Tuy nhiên, Thần Sơn chân nhân vẫn không động thủ, ngược lại ý cười của ông ta càng sâu.
Dương Chấn tức giận nói: “Ông cười cái gì? Đồ điên!”
Theo Dương Chấn thấy, Thần Sơn chân nhân này chắc chắn trước kia tu luyện đến mức tẩu hỏa nhập ma, biến thành một kẻ điên nên mới trở thành một tàn hôn.
Lần này, Thần Sơn chân nhân đã mở miệng, ông ta cười nói: “Vốn dĩ vào lúc cậu bước vào miếu sơn thần này thì ta đã định giết cậu.
“Nhưng đã rất nhiều năm không ai tới đây, một mình ta ở đây cũng khá nhàm chán, vậy nên ta định giữ cậu lại, xem một phế vật như cậu tu luyện, cảm thấy khá thú vị!”
“Vậy nên, sau khi cậu chiếm dụng chiếc giường đá mà ta dùng để tu luyện, ta cũng không ra tay với cậu, theo ta thấy, cậu chính là một phế vật, căn bản không thể tu luyện thành công, đợi ngày nào đó ta thấy phiền, có thể giết cậu bất cứ lúc nào!”
“Nhưng cậu lại tu luyện thành công, khiến ta rất kinh ngạc!”
Nghe lời giải thích của Thần Sơn chân nhân, Dương Chấn cạn lời, thì ra lão già này thật sự coi anh là thằng hề để giết thời gian.
Thần Sơn chân nhân nói tiếp: “Về sau, sau khi cậu tu luyện thành công, ta thấy thể chất của cậu đặc biệt, tu vi cũng coi như là người mạnh nhất mà ta gặp ở trong mảnh đất bỏ đi như trung giới cổ võ, vậy nên ta định đoạt xá cậu, dù sao cứ giữ lại tia tàn hồn này cũng không phải là cách!”
Dương Chấn không nhịn được mà hỏi: “Vậy tại sao ông lại không đoạt xá? Mà đợi tới hôm nay? Vậy nên ông mãi không dứt khoát giết tôi là vì để đoạt xá cơ thể của tôi sao?”
Tuy nhiên, Thần Sơn chân nhân lại lắc đầu, nói: “Nếu ta đã chọn xuất hiện, để cậu nhìn thấy ta thì đã chứng tỏ ta đã không định đoạt xá cơ thể của cậu nữa!”
Điều này khiến Dương Chấn càng cảm thấy buồn bực, không giết anh cũng không đoạt xá cơ thể của anh, mà đùa giỡn anh, cho tới khi anh bị thương nặng.
Thần Sơn chân nhân nhìn thấy sự nghi hoặc của Dương Chấn, không có giải thích ngay, mà tiếp tục nói: “Về sau, sau khi cậu đột phá thành công, ta vốn định thả cậu rời đi, dù sao cậu cũng là một nhân tài!”
“Tuy nhiên, cậu lại chọn đi vào thánh địa thảo dược của ta ở dưới vực sâu đó, vốn ta nghĩ cậu đi xuống vực sâu, rất nhanh sẽ bỏ mạng, ta cũng không định để ý cậu nữa, ta thậm chí còn không đi xuống để tìm hiểu!”
“Nhưng điều khiến ta bất ngờ là cậu vậy mà giết chết tọa kỵ bị ta phong ấn, con dã thú đó của ta vào lúc tính mạng bị uy hiếp mới thông báo với ta.” “Sau khi ta phát hiện tình hình không ổn, vội đi xuống thì phát hiện nó đã bị cậu giết rồi.
“Con tọa kỵ đó của ta do ta hóa thành tàn hồn nên ta phong ấn nó ở dưới vực sâu, để nó bảo vệ long huyết phượng nhãn vĩnh sinh thảo đó thay cho ta!”
“Tuy nó bị phong ấn, tu vi của nó cũng bị ảnh hưởng rất lớn nhưng cho dù như vậy, võ giả của mảnh đất bỏ đi này cũng không thể tổn thương được nó, nhưng cậu lại giết nó, điều này khiến ta một lần nữa cảm thấy kinh ngạc!”
Dương Chấn cười lạnh một tiếng, nói: “Từ sau khi ta đi xuống vực sâu, nó bắt đầu muốn hại ta nên nó đáng chết!”
Thần Sơn chân nhân bỗng cười nói: “Cậu quả nhiên không tầm thường!”
Dương Chấn bỗng hừ lạnh, nói: “Nếu đã như vậy, vậy ông còn nói nhảm làm cái gì, ông lập tức giết tôi đi!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất