Thần sắc của Dương Chấn lập tức ngưng trọng, cả người bị quấn chặt. 

Còn về Thiên Tử Kiếm, Dương Chấn vào khoảnh khắc bị khống chế đã chọn bỏ lại Thiên Tử Kiếm ở dưới đất. 

Mắt của con dã thú lộ ra sự hung ác, trong ánh mắt thậm chí có thêm chút đắc ý, sau khi nó dùng lưỡi quấn lấy Dương Chấn thì dùng sức đưa anh vào trong cái miệng đỏ lòm của nó. 

Sau khi càng lúc càng gần cái miệng với mùi hôi thối ngập trời đó của con dã thú, cái miệng của nó càng mở to ra, cái răng trắng hếu đó khiến người ta cảm thấy da đầu tê dại. 

Vuốt sắc của nó đã cứng và sắc như vậy, chắc hàm răng trắng hếu này sẽ càng cứng và sắc hơn. 

Nếu bị cắn một phát, chắc chắn sẽ bị đâm thủng mấy lỗ. 

Dương Chấn ra sức giãy dụa nhưng những chiếc gai ngược chi chít trên cái lưỡi đáng sợ đó sớm đã đâm xuyên quần áo của anh, móc chặt vào trong da thịt của anh. 

Cả người Dương Chấn đau đớn, rõ ràng trong những chiếc gai ngược trên lưỡi con dã thú này cũng có một lượng lớn chất độc. 

May mà Dương Chấn có thể chất đặc biệt, chất độc này cũng chỉ có thể khiến anh cảm thấy đau đớn chưa từng có, chứ không thể tổn thương tới tính mạng của anh. 

Hai chân Dương Chấn dùng sức giẫm xuống đất, mũi chân trực tiếp chọc xuống đất nhưng vẫn không thể ngăn chặn lực đạo khủng khiếp trên lưỡi của con dã thú, hai chân anh cào ra hai cái rãnh. 

Máu trên người cũng theo cơ thể mà rơi xuống, thấm vào trong cái rãnh dưới hai chân. 

Mặt mày Dương Chấn trắng bệch, bị cái lưỡi đó quấn chặt, đừng nói là hô hấp, ngay cả việc vận chuyển linh khí cũng rất khó khăn. 

“Không được! Tuyệt đối không thể chết ở trong miệng của con nghiệt súc này!” 

Dương Chấn lẩm bẩm một câu trong lòng. 

Những năm nay, trải qua bao lần sinh tử, cuối cùng anh đều vượt qua được, nếu hôm nay anh chết ở trong miệng của một con dã thú cỏn con, Dương Chấn chết không cam tâm. 

Đột nhiên, hai mắt Dương Chấn chợt sáng lên, anh lập tức thu lại một chân từ dưới đất, hơn nữa nhanh chóng đá vào Thiên Tử Kiếm. 

Trước đó Dương Chấn bỏ lại Thiên Tử Kiếm là vì không muốn Thiên Tử Kiếm bị khống chế trói chặt giống như anh. 

Mà lúc này, Thiên Tử Kiếm bị bỏ lại rõ ràng đã đến lúc phát huy tác dụng. 

Dương Chấn truyền hết linh khí cuối cùng trên người vào trong Thiên Tử Kiếm. 

Lần này, chỉ có thể thành công, tuyệt đối không thể thất thủ, dù sao Thiên Tử Kiếm là cọng rơm cứu mạng duy nhất. 

Thiên Tử Kiếm lập tức bạo phát một đạo khí tức hủy diệt, từ dưới đất cuộn lên. 

Tuy con dã thú rất khủng bố, tuy nó có linh trí, nhưng nó suy cho cùng chỉ là một con dã thú, ngoại trừ vô cùng hung mãnh, trí thông minh vẫn không so được con người. 

Rõ ràng, nó căn bản không ngờ Dương Chấn sau khi bị khống chế, vẫn có thể sử dụng Thiên Tử Kiếm. 

Trước đó Thiên Tử Kiếm trong nháy mắt chém đứt phần đầu lưỡi của nó đã để lại bóng ma rất lớn ở trong lòng nó. 

Một lần nữa nhìn thấy Thiên Tử Kiếm bạo phát, trong mắt con dã thú có thêm chút kiêng kỵ, nhưng nguy hiểm này đến quá nhanh, căn bản không cho con đã thú này suy nghĩ. 

Chưa đợi con dã thú nới lỏng cái lưỡi để đi ngăn chặn, lưỡi kiếm của Thiên Tử Kiếm đã giáng xuống cái lưỡi của nó. 

“Phập!” 

Tuy lưỡi của con dã thú rất khủng khiếp nhưng vẫn chưa đạt tới cảnh giới đao thương bất nhập, bị Thiên Tử Kiếm lập tức chém đứt hẳn. 

eyJpdiI6IlVOMEttanl1VWxEXC9nODFVU3RWUmxBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjRnYklwUFVjN0t5Vjl4MXFBU2czbGpTQVZVbUxVK2dlMkVaRGptalpBelJlbGZWYmVvUkVJTFdhRE94cnVjSWlWNnJBZGhJY3hpT0NqWDJ5eWp2djRkZ0JxUGpGOEk2V1FcL3h4V2pSZlVEST0iLCJtYWMiOiJmMWZjMTE3MzAxMDJkZmEzNjVlZTVjMjQxNTA3OTljMDAxNWY4ZDk3MmRjMjU3NTY4MTcwOWE2MTQzMDE4ZDA4In0=
eyJpdiI6IitNeTZcL0xXbVdnZjNhNXFDM3BJa0VRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IklIYzF2alwvY3lmdXJSSVRNcjhqaDlxWFRETUlKbE9vdEtJWGd1a2RBenZJbTNnTlZcLzBhN09mRUhcL0lyRUtiRGxFV3NzVDllaXc1Q2VrRDZxT1FXME9mVTBaSHBpcHM2OG5mMFJBdFg5dkdnNHA1Smg4WmRJSVlaVWFMeERXeUs1Y3hucDBEZVhGQ0p5XC9rU0FYWHJ2R2NOaXdyWng2QnRDekV1NmhNZ2R1bEZoY0R5MDFIM1EyTTZwSkpabW5sbyt6blR6cHNpc1JUSFNreElkc1FnbThTa3NkTW1zYmdFOUcxQ2VMbnd5YTBnNHY4QlhyWkcrMFJpaVVpTWlVa3B1dzI1RGxqMmZIQ2xNZm5CUEJHS1hkSlhoeER6TDJSRDRreEZSVGhXbFVmUVpicDRlVjQ4ZjA5WU91KzB0bW13MSt5MVYzV21kbURDMnd2TVpEWEpYMHJta3daamNDVEswdEJMTngzNmlybTg5azNnS1RqTmFiQyt0Qms0YVlXZ0Q0c2k0SnNYVlgwYkdadTkyQTZFMTBYVVRYVmdPMnZMdUVkNFhQcm1IQ2ltQmRocEwxWkdwb0lqZ2dcLzEyXC9FVEphTFlzNk5XQzcxbzRMbldWeWZZaG1rMkg0b1wvXC8yNTZWOUJ2Ynh4azRxamx4WGIrUTJrQ3JuczhRc0RRdjhsc29TYkNlWGpxUmJHVjBwa1ErZXowRjJEZkpyNDNENFdIQzJmTHVYMDhTaWJMU0tUQ2Q4bVJucGVZTXZRQUNON0dxc2NQQnhvXC8yXC9xZGtmZEVmeXdnSUlmNFlJdjltbmNJeUY4XC8yNm00ZzBRYlFvS09wZTUzZWlCTHloOWVSNDJQdCIsIm1hYyI6ImU3MmE0ZDM4ZTRkOGMwOTBhMzg0NGU3ZmNkNzQ3MGRmNjEwYWQwYmM5ODI5YTBjZmNiYTRkM2YyNjgzNDU3ZjUifQ==

Dương Chấn lập tức cũng có cơ hội thở dốc, anh dùng sức đánh cái lưỡi quấn trên người ra, thuận tay cầm Thiên Tử Kiếm, một bước lao về phía con dã thú.

Ads
';
Advertisement
x