Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

 

 "Bà cẩn thận một chút đi, chưa thấy tôi cầm chắc đã thả tay ra? Làm có mấy chuyện vặt mà không bằng cả người hầu nhà họ Bạc!" Ôn Nguyễn Nhi căm tức mắng chửi.  

 

Vốn dĩ cô ta không hề coi Trang Uyển Như như mẹ kế của mình, ngược lại còn xem bà ta thành người hầu tùy ý sai bảo.  

 

Đáy mắt Trang Uyển Như thoáng hiện vẻ lạnh lẽo, nhưng chỉ vừa lướt qua đã biến mất.  

 

Bà ta cúi người: "Để dì dọn."  

 

Tiểu Linh đứng bên cạnh không nhìn nổi cảnh này, lập tức bàn bạc chuyện bữa tiệc xã giao đêm nay với Ôn Nguyễn Nhi, để di chuyển lực chú ý của cô ta.  

 

"Đêm nay đạo diễn Lâm và đạo diễn Lý đều có mặt, em nhất định phải nắm thật chắc cơ hội, nếu có thể lấy được một vai nữ phụ trong bộ phim này, đợi em sinh con xong, đó cũng là lúc phim bắt đầu chiếu, em có thể quay trở lại theo đà đó."  

 

Hai chữ trở lại khiến Ôn Nguyễn Nhi rất không thoải mái.  

 

Mặc dù cô ta rất muốn gả cho Bạc Lương Thần, trở thành Bạc phu nhân, nhưng cũng không muốn từ bỏ nghề diễn của mình.  

 

"Tiểu Linh, bây giờ em đang mang mang thai, bọn họ sẽ đồng ý đưa vai diễn cho em sao?" Ôn Nguyễn Nhi ngắm nhìn khuôn mặt hơi sưng lên của mình trong gương, buồn phiền nói.  

 

Bây giờ cô ta thật sự không biết rốt cuộc đứa bé này đến là đúng hay sai.  

 

"Chỉ cần em thể hiện tốt một chút, chih nghĩ chắc chắn không có vấn đề gì, em quên lần trước đạo diễn Lý đã nhiều lần tỏ ý với chị rồi sao, em nói với ông ta thêm vài câu dễ nghe, chắc chắn ông ta sẽ đồng ý."  

 

Trang Uyển Như đứng bên cạnh nghe, không nhịn được mà dặn dò: "Nguyễn Nhi à, con muốn đi tham gia hoạt động xã giao gì, có cần nói trước với Lương Thần một tiếng hay không?"  

 

Mặc dù bà ta không hiểu chuyện của giới nghệ sĩ, nhưng số đàn ông bà ta gặp còn nhiều hơn cả Ôn Nguyễn Nhi, bà ta biết rất rõ trên bàn tiệc xã giao kiểu đó có thể xảy ra chuyện gì.  

 

Những người đàn ông kia cũng sẽ không bận tâm Ôn Nguyễn Nhi có phải phụ nữ có thai hay không.  

 

Lỡ như đùa với lửa, bị Bạc Lương Thần biết thì hậu quả khó mà lường được.  

 

Bây giờ mỗi khi Trang Uyển Như nhớ tới ánh mắt lạnh lẽo kia của Bạc Lương Thần đều cảm thấy sợ hãi, thật sự không biết lúc trước Chung Hi kết hôn với anh hai năm đã chịu đựng như thế nào.  

 

Lời này của bà ta rất khó nghe, giống như đang nguyền rủa Ôn Nguyễn Nhi.  

 

"Không cần bà quan tâm, lo chuyện của mình cho tốt đi, mấy ngày nay cha tôi lại không về nhà sao? Đến cả đàn ông của mình mà bà còn không trông chừng được, dựa vào cái gì mà quan tâm tới tôi." Ôn Nguyễn Nhi nói vài câu cay nghiệt, sau đó lắc mông đi ra ngoài.  

 

Đến đêm.  

 

Bạc Lương Thần kết thúc cuộc họp, đang trên xe về biệt thự.  

 

Nhận được tin của chị Trương.  

 

"Tiên sinh, chừng nào thì cậu trở về? Bây giờ trong nhà chỉ có Chung tiểu thư ở đây, cô ấy đã bận rộn trong phòng bếp hai tiếng đồng hồ, nói muốn làm bữa tối, nhưng tôi luôn cảm thấy tâm trạng của cô ấy không tốt lắm."  

 

Ánh mắt Bạc Lương Thần hơi u ám, dặn dò lái xe: "Lái nhanh một chút."  

 

Chung Hi nấu cơm?  

 

Có thể ăn không?  

 

Anh lắc đầu bất đắc dĩ, chắc chắn người phụ nữ ấy lại làm mấy thứ gì đó để trút giận.  

 

Nghĩ như vậy, lúc anh bước trên bậc thang cũng không có quá nhiều sự mong đợi, nhưng vừa mở cửa ra đã ngửi thấy mùi rất thơm.  

 

Không giống với tay nghề khéo léo của chị Trương, Chung Hi làm bữa tối vô cùng xa hoa.  

 

Đúng, cho dù là màu sắc hay thức ăn, đều là tiêu chuẩn của khách sạn cao cấp.  

 

Mà quan trọng hơn là, mỗi một món trên bàn đều là món mà Bạc Lương Thần thích ăn, anh cởi áo khoác, đi thẳng vào phòng ăn, vừa định cầm đũa nếm thử mùi vị.  

 

Nhưng lại bị một giọng nói trong trẻo kêu lên cắt ngang.  

 

"Anh làm gì đó?"  

 

Bạc Lương Thần vừa quay đầu lại, đôi đũa trong tay đã bị Chung Hi cướp đi.  

 

Rõ ràng trên bàn đặt hai bộ bát đũa, hay anh hiểu nhầm rồi?  

 

"Chị Trương, ăn cơm đi, nếm thử bữa cơm tôi dành riêng cho chị."  

eyJpdiI6IlhUZjZEYzRxU1JoNWJhQVRNY0RIaHc9PSIsInZhbHVlIjoiaXhGdGhJMzZUbDlyWmM4d2JPQ2N2TGFmb01XSmRoQm52akErZW9VZWNRcHc2MExubnRQUWhlbm5saTNVcitpTSIsIm1hYyI6ImIxN2NkYTc0YzhhZTE1MmQ5NmI0OThjNzM0OGYxYTMxMmQ3ZmE4MmQ3ZDEwN2I0MTk1MTQ4ZTc1MzE0NzQ2NzQifQ==
eyJpdiI6IlpKcXZTbjdjWDlSTG1SekFTUkpMYlE9PSIsInZhbHVlIjoiMHpnd1pvVHRpSU9PenRXcjJjWDZyZjhOMkJBZ20yOHhrM3JoWFwvQndcLzdUMXJlcHRWUFlBdHZpb0FjVzN4ejU1ZnFpa1JnV3dpQjhKOXNcL25ES1dmNHllTlwvempOY0FzSCsyUHRHZ3N6S3JtMnYyOUs2eG01cEhmSzJtNVhUZGtjbkJDKytQSUZVMERTVDk1VnVCY0NsOHY5UjB2V0lYOGV0QWZqUXdFS2VlbmNnYzhmVHpOdmYrK1J4c1A1aTVoVFp1OVwvclpvOEZyRDFZYXE1MFF2dERqb1Uxd0VRZ2ljMGdWVHgzRkt6WDV2M3NiRHpiN0l0cVpPOGt6enRVR0NuTDRCcVBOQWplRXlXbFk2REVWUXdMXC9iOWlqUXowTmhlaWpmdWt0cTVSMzVrbjdcL1hGZEFQZ1pcLzJDemlHdnRzdSIsIm1hYyI6IjJlYTdhZTA5ZmVkZWQwYTQzMzczMjhhOGM4MzliYTFkNjdjMjk0OTFkZjUyZjljMGIwZWI0MTIxNWYzMzgzNTEifQ==

Chung Hi và Chị Trương, ngồi đối diện nhau, trên bàn không thừa bát đũa, Bạc Lương Thần cứ thế bị đẩy sang bên cạnh. 

Ads
';
Advertisement