Sau khi làm một hiệp trên xe, cả hai người đều chưa thỏa mãn. Nhất là người đàn ông đang trong trạng thái dục cầu bất mãn như Phó Thiên Hà thì lửa dục càng khó dập tắt hơn. Nhưng không gian trong xe dù thế nào cũng quá nhỏ hẹp, không thể làm việc thoải mái được. Hắn chỉ có thể tạm thời phát tiết một chút rồi yêu cầu tài xế nhanh chóng đưa họ về nhà.
Đào Thiên Thu nằm gục trên lồng ngực cường tráng của người đàn ông. Cơ thể cô mềm nhũn như sợi bún, bởi vì vừa trải qua ái dục nên vẫn còn run rẩy không ngừng. Làn da trắng nõn nhuộm một màu đỏ ửng mê người. Đôi mắt hạnh mờ sương trông vô cùng ướt át, đôi môi đỏ mọng sưng lên vì bị gặm cắn quá mức mãnh liệt trông càng thêm dụ người hơn nữa.
Cô yên lặng vùi đầu trên ngực hắn thở dốc, đôi bàn tay nhỏ nhắn ôm lấy vòng eo mạnh mẽ của người đàn ông. Chiếc váy trên người cô lộ ra dấu vết nhàu nhĩ rõ ràng, hoàn toàn là dáng vẻ lộn xộn chỉ vừa được khoác hờ lại một cách nhanh chóng. Thế nhưng tài xế cũng không thể quan sát được gì nhiều hơn vì trên người cô đã được che lại bởi chiếc áo khoác dài rộng của Phó Thiên Hà, chỉ có một vài nơi hơi lộ ra da thịt là ẩn hiện mấy dấu hôn đỏ chót dâm mỹ.
Quãng đường về nhà trở nên chậm hơn rất nhiều vì cảm giác chờ đợi nôn nóng của cả hai. Ngay khi chiếc xe hơi sang trọng vừa dừng lại trước cửa biệt thự, Phó Thiên Hà đã nhanh chóng ôm cô xuống xe. Hắn nhẹ nhàng bế bổng Đào Thiên Thu trong lòng theo tư thế ôm công chúa, sải chân dài rộng chỉ tốn vài phút đã đi thẳng vào trong nhà, đi qua phòng khách và vào thẳng trong phòng ngủ.
Khi cánh cửa phòng ngủ vừa đóng lại cũng là lúc hắn thả Đào Thiên Thu lên giường, sau đó lập tức áp cả người trên người cô. Áo khoác của hắn bị hắn vô tình ném trên mặt đất, chiếc váy đáng thương trên người cô cuối cùng cũng không thoát khỏi số phận bị xé nát, rơi tung tóe thành từng mảnh nhỏ khắp căn phòng.
"Thiên Hà...nhanh lên...em muốn anh...
Cô gái nhỏ vặn vẹo cơ thể xinh đẹp ở trên giường. Giọng nói mềm mại của cô lúc này trở nên khàn khàn nũng nịu, nghe vào trong tai hắn quyến rũ vô cùng. Hai cánh tay mảnh khảnh siết chặt lấy cổ người đàn ông, lôi kéo hắn cúi người xuống cùng trao nhau một nụ hôn nồng cháy.
Hai đôi môi nóng bỏng lại sà vào nhau một lần nữa. Họ không người mút mát gặm cắn bờ môi vốn đã sưng đỏ của đối phương. Đầu lưỡi dạn dĩ quấn quýt lấy nhau, nuốt chửng những tiếng rên rỉ ngọt ngào sắc tình. Chất lỏng trong suốt tràn ra khỏi khóe môi, kéo dài giữa hai đôi môi tạo thành những sợi chỉ bạc lấp lánh.
Hai thân thể trần trụi rất nhanh lại cuốn lấy nhau, khơi lên lửa dục vừa bị dập tắt ít lâu trước đó. Mồ hôi vẫn còn ướt đẫm trên cơ thể cả hai nhưng họ không quan tâm, thậm chí
Phó Thiên Hà còn hưởng thụ xúc cảm ướt át trơn mịn khi hai làn da trần trụi cọ xát vào nhau. Những tia lửa nở bừng ra như pháo hoa, khiến cho nhiệt độ không khí trong phòng cũng trở nên nóng bỏng.
Phó Thiên Hà dứt khỏi nụ hôn cuồng nhiệt của cả hai. Làn môi mềm mại nhưng ấm áp của hắn kéo từng nụ hôn trải dài khắp cơ thể người con gái. Hắn hôn lên từng tấc thân thể cô với biểu cảm gần như tôn thờ. Hắn yêu từng tiếng rên rỉ ngọt ngào khó nhịn của cô, hắn yêu cảm giác được sở hữu từng tấc da thịt quyến rũ của cô. Hắn còn yêu cả cái cách cô gọi tên hắn trong cơn say sưa mê loạn, từng chút từng chút một khiến trái tim hắn ngây dại trong cảm giác hạnh phúc ngập tràn.
Đào Thiên Thu giống như một chú cừu non dịu ngoan nằm dưới thân hắn, cô ngoan ngoãn đón nhận từng cú thúc hông mãnh liệt và cuồng bạo của hắn. Đôi mắt xinh đẹp của cô chảy ra những giọt nước mắt trong suốt vì khoái cảm, đôi môi đỏ mọng khẽ hé mở, thốt ra những tiếng rên rỉ mê người. Mỗi một biểu cảm sung sướng và thỏa mãn trên khuôn mặt cô đều khiến hắn cảm thấy tự hào và mãn nguyện, nó khiến hắn muốn mang đến cho cô thật nhiều trải nghiệm tuyệt vời hơn nữa.
Hắn tiếp tục đưa đẩy thắt lưng, chìm sâu trong hang động ngọt ngào ẩm ướt của cô. Cái miệng nhỏ nhắn nhưng tham lam đó siết lấy hắn thật chặt, không ngừng bòn rút tất cả tinh hoa còn lại trong thân thể hắn.
"Bảo bối thật đẹp...Tôi thật muốn chết trên người em!"
Giọng hắn khàn khàn ghé vào tai cô nói nhỏ. Đào Thiên Thu mở đôi mắt ướt nhẹp ra, trao cho hắn một cái nhìn hấp dẫn. Cơ thể cô đong đưa theo từng chuyển động nhịp nhàng của hắn, hai bầu vú xinh đẹp không ngừng nhún nhảy trong không khí. Cô đột nhiên đưa tay ôm sát lấy khuôn mặt hắn áp chặt vào ngực mình. Hương thơm mê người cùng làn da trơn mịn bao phủ lấy các giác quan của hắn khiến người đàn ông nheo mắt vì sung sướng.
"Mau ngậm lấy nó đi...Nơi này thật ngứa...
Phó Thiên Hà cười khẽ trước yêu cầu của cô. Đào Thiên Thu lúc này đã hóa thành một dâm nữ khao khát được chiếm hữu, cô hoàn toàn đắm chìm trong khoái cảm tình dục, vứt bỏ hết sự rụt rè xấu hổ thường ngày. Hắn đã thấy được một dáng vẻ hoàn toàn khác của cô, lẳng lơ, quyến rũ, nhưng cũng ngọt ngào đến khó tin. Phó Thiên Hà muốn dáng vẻ này của cô chỉ có thể phô bày trước mắt hắn, chỉ có một mình hắn mới có thể chiêm ngưỡng vẻ đẹp mê hồn lúc ở trên giường của cô. Và cũng chỉ có một mình hắn mới có thể khơi gợi trong cô nét gợi cảm bẩm sinh của một người phụ nữ.
"Nếu em muốn, hãy cầu xin tôi đi"
Đào Thiên Thu khó chịu rên rỉ. Bàn tay cô luồn vào trong mái tóc ngắn của hắn, những ngón tay lặng lẽ siết chặt lại như một sự thúc giục, nhưng Phó Thiên Hà vẫn không hề muốn nhượng bộ. Cơn đau ê ẩm trên da đầu chỉ càng khơi gợi lên thú tính trong hắn, khiến hắn bộc phát ra một mặt cuồng dã hoang dại nhất của mình.
Phó Thiên Hà lè lưỡi liếm dọc theo bầu ngực tròn đầy của cô, đầu lưỡi cố ý trêu chọc quấn quanh nơi nụ hồng phấp phới. Cảm giác ướt át và ngứa ngáy hòa lẫn cùng một lúc khiến Đào Thiên Thu phải ưỡn người rên rỉ. Cô cảm thấy khao khát trong người mình không những không được thỏa mãn mà còn bị khiêu khích nhiều hơn.
Đào Thiên Thu cắn môi khóc nức nở, nước mắt của sự kích thích dường như cũng có vị ngọt ngào chứ không còn mặn chát như vốn có. Cô rên khẽ như một chú mèo con chưa dứt sữa, thứ âm thanh quyến rũ tận xương như một liều xuân dược cực mạnh dốc thẳng vào trong dạ dày của hắn, khơi gợi lên một cơn lửa dục còn mạnh mẽ hơn nữa. "Hức...Chồng..
làm ơn... em muốnnn...
Phó Thiên Hà gần như mất sạch lý trí trong lời cầu xin gợi cảm của cô. Hắn mạnh mẽ ngậm lấy một nụ anh đào phơn phớt trên bầu ngực trắng nõn, dùng đầu lưỡi linh hoạt chơi đùa với nó. Hàm răng sắc nhọn nhẹ nhàng cắn mút đầu vú của cô giống như đang thưởng thức một viên kẹo ngọt. Cảm giác sung sướng xen lẫn một chút đau đớn li ti khiến Đào Thiên Thu phát ra một tiếng rên rỉ cao vút. Móng tay của cô vô thức để lại những vệt cào trên tấm lưng rắn chắc của hắn. Hoa huyệt càng thêm siết chặt côn thịt của hắn, mật nước chảy ra ồ ạt như suối, khiến nơi giao hợp của cả hai trở nên ướt át vô cùng.
Phó Thiên Hà gầm lên một tiếng, cảm giác sung sướng tràn ngập đại não của hắn. Không chỉ là một lời nói đùa, hắn cảm thấy bản thân thật sự có thể chết trên người cô. Đó chắc chắn sẽ là một cái chết hạnh phúc nhất trần đời.
Bàn tay to lớn của hắn nắm lấy vòng eo thon nhỏ của cô, thắt lưng càng thêm dùng sức đưa đẩy mãnh liệt. Mỗi một lần đâm vào càng thêm sâu hơn lần trước, thậm chí còn chạm tới cả tử cung nằm sâu bên trong thân thể cô.
Đào Thiên Thu gần như ngất đi trước khoái cảm mãnh liệt như sóng dữ. Cảm giác thân thể bị xâm chiếm triệt để, trên vùng bụng trắng nõn của cô hiện lên hình dáng thô to của côn thịt đang đưa đẩy. Nước mắt của cô làm ướt đẫm cả khuôn mặt xinh đẹp, khóe mắt đỏ ửng và gò má phớt hồng khiến cô càng thêm đáng yêu trong ánh nhìn của hắn. Phó Thiên Hà ngắm nhìn đến ai mê, tựa như trên đời này rốt cuộc không còn cô gái nào có thể lọt vào trong mắt hắn được nữa.
Đối với hắn mà nói, Đào Thiên Thu là cô gái xinh đẹp nhất trên đời, không một ai có thể so sánh nổi.
"Đẹp quá...
Hắn cúi người hôn lên khóe mắt ướt đẫm của cô, mê muội liềm đi những giọt nước mắt mặn chát nhưng cũng ngọt ngào không kém. Cho dù lúc này mái tóc của cô trở nên rối tung, lớp trang điểm nhẹ trên mặt đã bị nước mắt tẩy trôi đi hết, nhưng hắn vẫn chết mê chết mệt với điều đó. Hắn cảm thấy hắn đã hết thuốc chữa rồi, hắn không thể kìm nén nổi những yêu thương cuộn trào trong lồng ngực nữa. Cho dù sau này cô có dùng những lời yêu thương ấy để chống lại hắn, thì hắn cũng không thể nào giấu diếm được
nữa.
"Đào Thiên Thu, anh yêu em, yêu em đến phát điên lên được!"
Từng câu từng chữ đều lọt vào trong tai Đào Thiên Thu không sót chút nào. Giây phút ấy cả không gian và thời gian dường như ngừng lại. Khoái cảm trên thân thể khiến cô chìm đắm, nhưng sự thỏa mãn trong tâm hồn lại khiến cô lơ lửng như bay thẳng lên chín tầng mây.
Cảm giác hạnh phúc chảy ào ào trong lồng ngực, lan tỏa đến từng tế bào trong cơ thể. Chỉ một câu nói đơn giản ấy thôi, nhưng cô đã đợi, đợi suốt cả hai đời người. Cuối cùng thì hắn đã chịu trao cho cô những lời yêu thương ấy.
Đào Thiên Thu gần như bật khóc nức nở. Cô dang tay ôm thật chặt lấy bờ vai hắn, những giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống da thịt hắn giống như bị phỏng. Đào Thiên Thu hé miệng cắn một cái thật mạnh lên bả vai hắn, để lại một dấu răng sâu hoắm rướm máu ở đó.
Phát tiết cảm xúc xong, cô buông cánh tay đang ôm cổ hắn ra, đổi thành đôi bàn tay mảnh khảnh giữ chặt lấy hai gò má của hắn. Giọng nói của cô thấm đẫm sự nghẹn ngào, nhưng đôi mắt xinh đẹp lại bừng sáng như một vì sao lấp lánh. Cô ấy nói.
"Em cũng yêu anh, yêu anh chết đi được! Phó Thiên Hà, em yêu anh nhất trên đời này!"
Cảm ơn em đã đáp lại tình yêu của anh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất