Ở bên kia, Tuyết Vệ vừa giận dữ gầm lên lại trông thấy Tần Phong Hi dám phớt lờ mình, nàng ta lập tức giận đến mức lồng ngực thở phập phồng liên tục. Điều này đã thu hút sự chú ý của Tần Phong Hi, nàng nhìn thoáng qua, phì cười thành tiếng.
Nàng nhớ lại trước đây từng nói nếu có một ngày mình ra giang hồ, nàng sẽ cải trang thành đàn ông rồi tung hoành khắp thiên hạ. Nhưng sau đấy cô bạn thân thần kinh bất ổn của nàng lại nói một câu, hay là cậu đợi đến khi bị ung thư vú phải cắt bỏ hai bên ngực đi, dù sao cậu cũng hay chê chúng nặng quá, gây cản trở mà.
Đúng là độc miệng thật chứ.
Nhưng giờ đây nàng lại không khỏi nghĩ, cặp ngực của Tuyết Vệ đại nhân trông nặng thật. Nàng ta thở gấp như vậy, khiến chúng nó cứ phập phồng lên xuống, nàng ta có mệt không nhỉ?
Vừa nghĩ vậy, Tần Phong Hi lập tức cảm thấy mình bỉ ổi, nhanh chóng tự kiểm điểm chính mình.
“Tần Phong Hi!”
“Ta nghe thấy rồi, Tuyết Vệ đại nhân, ngươi cứ ra chiêu Sư Tử Hống trước mặt chủ nhân nhà ngươi như vậy, không sợ ngài ấy có ấn tượng không tốt với ngươi sao?” Tần Phong Hi nháy mắt với nàng ta.
Tiếc quá, bây giờ chú quyết của nàng vẫn chưa có hiệu lực, nếu không giả dụ Tuyết Vệ dám làm chuyện đó trước mặt nhiều đàn ông như vậy, có lẽ sẽ rất lâu không dám ra gặp ai mất.
Đây cũng có thể coi là ý tốt của nàng, hy vọng Tuyết Vệ đại nhân có thể trân trọng ý tốt dạo này rất hiếm thấy của nàng. Nếu còn gây sự với nàng, có lẽ nàng sẽ không nể mặt ai bất kỳ ai nữa đâu.
Nàng vừa thốt ra những lời này, Ưng lập tức không nhịn được mà nhếch mép, hắn ta muốn cười nhưng lại phải kiềm chế lại.
Tuyết Vệ nín cả thở, luồng hơi nghẹn giữa không trung không lên không xuống.
“Đủ rồi đấy!” Lệ Tử Mặc liếc mắt nhìn sang, lời cảnh báo ẩn trong ánh mắt ấy khiến Tuyết Vệ thầm run rẩy. Nàng ta bị Tần Phong Hi chọc tức đến hồ đồ rồi, chủ nhân của
họ vốn không thích người khác lớn tiếng gào thét trước mặt hắn, vậy mà nàng ta lại phạm phải sai lầm này.
Thần y cũng nhìn nàng ta, âm thầm lắc đầu ngao ngán.
Khi còn bé Tuyết Vệ vẫn rất đáng yêu, nhưng không biết xảy ra chuyện gì mà càng lớn lại càng bộp chộp và nông cạn. Nếu nàng ta cứ tiếp tục thế này thì làm sao theo kịp bước chân của Đế quân.
“Chủ nhân, ngài gọi chúng thuộc hạ đến đây...”
Ưng không nhịn được mà lên tiếng hỏi.
Lệ Tử Mặc liếc nhìn Tần Phong Hi, nói: “Gọi các ngươi tới là vì hai chuyện. Một, từ hôm nay trở đi, Tần Phong Hi sẽ ở trong điện tam trọng, thân phận là Đại thị nữ cận thân của bổn Đế quân. Tất cả mọi chuyện ở điện tam trọng đều do nàng quyết định”
“Cái gì? Chủ nhân, sao có thể như vậy!” Tuyết Vệ vừa nghe đã phản đối kịch liệt, sao có thể như vậy, tại sao lại như vậy! Trước đây Đế quân luôn thích yên tĩnh, không thích người ta cứ lảng vảng trước mặt hắn, thế nên ở điện tam trọng mới không có một bóng thị nữ nào. Sau này nếu Tần Phong Hi vào đó ở, chẳng phải cả điện tam trọng rộng lớn chỉ có hai người họ hay sao? Như vậy chẳng phải là cô nam quả nữ còn gì! Nàng ta không đồng ý!
Nhưng nàng ta có đồng ý hay không thì cũng đâu đến lượt nàng ta nói? Tần Phong Hi nhìn nàng ta như cười như không, nhưng trong lòng thì lại hùng hồn kêu gào, nhào vào đi Tuyết Vệ, chiến đấu đi, tốt nhất là quậy cho Lệ Tử Mặc buộc lòng phải thu hồi ý chỉ này luôn! Tốt nhất là đuổi nàng ra khỏi điện Cửu Tiêu luôn đi! Nhào vào đi!
Lệ Tử Mặc vừa nhìn đã thấy rõ vẻ lén lút háo hức chờ mong trong mắt nàng, hắn hừ một tiếng khế đến mức khó mà nghe được.
“Chuyện này cứ quyết định vậy đi, Tuyết, sau này chuyện của điện tam trọng ngươi không cần lo nữa.” Câu nói này của Lệ Tử Mặc trực tiếp khiến Tuyết Vệ tái nhợt mặt mày, rất giống bị thương.
“Chủ nhân, thuộc hạ mới là người lớn lên cùng ngài...
Tuyết Vệ còn chưa kịp nói hết, Nguyệt Vệ đã kéo nàng ta sang một bên, hỏi tiếp: “Chủ nhân, vậy thì Tần Phong Hi có cần đổi tên thành Tam Phong Hi không?”
Tam Phong Hi?
Mợ nó!
Tần Phong Hi trợn mắt: “Ngươi mới là Tam Nguyệt ấy! Ta đang yên đang lành, đi không đổi tên ngồi không đổi họ, sao phải đổi thành Tam Phong Hi!”
Họ của nàng có thể là thứ duy nhất mà cha mẹ nàng để lại cho nàng, tuyệt đối không được thay đổi. Đừng nói họ tên chỉ là cách gọi thôi, cái tên này đã theo nàng hai mươi mấy năm, từ lâu đã khắc sâu vào xương tủy của nàng rồi. Hơn nữa, từ nhỏ nàng đã có tính ương bướng, làm gì có chuyện chịu để người khác gọi nàng bằng mấy biệt danh tùy tiện thay cho tên thật.
“Đó là quy tắc của điện Cửu Tiêu.” Nguyệt Vệ nhã nhặn nói.
Nguyệt Vệ kinh ngạc nhìn nàng, đây là lần đầu tiên hắn ta nhìn một thị nữ nghiêm túc đến vậy. Hắn ta không giống Ưng Vệ, hắn ta chưa ở với Tần Phong Hi được bao lâu, hơn cả là chưa từng trải nghiệm vào sinh ra tử với nhau. Thế nên trong mắt hắn ta, hình tượng của Tần Phong Hi không phức tạp mấy. Hơn nữa hắn ta cũng không phải người coi trọng nhan sắc, Tần Phong Hi trong mắt hắn ta hoàn toàn có thể nói chỉ là một thị nữ hiếm hoi được vào điện tam trọng thôi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất