Sắc mặt ông Lưu rất nặng nề, ông ta đi thẳng đến bên cạnh Trình Kiêu, sau đó đứng đối mặt với Trình Kiêu, không nói một lời. 

Trình Kiêu cũng mở mắt ra nhìn ông Lưu với nét mặt lạnh lùng. 

Mười giám khảo trên bục cao đều nhìn sang, trong mắt lộ vẻ chờ mong. 

Vua Y học Sở Vân Hoa cũng nhìn sang, ông ta hơi nheo mắt. 

Cuối cùng trên khuôn mặt bình tĩnh của Thượng Quan Dược Thạch cũng lộ vẻ nghiêm túc, hít thở cũng nhẹ nhàng hơn. 

Cốc Thiên Sơn cũng tò mò nhìn ông Lưu. 

Mấy người trẻ tuổi như Sở Minh Thành và Thượng Quan Thanh Thiền cũng suýt chút duỗi dài cả cổ, đợi ông Lưu nói ra kết quả. 

Ninh Cát Sơn, Mạc Hoa Đình và hai vợ chồng Tôn Đại Hải cảm thấy thấp thỏm không yên, không biết ông Lưu mang đến tin tốt hay tin xấu. 

Trong đại sảnh vô cùng yên tĩnh, có thể nghe cả tiếng kim rơi. 

Lúc này, một tiếng cười khẩy vang lên: “Hừ, nét mặt Hội trưởng Lưu nghiêm túc như thế, có thể đoán được chắc chắn là bị thằng nhóc kia lừa. 

Người nói chuyện chính là Cốc Sinh Ngọc. 

Rất nhiều người đều thầm suy đoán rốt cuộc ông Lưu có thành công luyện chế ra Thanh Điền Mai Tố hay không, lời của Cốc Sinh Ngọc lập tức dẫn mọi người suy nghĩ theo hướng thất bại. 

Dù ông Lưu có thành công cũng sẽ giảm bớt sự ngạc nhiên của mọi người. 

Quả nhiên có người tin là thật, cũng cười nhạo theo: “Tên ranh này, cậu ta cho rằng mình là ai mà có thể tìm ra sai sót trong Dược điển Á tộc, đúng là quá ngông cuồng!” 

“Đúng thế, tên nhóc này quá ngông cuồng, Hội trưởng Lưu, người như thế hoàn toàn không xứng tham gia cuộc thi vua của giới Y học, đuổi cậu ta ra ngoài đi!” 

“Đúng, Cuộc thi đấu Y Vương rất thần thánh, không thể để một thế hệ sau ngông cuồng dốt nát như cậu ta bôi nhọ được!” 

Cả đám người hô to, chỉ muốn cùng nhau công kích Trình Kiêu. 

Giám khảo kia nghiêm giọng quát: “Im lặng! Nghe Hội trưởng Lưu nói thế nào!” 

Lúc này mọi người mới lại chú ý về phía ông Lưu . 

Ông Lưu nhìn chằm chằm Trình Kiêu rất lâu, nét mặt cực kỳ phức tạp, có nghi ngờ, có vui mừng, cũng có khiếp sợ! 

Sau đó, dưới ánh nhìn của mọi người, ông Lưu đột nhiên cúi người với Trình Kiêu: “Cậu Trình quá tài giỏi, Lưu mỗ rất khâm phục!” 

Xung quanh trở nên yên tĩnh! 

Tất cả mọi người đều trợn to mắt, nhìn cảnh này với vẻ khó tin! 

Một lúc lâu sau đó, mọi người mới hoàn hồn! 

“Không phải nói thất bại à? Sao tôi lại cảm thấy là thành công thế?” 

“Không phải cảm thấy, rõ ràng là thành công. Nếu không sao Hội trưởng Lưu có thể cúi người với cậu ta được?” Một ông lão khác nói nhỏ. 

Mạc Hoa Đình và Tôn Đại Hải hưng phấn đến mức suýt vỗ tay khen hay: “Hay, hay, hay lắm! Thần y Trình đúng là lợi hại!” 

Sở Minh Thành hạ thấp giọng, ngạc nhiên nói với nét mặt khó coi: “Sao có thể! Anh ta thật sự thay đổi Dược điển của Á tộc rồi!” 

Trong đôi mắt đẹp của Thượng Quan Thanh Thiền dâng lên một tia sáng kỳ lạ: “Trình Kiêu, anh thật khiến người khác phải ngạc nhiên!” 

Nét mặt của Sở Vân Hoa, Thượng Quan Dược Thạch và Cốc Thiên Sơn khác nhau, nhưng bọn họ đều đề phòng Trình Kiêu hơn không chỉ là một chút. 

“Xem ra tên nhóc này không đơn giản chút nào!” 

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Cốc Sinh Ngọc trở nên vô cùng u ám: “Chết tiệt, không ngờ cậu ta thật sự thành công rồi!” 

“Nhìn nét mặt của ông Lưu dường như Thanh Điền Mai Tổ kia thật sự rất quý giá. Tên nhóc này đúng là may mắn!” 

Trình Kiêu đứng dậy, một tay nhẹ nhàng đỡ ông Lưu lên, hờ hững nói: “Mời ông Lưu đứng dậy!” 

Lúc này ông Lưu mới đứng thẳng người dậy, nghiêm túc nhìn Trình Kiêu, thề thốt: “Cậu Trình yên tâm, cách tinh chế cậu nói với tôi, tôi sẽ không tiết lộ với ai. Đây là vinh dự thuộc về cá nhân cậu, nói ra chắc chắn sẽ được cả thế giới chú ý. Nếu cậu muốn bán bản quyền có thể đến tìm tôi. Tôi nhất định sẽ cố hết sức cho cậu giá tiền mà cậu mong muốn. 

Mọi người tỏ vẻ ngạc nhiên! 

Cả thế giới chú ý! 

Hội trưởng Lưu nói thế, có thể hiểu Thanh Điền Mai Tố quý giá đến mức nào. 

E rằng trong giải Nobel tiếp theo sẽ khiến cả thế giới chấn động! 

Khi đó, danh tiếng của Trình Kiêu sẽ một bước lên mày, trở thành chuyên gia nổi tiếng nhất toàn thế giới! 

Rất nhiều người đều nhìn Trình Kiêu bằng ánh mắt vô cùng hâm mộ! 

“Thật không biết tên nhóc này do ai dạy dỗ, còn có may mắn như thế!” 

“Đúng vậy, đây còn là một người trẻ tuổi rất quyết đoán! Ngay cả Dược điển Á tộc cũng dám nghi ngờ, nếu đổi thành mấy ông già chúng ta, ai dám bất kính với Dược điển Á tộc chứ, e rằng sẽ cảm thấy băn khoăn!” 

“Không sai, chỉ có những người trẻ tuổi to gan thế này mới có sự quyết đoán và may mắn thôi!” 

Mọi người quy hết thành tựu phát hiện Thanh Điền Môi Tố của Trình Kiêu là nhờ may mắn và quyết đoán. 

Cũng phải, dù sao Trình Kiêu cũng chỉ là một chàng trai hai mươi tuổi, dù bây giờ anh có được thành tựu đáng kinh ngạc, mọi người cũng sẽ chỉ nghĩ là anh may mắn. 

Trừ khi anh có thêm các thành tựu đáng kinh ngạc nữa, mọi người mới sẽ xem như đó là thực lực chân chính của anh. 

Có nhiều lúc, tuổi tác cũng là một dấu hiệu để đánh giá thực lực của một người. 

Trình Kiêu thấy ông Lưu đang rất trịnh trọng, muốn tiếp tục thề thốt trước mặt, anh cười khẽ nói: “Tôi tặng phương pháp tinh chế này cho ông Lưu . Sau này dù phát biểu hay chuyển nhượng đều do ông tự quyết định. 

Ông Lưu thoáng sửng sốt như vẫn chưa nghe rõ, run rẩy hỏi: “Cậu Trình, cậu có thể lặp lại lời mình nói khi nãy một lần nữa không?” 

Trình Kiêu cười to: “Tôi nói tôi đưa cho ông phương pháp tinh chế này, sau này xử lý thế nào ông tự quyết định. 

Ông Lưu lùi về sau mấy bước, khiếp sợ nhìn Trình Kiêu: “Cậu Trình, chuyện này cậu tuyệt đối đừng đùa với tôi, chẳng lẽ cậu không biết phương pháp tinh chế này rất quý giá sao?” 

“Nó có thể ảnh hưởng đến toàn thế giới đấy!” 

Trình Kiêu lại ngồi xuống ghế một lần nữa, hờ hững nói: “Ông Lưu, bây giờ tôi muốn biết, tôi có thông qua vòng đầu tiên không?” 

Ông Lưu nhìn Trình Kiêu, ông ta nhìn ra Trình Kiêu không nói đùa. Anh thật sự đồng ý đưa phương pháp tinh chế này cho ông ta. 

Nhưng ông ta không hiểu, không hiểu tại sao Trình Kiêu lại đưa phương pháp tinh chế vô cùng quý giá này cho ông ta? 

Hơn nữa còn không lấy một đồng nào! 

“Cậu Trình, tại sao?” Ông Lưu run rẩy hỏi. 

Trình Kiêu nghiêm túc nói: “Vì ông xứng đáng. 

“Ha ha ha ha... Ông Lưu ngẩng đầu cười to, tiếng cười sảng khoái, tràn đầy nhiệt huyết. 

