Điều khiến Dương Chấn cảm thấy đau đầu nhất là cường giả của thượng giới cổ võ rất có khả năng đã đến trung giới cổ võ.
Dương Chấn đã ở trong Thần Dược Cốc mấy tháng rồi, anh không biết ở trung giới cổ võ đã xảy ra chuyện gì rồi.
Trước khi anh bị rơi xuống Thần Dược Cốc, kết giới giữa trung giới cổ võ và thượng giới cổ võ đã sắp không chống đỡ được nữa, hiện nay đã trôi qua lâu như vậy.
Điều Dương Chấn lo lắng nhất là đám người Ngô Hùng Bá ở trong thành Bạch Hổ.
Chắc bọn họ nhất định sẽ bị Cao Chính Xương gây sự, mà với chút thực lực đó của bọn họ đương nhiên cũng không thể ngăn chặn Cao Chính Xương.
Cao Chính Xương không đáng sợ, người đáng sợ là Cao Thương đằng sau Cao Chính Xương, so với đám Ngô Hùng Bá, thật sự mạnh hơn quá nhiều.
Điều Dương Chấn không biết là thành Bạch Hổ đã bị tiêu diệt từ lâu, mà đám người Ngô Hùng Bá tới nay không rõ tung tích.
Ngay cả Cao Thương cũng không còn là người khủng bố nhất trong trung giới cổ võ nữa, hiện nay ông ta đã trở thành con chó, chỉ có thể cúi đầu làm người.
Dương Chấn vẫn lo lắng cho những người ở bên cạnh, vậy nên lúc này anh rất khát vọng có thể đột phá thành công.
Cuối cùng, Dương Chấn chỉ đành quyết định liều mạng đánh cược, cho dù bị nổ cơ thể mà chết, cũng nhất định phải kiên trì.
Nếu không một khi từ bỏ, cuối cùng cũng chỉ có một con đường chết.
“Ầm ầm! Ầm ầm...
Đột nhiên, trên bầu trời bên ngoài sấm sét đùng đùng, giống như ngày tận thế.
Cho dù là Dương Chấn, cũng là lần đầu tiên thấy lôi điện khủng khiếp như này, anh có thể cảm nhận được, đây là thiên uy, dẫn động thiên kiếp.
Có thể thành công đột phá hay không, rõ ràng vẫn chưa biết được.
Tiếng lôi điện càng lúc càng lớn, hoàn toàn không dừng lại, cuồng phong mưa bão cũng đổ xuống.
Vô số lỗi điện đánh thẳng vào nóc của miếu sơn thần, điên cuồng đánh vào người Dương Chấn, quần áo trên người Dương Chấn lập tức bị đốt thành tro.
Dương Chấn có vẻ mặt đau đớn, cả người run rẩy nhưng anh vẫn cắn răng kiên trì.
Điều khiến Dương Chấn cảm thấy sững sờ là thiên kiếp này cứ kéo dài mãi không ngừng, kéo dài ba ngày cũng chưa thể dừng lại.
Hơn nữa, thời tiết kèm sấm sét, cuồng phong mưa bão còn xuất hiện cả tuyết rơi.
Ngay cả các nơi khác trong Thần Dược Cốc cũng bị thời tiết khác thường này ảnh hưởng, dẫn tới ba ngày nay các dược nông của Thần Dược Cốc không thể đi vào núi hái thuốc.
Thậm chí, những người thu mua dược liệu tới Thần Dược Cốc sau khi phát hiện thời tiết khác thường đó, cũng lập tức rời đi ngay, còn tưởng Thần Dược Cốc sắp đón ngày tận thế.
“Đã xảy ra chuyện gì, mấy vạn năm nay trong Thần Dược Cốc chưa từng có tuyết rơi, tuyết đều là truyền thuyết trong lời của các người lớn tuổi, không ngờ hôm nay chúng ta lại đích thân trải nghiệm, điều này không bình thường, không bình thường!”
“Nếu thời tiết này kéo dài thêm vài ngày, người của Thần Dược Cốc chúng ta chắc chắn sẽ bị chết đói, đây lẽ nào là điềm báo Thần Dược Cốc của chúng ta sắp hoàn toàn bị hủy diệt?”
“Chắc không phải do tên khốn Trương Hoành đó giở trò đấy chứ, chúng ta vô tình bắt nạt những người đáng thương đó, ngược lại đi giúp Trương Hoành, vậy nên bị trời phạt?”
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Lẽ nào thật sự sắp diệt vong rồi sao?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất