Tây Cực là cách gọi vùng trung tâm ở phía Tây của Chung Cực Giới, còn Tây Bắc là khu vực nằm giữa Tây Cực và Bắc Cực.
Lạc Nam đang ở Đông Bắc nên đến Tây Bắc không quá xa xôi, chẳng mất nhiều thời gian, chỉ cần vượt qua Bắc Cực ở trung tâm phía Bắc, hắn sẽ đến được Tây Bắc.
Bất quá mục tiêu của hắn không phải là Tây Bắc, mà chính là hiểm địa nổi tiếng Tuyệt Băng Phong, là lằn ranh nằm giữa Bắc Cực và Tây Bắc.
Thế nên để đến được nơi đó một cách nhanh nhất, Bất Hủ Thần Tháp buộc phải viễn độn càn khôn xuyên qua địa phận Bắc Cực.
KENG!
Chợt có thanh âm kim loại va đập nặng nề vang lên, Bất Hủ Thần Tháp đang xuyên không với tốc độ khủng bố bị bắn ngược trở về.
“Hả?” Lạc Nam và Thần Huyền Huân đang ở trong tháp cũng phải giật mình.
“Kẻ nào dám tấn công Bắc Không Giới?” Bên ngoài vọng lên những thanh âm phẫn nộ.
ẦM ẦM ẦM...
Giữa hư không vô tận, một nhánh quân vũ trang hạng nặng ầm ầm bước ra, mỗi bước đi của bọn hắn khiến không gian rung chuyển, càn khôn chấn động.
Nhánh quân này có 3000 Thần Đạo Cảnh tạo thành, được dẫn đầu bởi hai tôn Siêu Thần, một tên mặc giáp bạc tu vi Siêu Thần Hậu Kỳ, một tên khoác giáp đen tu vi Siêu Thần Viên Mãn.
Bọn hắn nhìn qua rất giống nhân loại, nhưng người cao ba mét, ngũ quan sắc bén, tóc bạc như gương, đôi mắt như hai hố đen trống rỗng, bên trong chứa đựng nồng đậm Không Gian Chi Lực.
Lạc Nam quét mắt nhìn ra, phát hiện phía sau đội quân này là một hành tinh toạ lạc giữa hư không.
Hành tinh này có kết giới trong suốt bao phủ, nếu không cẩn thận chú ý sẽ rất khó phát hiện.
Vừa rồi Bất Hủ Thần Tháp viễn độn với tốc độ cao đụng thẳng vào kết giới, nhưng lại bị bắn ngược trở về, chứng tỏ người bố trí nên kết giới này chắc chắn là Bất Hủ Thần.
Điều này chứng minh, Bắc Không Giới này là một nội tình cao cấp, hơn nữa còn tinh thông Không Gian Đại Đạo.
“Thì ra là Bắc Không Giới của Hư Không Cổ Tộc!” Thanh âm của Hà Mộng Tâm truyền ở trong đầu:
“Hư Không Cổ Tộc nổi tiếng với Bất Hủ Thần Vật - Hư Không Thần Liên và công pháp Bất Hủ - Hư Không Đại Điển, chiến đấu ở trong hư không gần như vô địch.”
“Haha, kiến thức của nàng không tệ chút nào!” Lạc Nam nâng lên ngón tay cái, không hổ là cường giả cùng thời đại với gia gia Thần Huyền Không.
“Chuyện này... năm đó Hư Không Tộc Trưởng từng truy cầu thiếp thân.” Hà Mộng Tâm hơi chần chờ nói.
“Phốc!” Lạc Nam suýt chút phun ra.
Hắn cảm giác được số người theo đuổi Hà Mộng Tâm so với Vân Tiêu còn nhiều hơn.
Nghĩ lại cũng đúng, danh xưng Bất Hủ Đệ Nhất Mỹ Nhân không phải để làm cảnh.
Đáng tiếc, mấy tên người theo đuổi này đều là hạng xoàng, ngay cả nữ nhân mình nhìn trúng cũng không bảo vệ nổi, để nàng bị Vô Ưu Cấm Lão hạ sát thủ.
Mà lúc này, Hư Không Quân ở bên ngoài cố gắng quan sát hồi lâu lại chẳng thấy thứ gì.
Bất Hủ Thần Tháp đang ở trạng thái thu nhỏ và che đậy khí tức, với tu vi của bọn hắn vô pháp phát hiện.
Đương nhiên Hư Không Quân không ngốc đến mức xem mọi thứ chỉ là ảo giác, bởi lẽ cả kết giới chấn động đâu phải việc nhỏ?
“Chuột nhắt phương nào giấu đầu lòi đuôi, còn không mau xuất hiện?” Tên mặc giáp đen lạnh lùng quát lớn:
“Bắc Không Giới của Hư Không Cổ Tộc ở đây, ai dám làm càn?”
“Tình cờ đi qua, vô tình đụng phải kết giới của các vị xin thứ lỗi.” Lạc Nam lên tiếng đáp:
“Tại hạ sẽ lập tức rời đi!”
“Hừ, nếu đường đường chính chính, tại sao không dám hiện thân?” Đến lượt tên mặc giáp bạc chất vấn.
“Haha, Hư Không Cổ Tộc nổi tiếng với khả năng làm chủ không gian, ta đang ở trong không gian, tại sao các ngươi tìm không thấy ta?” Lạc Nam cười hỏi.
“Để rồi xem!” Hai tên Hư Không Tướng lạnh lùng đáp.
Đôi mắt hố đen của bọn chúng bắt đầu xoay tròn.
Hư không trở nên vặn vẹo, nghiền ép dữ dội như những con sóng cuồng bạo.
Hiển nhiên là muốn ép kẻ đang ẩn thân lộ diện...
Đáng tiếc, dù bọn hắn có làm cách nào đi chăng nữa, vẫn không phát hiện bất cứ ai.
“Đi thôi! Vòng qua bọn chúng.” Lạc Nam lười dây dưa dài dòng, lệnh cho Kim Thần Nhi đi vòng qua kết giới.
Đúng lúc này, một cánh liên hoa trong suốt bỗng nhiên từ trong hành tinh bay ra.
Tốc độ của liên hoa rất chậm, chỉ có một cánh hoa nhỏ bé ưu mỹ, lại trực tiếp rơi xuống ngay vị trí đang ẩn của Bất Hủ Thần Tháp.
“Dừng lại!” Lạc Nam nói.
Kim Thần Nhi gật gật đầu, không tiếp tục rời đi.
“Đạo hữu nếu đã đến, sao không vào tộc ta làm khách một chuyến?” Có thanh âm bình thản vang lên như gần như xa, lập tức khiến sắc mặt Hư Không Quân kịch biến.
Bọn hắn đồng loạt quỳ xuống, kính cẩn hô vang:
“Tham kiến lão tổ!”
Nội tâm cả đám siết chặt, có thể khiến Hư Không Lão Tổ ra mặt gọi một tiếng đạo hữu, người bí ẩn vừa nói chuyện với bọn hắn rõ ràng cũng là Bất Hủ Thần.
“Lão tổ à?” Lạc Nam vuốt cằm:
“Xem ra vị Hư Không Tộc Trưởng năm xưa từng chạy theo Mộng Tâm nay đã trở thành Hư Không Lão Tổ.”
Hắn cảm ứng được phía sau kết giới chỉ có một luồng khí tức Bất Hủ Thần mà thôi.
Đối phương đã phát hiện vị trí ẩn thân của Bất Hủ Thần Tháp, không hổ danh là nhân vật có thể làm chủ hư không.
Đương nhiên cảm ứng được chỗ của Bất Hủ Thần Tháp không có nghĩa là nhìn thấu được hình dạng, bởi vì xung quanh đã có một tầng Bá Chủ Quy Tắc vờn quanh.
Vị Hư Không Lão Tổ này cùng lắm chỉ biết tại chỗ này có giấu một kiện Bất Hủ Thần Vật mà thôi, khó mà xác định được lai lịch thật sự.
Chỉ là Lạc Nam cũng chẳng hứng thú với việc tiến vào Hư Không Cổ Tộc làm khách.
“Tình cờ ngang qua, hôm nay bổn toạ có việc.” Lạc Nam hồi đáp:
“Ngày sau sẽ đến Hư Không Cổ Tộc đàm đạo.”
“Haha, giao lưu một chút mà thôi, sẽ không làm mất thời gian của đạo hữu.” Tiếng cười trầm thấp vang lên.
RĂNG RẮC...
Vạn dặm hư không bỗng nhiên sụp đổ, một thanh đại thủ khổng lồ bất chợt xuất hiện từ trên cao.
Ngọc thủ này được Bất Hủ Không Gian Thần Lực và Quy Tắc kết thành, xung quanh có từng vòng xoáy do những cánh sen trong suốt xoay tròn, vô cùng huyền bí và kỳ ảo.
Cũng không chứa đựng sát khí hay địch ý, nhưng đại thủ lại thô bạo chưởng thẳng xuống vị trí của Bất Hủ Thần Tháp.
Cảnh tượng này khiến đội quân rùng mình, bọn hắn nhận ra Lão Tổ nhà mình đang muốn thử thực lực của đối phương.
Một chiêu này chính là Bất Hủ Thần Kỹ - Cầm Không Liên Chưởng, phong toả càn khôn, trấn áp thế gian vạn địch.
Lạc Nam ung dung ngẩng đầu, Bất Hủ Bá Long Huyết sục sôi.
Cuồn cuộn Long Lực hoá thành long trảo, dung hợp cùng Không Gian Đại Đạo hướng về phía trước duỗi ra.
Một trảo nhìn vô cùng đơn giản, lại cấp tốc hoá thành Bá Long Không Thần Trảo.
Bên trên vuốt rồng, hàng tỷ luồng Long Văn và Long Ngữ hoà quyện, toả ra khí tức bá đạo, hung mãnh vô song.
ĐÙNG!
Càn khôn kịch chấn, trong sự khiếp sợ của toàn trường, Long Trảo thô bạo bóp nát chưởng ấn.
Mặc cho vô tận liên hoa xoay tròn như lưỡi đao sắc bén có thể trảm nát hư không, tầng tầng lớp lớp long lân vẫn không thể cản phá.
Cho đến cuối cùng, Bá Long Không Thần Trảo đã hoàn toàn bóp nát Cầm Không Liên Chưởng của Hư Không Lão Tổ.
Không khí nhất thời chìm vào tĩnh lặng, Lạc Nam hờ hững lên tiếng:
“Cáo từ!”
Hắn vừa dứt lời, Bất Hủ Thần Tháp đã biến mất tại chỗ, thoát khỏi cảm ứng của bất cứ ai.
“Hít...” Lồng ngực Hư Không Quân siết chặt, hai vị tướng quân toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Vị này rốt cuộc là thần thánh phương nào? Với thực lực như thế, bóp chết bọn hắn như bóp những con kiến vô cùng dễ dàng.
Rõ ràng đối phương chỉ tình cờ đi ngang, nếu thật sự muốn gây sự e rằng dù là Lão Tổ ra mặt cũng khó mà nắm chắc.
Hư Không Điện ẩn trong Bắc Không Giới, một nam tử thân người cao lớn, diện mạo tuấn mỹ, tóc trắng tung bay đang ngồi trên bảo toạ.
Chỉ là diện mạo bình thản vạn năm bất biến của hắn lúc này đang tràn ngập nghiêm nghị.
Nhìn lấy cánh tay của mình, cảm giác được long uy đáng sợ kia vẫn còn chưa tan...
Hai hàng cao tầng của chủng tộc đang đứng phía dưới cũng im hơi lặng tiếng, thật lâu không nói nên lời.
“Long Tộc từ khi nào xuất hiện một đại nhân vật?” Nam tử thì thào.
Hiển nhiên sau một màn giao thủ vừa rồi, Hư Không Lão Tổ nhận định vị Bất Hủ Thần bí ẩn kia chính là đỉnh cấp cường giả của Long Tộc.
“Chiến đấu trong hư không, vũ kỹ của Hư Không Cổ Tộc chúng ta sẽ được cường hoá.” Kính cẩn đứng bên cạnh, Hư Không Tộc Trưởng thế hệ này cúi đầu nói:
“Nhưng đối phương có thể dễ dàng chiếm ưu thế trước phụ thân đại nhân, dù là Bắc Long Thần Tổ cũng không làm được.”
Bắc Long Thần Tổ là Long Tộc chí cường giả ở Bắc Cực, nhưng dù là ông ta cũng không thể thắng nổi Hư Không Lão Tổ trong hư không.
Suy ra vị kia so với Bắc Long Thần Tổ còn đáng sợ hơn...
“Đối phương còn tinh thông Không Gian Đại Đạo.” Hư Không Lão Tổ hít sâu một hơi:
“Hơn nữa còn không thua gì lão phu.”
“Cái gì?” Lời này khiến mọi người kinh hãi.
Tuy rằng không thể tin nổi, nhưng lời của Hư Không Lão Tổ chắc chắn là sự thật, không tin cũng phải tin.
Lão không thể tự đề cao đối thủ mà hạ thấp bản thân.
“Thì người ta đến từ nơi khác mà, bằng không sao lại vô ý đụng phải kết giới của chúng ta?” Có thanh âm mềm mại như nước chảy mây trôi vang lên:
“Các Bất Hủ Thần ở Bắc Cực này, có ai không biết vị trí của Bắc Không Giới chứ?”
Mọi người trừng mắt nhìn, người vừa lên tiếng là một nữ tử tuyệt sắc dung nhan, vì đặc thù của Hư Không Cổ Tộc nên nàng cao đến ba mét, đôi chân dài miên man trong tà váy dài, thân thể cân đối, dáng người uyển chuyển đẫy đà vô cùng quyến rũ.
Mái tóc trắng muốt như ngân hà, đôi mắt lấp lánh tử quang như hai hố sâu màu tím, bờ môi môi tím, trơn bóng đầy yêu dị.
Đây chính là đệ nhất yêu nghiệt thế hệ này của Hư Không Cổ Tộc, nữ nhi của Tộc trưởng, cháu gái của Hư Không Lão Tổ, danh xưng Hư Tĩnh.
“Dựa theo phương hướng đụng phải kết giới của ta, khả năng cao vị này muốn hướng về Tây Bắc, nhất định sẽ băng qua Tuyệt Băng Phong.” Hư Tĩnh nói tiếp:
“Muốn biết vị kia là ai, nghe ngóng ở Tuyệt Băng Phong là cơ hội duy nhất.”
“Vẫn là cháu gái bảo bối của lão phu nói có lý.” Hư Không Lão Tổ vuốt cằm phân phó:
“Giao cho ngươi mang theo vài vị trưởng lão đến Tuyệt Băng Phong thu thập tin tức, nhưng tuyệt đối đừng gây thù chuốc oán vô cớ với đối phương!”
“Thế còn kết giao thì sao?” Hư Tĩnh mỉm cười.
“Cứ tuỳ cơ ứng biến!” Hư Không Lão Tổ hạ quyết định:
“Gia gia tin tưởng trí tuệ của ngươi.”
Hư Tĩnh bước ra, ưu nhã chắp tay:
“Tiểu nữ tuân mệnh!”
......
Tuyệt Băng Phong là một dải sơn phong như một bức tường thành chắn giữa Bắc Cực và Tây Bắc.
Dãy núi trùng trùng điệp điệp này không phải đất, đá hay kim loại mà được ngưng kết từ vô số khối Viễn Cổ Hàn Băng, đã tồn tại từ thời khai thiên lập địa đến nay, trải qua không biết bao nhiêu năm tháng.
Những Viễn Cổ Hàn Băng này tuy lạnh lẽo thấu xương, nhưng bên trong lại chứa đầy rẫy tạp chất, không phải Băng hệ tinh khiết như các loại tài nguyên bình thường.
Muốn dùng Viễn Cổ Hàn Băng để luyện chế pháp bảo hay vũ khí, đòi hỏi phải thanh tẩy những tạp chất ở bên trong nó.
Nhưng vì tạp chất quá nhiều, công thanh tẩy còn vượt lên cả mua sắm tài nguyên tương ứng, thế nên cũng chẳng ai thèm khai thác hay đào Viễn Cổ Hàn Băng về sử dụng.
Càng đáng nói hơn, lượng tạp chất trong Viễn Cổ Hàn Băng nhiều đến mức làm ô nhiễm cả Nguyên khí xung quanh.
Trong những tạp chất này có độc tố, huyết sát chi khí, âm khí hỗn tạp, có hại cho tu sĩ nếu không may hấp thụ vào, một số tạp chất còn gây ra ảo giác, mê sảng, tâm ma... khiến tu sĩ tẩu hoả nhập ma.
Quan trọng nhất, nơi này còn là địa bàn của đám Tạp Trùng, một trong những cổ trùng nguy hiểm với khả năng thôn phệ vạn vật, chuyển hoá thành sức mạnh.
Tạp chất tu sĩ không cần lại trở thành chất dinh dưỡng quý giá của Tạp Trùng, Tuyệt Băng Phong cũng trở thành thiên đường phát triển của chúng.
Tạp Trùng hấp thụ tạp chất ở Tuyệt Băng Phong ngày này qua tháng nọ, không ai ngăn chặn bọn chúng, nên tộc đàn phát triển với số lượng khổng lồ, cảnh giới thăng tiến vượt bậc, số lượng lên đến hàng trăm tỷ, đếm mãi cũng đếm không hết.
May mắn chính là quy tắc của thiên địa ràng buộc, đòi hỏi phải có Thế Giới Bản Nguyên mới có thể đột phá Siêu Thần.
Nên đám Tạp Trùng này số lượng tuy đông, lại bị giới hạn cảnh giới ở Thần Đạo Đỉnh.
Dù là vậy, tưởng tượng có hàng tỷ Thần Đạo Tạp Trùng lao vào ngươi dù ngươi có là Siêu Thần, kết quả e rằng cũng cửu tử nhất sinh.
Chính vì lẽ đó, Tuyệt Băng Phong trở thành nơi nguy hiểm nổi danh, hoàn cảnh khắc nghiệt, còn có đám Tạp Trùng hung hãn, sẵn sàng xơi tái bất cứ sinh vật nào tiến vào địa bàn của chúng.
Tuyệt Băng Phong ngăn cách giữa Bắc Cực và Tây Bắc, tu sĩ muốn di chuyển giữa hai khu vực này phải bỏ ra cái giá rất lớn để sử dụng Truyền Tống Trận do nội tình Bất Hủ bố trí, chỉ có Siêu Thần mới trả giá nổi.
Đối với tu sĩ Thần Đạo trở xuống nếu sống ở Bắc Cực hay Tây Bắc, cả đời cũng khó có cơ hội băng qua Tuyệt Băng Phong.
Đương nhiên tuy rằng Tuyệt Băng Phong hung hiểm là thế, lại khó lòng tác động đến Bất Hủ Thần.
Đạt đến Bất Hủ, thế gian đã rất ít nơi có thể xưng là hiểm địa đối với bọn họ.
“Tuyệt Băng Phong này không bị Bất Hủ Thần nhổ tận gốc, giữ lại kinh doanh Truyền Tống Trận đây mà.”
Lạc Nam đứng giữa không trung, áo choàng nhẹ bay, hài hước nở nụ cười.
“Chàng nói đúng!” Hà Mộng Tâm gật đầu đáp:
“Hai bên dãy núi có hai thế lực Bất Hủ là Băng Nguyên Cung và Tuyệt Nhạn Cốc, bọn họ lập xuống Truyền Tống Trận hai đầu giữa Tây Bắc và Bắc Cực, thu lợi không nhỏ.”
“Ta cũng không muốn phá chén cơm của người khác.” Lạc Nam gật gù nói:
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất