngạn Thâm đã rời đi nữa mà nhào vào lòng Thẩm Thiếu Hàng. Anh ta bị đánh đột kích nên không kịp tránh né. Đến khi muốn thoát thì đã chậm mất rồi. Anh ta than trời một tiếng. “Ôi trời ơi bà cô ơi, tôi là ai cô mở to mắt mà nhìn nhá. Rồi anh ta thở phì phò gào lớn với bóng lưng Hứa Ngạn Thâm. “Tên khốn Hứa Ngân Thâm kia, hốt của nợ của anh đi ngay cho ông đây.” 

Rốt cuộc cũng có người phát hiện ra vấn đề. “Cô ta trúng thuốc.” Hàn Dĩ Ngôn lên tiếng, âm thanh của anh khàn khàn xen lẫn chút mệt mỏi. 

“Ngạn Thâm.” Hàn Dĩ Ngôn nâng mắt trừng Hứa Ngạn Thâm đang đứng cách bọn họ một đoạn, anh ta đã chịu đứng lại. 

“Lại đây, cục nợ của anh thì tự giải quyết.” Hàn Dĩ Ngôn lạnh nhạt nói. 

Ngô Á Chi bật cười thành tiếng, cảm thấy đây đúng là tình tiếc của phim hài. “Này, mà ở đâu cô ta kiếm được cái thứ thuốc kia trong cái nơi khỉ ho này chứ?” 

Hàm Hi Họa cũng có cùng thắc mắc, cô nhéo nhéo tay Nam Lãnh. “Anh nghĩ sao?” 

Người đàn ông này từ nãy giờ như đang trầm ngâm suy tư gì đó, anh mím môi đến chỗ Hàn Dĩ Ngôn. “Cô ta sao rồi?” 

Cô ả tình nhân đã được Hứa Ngạn Thâm và Thẩm Thiếu Hàng giữ chặt. Cứ thả cô ta ra thì không người đàn ông nào yên ổn nổi. Thứ thuốc này thật đáng sợ. 

Hàn Dĩ Ngôn nhàn nhạt lên tiếng: “Không có thuốc giải.” Anh nhìn Hứa Ngạn Thâm nhẹ nhàng nói tiếp: “Để anh ta xử lý.” 

Hứa Ngạn Thâm cau có, anh ta chửi tục một câu. “Ông đây hết sức rồi.” 

Cuối cùng bị mấy cặp mắt nguy hiểm xung quanh đe dọa, anh ta đầu hàng khiêng cục nợ rời đi. “Đợi cô tỉnh tôi ném cô xuống biển cho cá ăn. 

Ngô Á Chi lại không nhịn được cười ha hả. "Anh ta chỉ ra vẻ thôi.” Ý là anh ta cũng đang muốn lắm ấy chứ. 

Hàm Hi Họa cũng khẽ cười, sau đó cô ngạc nhiên thấy Nam Lãnh cùng Hàn Dĩ Ngôn sắc mặt vẫn lạnh lùng như thường ngày đứng ở một góc nói chuyện. 

Hình như chưa bao giờ cô trông thấy cách bọn họ ở chung lại an tĩnh đến vậy, dường như giữa hai người đàn ông không còn hận thù hay khúc mắc, giữa các anh chỉ còn một mối quan hệ duy nhất. Đó là anh em trai. 

Cũng lúc này Hàm Hi Họa mới nhận ra bọn họ có nét giống nhau, nếu không nhìn kỹ sẽ không phát hiện. Cô nghĩ đó là cặp mắt đen tuyền của cả hai, đều thâm trầm và sâu thẳm như cái động không đáy khiến người ta dù biết nguy hiểm vẫn không ngừng như con thiêu thân muốn lao vào. 

“Thẩn thờ nghĩ gì vậy?” Nam Lãnh đến gần mà cô nhóc này vẫn không chú ý, chẳng rõ là đang lo lắng chuyện gì. 

Hàm Hi Họa lắc đầu. “Anh và Hàn Dĩ Ngôn?” Hóa ra là vì bọn anh. 

Nam Lãnh dẫn cô vừa đi vừa lên tiếng: “Bọn anh nói về chuyện cô tình nhân của Hứa Ngạn Thâm trúng thuốc kích dục. E rằng đây cũng là một trong những cái bẩy của hắn ta Dù là người có sức kháng cự mạnh mẽ ra sao nếu trúng phải loại thuốc này thì còn có thể làm được gì ngoài làm tình. Hắn ta không để lại bất cứ một miếng bao cao su nào nhưng đặt thuốc kích dục vào đây. Phòng của anh và Họa Họa không có, những phòng khác thì không chắc, có thể bọn họ không phát hiện ra. Chiêu đủ ác đấy. 

Hàm Hi Họa hít sâu, cô mím chặt môi, càng lúc càng căm phẫn kẻ ẩn danh đưa bọn họ vào vòng nguy hiểm không thấy lối thoát này. 

“Nhưng sao cô ta lại uống chứ? Đâu thể thấy gì đều cho vào bụng” Cô hỏi. 

Nam Lãnh lắc đầu, chính anh cũng không rõ. Ánh mắt bỗng léo lên, khóe miệng nhếch nhẹ, vẻ mặt thâm sâu hướng về phía con đường đến khoang điều khiển. Xem ra là tên khốn câm như hến kia làm ra rồi. Chỉ là cô ta quá ngu ngốc bị ông ta dụ dỗ. 

Bóp nhẹ eo Hàm Hi Họa, người đàn ông nhỏ giọng: “Tên thuyền trưởng kia... xem ra hắn không đơn giản” Nhưng mà nhờ có chi tiết này đã giúp Nam Lãnh nghĩ thông suốt một chuyện. Anh chắn chắn tên thuyền trưởng đó biết được cách thoát thân hay nói cách khác ông ta biết rõ những thứ đồ quan trọng được giấu ở đâu, thậm chí chính ông ta là kẻ giấu những thứ đó. Và vì biết được bọn anh nghi ngờ điều này ông ta mới không sợ bị giết mà làm ra những trò bỉ ổi như dụ dỗ người trong đám bọn anh uống phải thuốc kích dục. Anh nghĩ đây chỉ là một trò đơn giản thôi, ông ta sẽ còn bày ra nhiều chuyện khốn nạn khác. Đến hiện tại anh nghĩ đến cả chuyện cửa phía dưới nhà kho bị hỏng cũng là do 

ông ta cố tình. 

eyJpdiI6InJvcXZkZmVaNGM3RDU1YjBLaThcL3B3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkppNkgySnZOTHdhY1U0cHBoWXpycTcwaU5VcUp0U3R2YTVcL2o4T0c2V2x5MlBrNm5LZktIRDVmTjg5RVhQaHFnTnoxRnFhdXkrMktVek1rRGpcL1lkd1wveEwwQzVpdVVkeDZJWnh0K21ZaEhkKzhhODBKNFZDM0JFaHpCbEV6XC9WN1BpM1lpSWlVd3BkdEZZd2g0NTMxbDlBRmIxaDBEdGhXaUxEUnVcL3JiOFR3U2hLSFVHMXBXNjFMUFp2MDFEWGhlRyt6eG90M2NDODV4NnVLS1V5aDdWaG5DOFd2QTVHVkt6ZFZwWFwvWk1Yb3RXTEFSN3E5SEp3NHZIRlZNdm9cL2ppdzViMzBkbDMxc0hPS1M3QjFSbCtGaE9rTHZmd3B5OEtSNTJCR1wvY2VFUENFeXpNdXU3NThFeDlYcUVwcDJpbEROVTZzNmlXcElldldYY3llYlp6ampMS1lRcHB2Qm9QdGZaVSs4ZjZEXC9EaTRwVEZvWGFkaGdqWEpJM3FyS2wyQTI1TEpIMWlvSVwvNWhHb2FnaTlkNXQ4Z056MVpFSkZ5TjRrb2pXTXF0N3B3PSIsIm1hYyI6ImRlMGY5OTRhMzMwNjExZDRmZGIxOGY1N2NkYTYzMjk0ZjZlMWJmYmU4ODAzNWI1MDY2ZGRjMjhjNWE2MDI2ODYifQ==
eyJpdiI6Ikg3S0tnczJ5TlF2MjZ3cmFZeVF2b1E9PSIsInZhbHVlIjoiMkxBOVlXWUNOeGljOVwvTXc5SjZGdCtYSVVSYkpaK0FycHJzajBCcXFJVzlTcHlwQmw3eFQwYW50OU1YTVZCdWpBRDlyZ3dQN3NDVHkrclwvWk9SMnpDNUdGS0d0MXFuMTNjQ2ZORUpJUmdqQzVTK24yZVZ5ZXFhNVNzaEVpbTNSNHBNQldHMGlVQ0NXSWlxSDJIQjJ4VVE0Zk4zRGtTVlJYakVYS1ZzWnB6eXQxQUtzY3o4QlZRRlRYeE5HaFRKYno3TnNRNStJV1NyUzlLY3VHdlVsaDZ6Sk04TDYrempMU3o1UWVIc1p0QjNSb0xaXC9vaWxHR2xEMGpFb3dwYmFHS0dGU1JyUUErY2RBMjc3VHJqMmM4dks0MUlpSE1kV3ZLYWkySUVRXC90MzgxUmVkd0RpYjVpZzUwOFRBdEdiYVRFM3VhWEFXM1lJS012eXl4dzJkbnNjSis2TkNza29rNGZDQzVGT3JKZm14OTFudFhOWjNxU1lpT2MxaFhnTXI4QWtIYUsydFdDd1piQTVCMEwzaHNpOUlOK2dKNFJQXC9OdUJUdmRNMzhJZ1dZUHRaSVE0V1wvQjVXYW4yNThKbE5kODN3bjNTbHZBRWxWOGZmZEJCenowbHMzQWtEbEw1MGNOZHRUZjd5anVRN2VJVW1cL2dqYWZnQmNOaFJaZk1sWkQ5RHJwb3NvV2szWWJDQ3VuR2wyRnhEdU5Kb3c3cGZlaXRyNG16Z1FuYmtORUZjV0d4XC9IbWRSd204bGVtZGRON05udjB3bE1TSlk1aWJjdFdRTnltQ1RsdFBLYVJQRlJcL2VrY0VZZE1QZTV5Zz0iLCJtYWMiOiIwMzY5NWZiZDIxZTcyNDczYTE3NjhiNGQwMDQxMGJhZjYzMjQyOWExZDY1NjNjOWQzNDBjZWYzZTMwMDFiYzI0In0=

Nhưng anh ta đã đánh giá cao sức lực của bản thân, khi đã đến cực hạn của chịu đựng, anh ta hoàn toàn bỏ quách đi cái gọi là tự tôn của đàn ông, cũng vứt đi cái nguyên tắc xưa giờ của mình, hiện tại anh ta chỉ muốn được yên thân ngủ một giấc. Sau đó anh ta mặc kệ cô ả tình nhân sức lực vẫn cứ tràn trề như thể cô ta được nạp một nguồn năng lượng lớn gấp mười lần bình thường. Anh ta gục ngã thiếp đi. Anh ta không quan tâm khi mình mất đi ý thức thì cô ả kia có làm tiếp không, anh còn sức đâu mà quan tâm nữa.

Ads
';
Advertisement
x