“Được, nếu đã được cậu Trình xem trọng, vậy tôi sẽ nhận món quà này của cậu! Tôi xin đảm bảo với cậu Trình, sau này Thanh Điền Mai Tố sẽ được phổ biến miễn phí ở Á tộc chúng ta, nếu ai dám thu lợi ích từ nó sẽ là tội đồ của nhân thần!” 

Lời đảm bảo này của ông Lưu có thể nói là tổn thất hàng trăm nghìn tỷ. 

Nhưng Trình Kiêu tin nếu ông Lưu dám đảm bảo như thế, thì ông ta sẽ làm được! 

Tất cả mọi người lại bị hành động của Trình Kiêu làm kinh ngạc một lần nữa! 

“Không ngờ cậu ta lại tặng phương pháp tinh chế quý giá đi mà không lấy đồng nào?” 

“Tên nhóc này bị điên rồi sao? Đó là vinh dự đủ để cậu ta nổi tiếng cả thế giới đấy!” 

“Cứ tặng đi như thế à?” 

Mọi người có những nét mặt khác nhau, có tiếc nuối, có ghen tị, có châm chọc. 

Nhưng nhiều hơn chính là khiếp sợ! 

Ninh Cát Sơn nhìn Trình Kiêu với nét mặt kính nể: “Bác sĩ coi trọng y đức, hai chữ thần ý này rất xứng với thần y Trình!” “Đúng vậy, rất xứng đáng!” Mạc Hoa Đình cũng nói với nét mặt kính nể. 

Trong mắt Sở Vân Hoa và Thượng Quan Dược Thạch lộ vẻ ngạc nhiên: “Không ngờ tên nhóc này lại quả quyết đến thế!” 

“Thật là khiến người ta tò mò, rốt cuộc cậu ta muốn cái gì?” 

Cốc Thiên Sơn nở nụ cười khó hiểu: “Thú vị, thú vị!” 

eyJpdiI6Im5hZSsybEVEQ2hhSmRVQ3ZkeU1UUHc9PSIsInZhbHVlIjoiSzZaalpHbDg5bU5SWlZqQ2JKc2VZUWxmVFBVTUZsS21yeGRzUitXdGMwMklibTJ1QjlhOEhqdHZTb0U2UWxGaHlnaUJ6U2VSZGpPK3BjcnhZQTFMSFRIXC90S1I2MjZUZVZVdUplaEsxS0dSY1E0MVZcL2M5RnAwcVVuVnpsZE5CZW0zYUE4NHVFRWJLNUJRMjFRRzJ2NFQxK3YyeFB2cVFFZ0Z6SkxZWEM5eFdIaUU2SlA5VFJXXC9OZkdUK2ZsSXk2N280ajNGeTFyOHRaMFpRdGcxaWx1WjhJUFlJcCtqMmhUeEw5NXNSYkhcL2R3ekJ5cXJhTldvSHRCcXVwckRmK2tUZGRpZXBGak1jejdvZFVjenRYK2g4WHp3SzF0VHlkVlVvREpwbmQxR3ZEaGF1Q0ZhRzRlTHdmUzlLZERjWlcxZFo2aldsTVBcL0xmRmRXNVhDbVc5TXc9PSIsIm1hYyI6IjUwNDgyMTg5ZGQzYjQyMTQzYTdmNTBhODQ5MjI0MTZkMTY4ZjYzNDIyZjRhN2I3MDg4NWE0OTAzNTc4ODkyNjkifQ==
eyJpdiI6IjdCQzlLT3lEOE1qaUJBQzA1WlJKZ1E9PSIsInZhbHVlIjoiVTkwT1dJb0JrZXdUaVgwd3lEdFVPNnpDaTYzRUx4UERHT2V2WG9KOVF2XC9IR1lueVRtTzNTQkpKREF0STNvckJxZ1J3SXI0cnUxc2RzblBHUEdhV2hCTTNzMWJJRGxcL2Y4bU5KRXZKTCtTQTYrSWc0NHc0TXh4a1I1enh6MXp6UWpGSktKUmdSXC9zbFY1Z0J3Z3IzMTYrcWNMRVlmQml5Y3BSS1VXYUVjYlEwPSIsIm1hYyI6Ijc2NTdiYzRkMjY2YWYyZDhjYzYxN2E3ODg3Zjc5ZjBiOTM2YTgwOWY0MmMwNjA2ZDg5MjhlM2FjZWJjOGI3ZDkifQ==

Trong mắt Cốc Sinh Ngọc lộ vẻ ghen tị và căm hận, cười khẩy: “Hừ, Trình Kiêu, cậu đừng có giả vờ hào phóng ở đây, cậu lừa được người khác, nhưng không lừa được tôi đâu. “Cậu chỉ muốn nổi tiếng thôi chứ gì? Nếu phương pháp kia thật sự vô cùng quý giá, sao cậu có thể tặng cho người khác được!”

Ads
';
Advertisement
x