Anh với tay lấy điện thoại trên đầu giường, ốp máy trong suốt sạch trơn; anh nhét tấm ảnh Polaroid vào trong ốp, ngắm nghía thêm một lúc, cong môi: "Của anh rồi." 

 

 

Những ngày sau đó trôi rất nhanh. 

 

Cả hai đều bận bịu, chạy đôn chạy đáo, thoắt cái đã sang mùa hè. 

 

Câu nói ấy cuối cùng cũng thành sự thật. 

 

Cô đã cùng Lục Tây Kiêu đón mùa hạ rực rỡ. 

 

Sau đó, theo sắp xếp của Biên tập viên trưởng, Chu Vãn đảm nhiệm dẫn dắt vài cuộc phỏng vấn. Khí chất của cô vốn hợp vị trí này, phản hồi mỗi lần đều tốt, dần dần cố định ở vai trò đó. 

 

Chu Vãn gặp không ít người, trải qua không ít chuyện. 

 

Cô nhận ra mình thực sự yêu thích công việc này; trong những cuộc trò chuyện, giao tiếp với người khác, cô cũng dần tìm lại chính mình. 

 

Cuối tháng tám, do một số đồng nghiệp nghỉ việc và về hưu, các vị trí biến động khá lớn; Chu Vãn vốn được Biên tập viên trưởng trọng dụng, lại được bổ nhiệm làm phó trưởng bộ phận Tin tức. 

 

"À này, Chu Vãn." Biên tập viên trưởng nói: "Tuần sau có việc sắp xếp tạm thời, chỗ hơi xa. Nếu em rảnh thì đi một chuyến nhé." 

 

"Được ạ." Chu Vãn nói: "Địa điểm ở đâu?" 

 

"Mỹ." 

 

Chu Vãn sững: "Mỹ?" 

 

"Ừ." Biên tập viên trưởng nhún vai, bất đắc dĩ: "Không còn cách, đối tượng phỏng vấn đang ở đó, tạm thời chưa về nước được, chỉ đành qua trực tiếp. Nhưng cơ hội này hiếm, cấp độ cao, với em cũng là dịp học hỏi." 

 

Chu Vãn mỉm cười: "Vâng ạ." 

 

Trước đó Chu Vãn chưa từng làm visa Mỹ, nên đi làm gấp visa công tác; đúng ngay một ngày trước phỏng vấn thì thông qua. 

 

Tan làm, Lục Tây Kiêu đã chờ dưới lầu. Hai người lên xe về nhà. 

 

Lục Tây Kiêu xót đôi tay hay nổi nốt đỏ của Chu Vãn, lại thêm cả hai thường bận, nên dạo trước thuê một cô giúp việc lo bữa tối và dọn dẹp nhà cửa. 

 

Ăn tối xong, Chu Vãn kéo một chiếc vali từ phòng chứa đồ ra, bắt đầu sắp xếp. 

 

Lục Tây Kiêu hỏi: "Chuyến về tối thứ Bảy tám giờ phải không?" 

 

"Ừ." 

 

"Đến lúc đó anh ra đón em." 

 

Chu Vãn cong môi: "Được." 

 

Điểm đến là California, mùa hè nắng gắt; Lục Tây Kiêu lục trong tủ ra một cây dù che nắng chưa dùng, bỏ luôn vào vali. 

 

"À này, Lục Tây Kiêu." Chu Vãn ngồi xổm dưới đất, ngẩng mắt nhìn anh: "Hồi anh du học là ở bang nào?" 

 

"California." 

 

Chu Vãn khựng: "Vậy là em sắp đến thành phố anh từng ở bốn năm rồi." 

 

Anh khẽ cười: "Ừ." 

 

"Tự nhiên em bắt đầu mong chuyến công tác này quá." 

 

"Sao vậy?" 

 

"Em muốn xem thành phố anh từng sống ra sao." 

 

Lục Tây Kiêu nghiêng người xoa đầu cô, hờ hững: "Thật ra cũng chẳng có gì đặc biệt. Giai đoạn đó anh học nặng, lười quen biết ai, đi chơi cũng không nhiều." 

 

"Ngắm qua thôi cũng tốt mà." 

 

Chu Vãn cười: "Biết đâu con đường em đi chính là lối anh từng đi." 

 

Họ đã bỏ lỡ quá nhiều thứ trước đó. 

 

Chu Vãn muốn hết lòng bù đắp: nhìn phong cảnh anh đã thấy, đi những nẻo đường anh từng qua, thử bằng đủ cách để trải lại cuộc sống một mình năm xưa của Lục Tây Kiêu. 

 

Cô gái nhỏ cười lên lại càng đẹp. 

eyJpdiI6ImFweDVLNGlCTmE3VnNWdllJczBMN3c9PSIsInZhbHVlIjoiS2NsMnVtVTNQU2pSKzBxa0ZGMStKamJQUUVTMDRUUXRsWG40UDYwNXV6NXltaFdjOEc4aFFZWlVRQkJcL3NZYlIiLCJtYWMiOiIyZGMzZWUxMTRjNWQ3MWY0OWU1NGM3NTE2NTZiYjdkMzY3MDhmNWY3ZGZiMmJjYzc4ZDQ3ZGFjNTMwY2E4MjQ4In0=
eyJpdiI6IlZ3a0tRZXBHT3VZY2VQc3VwZUJzYUE9PSIsInZhbHVlIjoid0QwUktVNnlVWW5oUXRGbk9xYkxPTjFvbUpBc1pQWXNRcll3U21DWFRnSmUrbU1MalhXTzRpbFR2R20zSVdmZnRuQ25uRU1hKzY1bm1cL3l4VVFienIwS25cL0JVNkNCdTdybk5RZWZMOU5heURKclwvejY3cWZ1cEtMMDVtQ21qKzFTSU96a3d2VVRyUnVld0M2Y1U1YXgrNlEzR3JIbTg0QjE1QnFIR3dNV1NTSFhnTjZVcTZPTFB6OFlXditDSWNURXpYK1ZjaEkzOXlHZ3F6XC90MndMYnM0dkFBYitab2ZcL2s0dFdKZk1QUVNwbTBSaGtGa0U1bzNXZzFraFNmZVwvdXVwT3ZNYThMU2llcldDM241ZU9nclRnang4R0gzZks0YjVkWVNMZ1BPckgyMFBuakk2N1NUdUFiZ3dvSFBjWGNOeXA0OFlcL2ZqY3VMQTUrZ2VTTFNudFpzN0JUTldQbGFDa2kwZlp3QmppclU1RjBKVEV0bFpwT2dINDI5M0d3MSIsIm1hYyI6Ijk3MWY4N2UwYzBkNDE5NWQ1YzBjOWU5MzFmYWY0NTE3MDUzM2Y5YTMzOWUyYzM0NmFkZDg4MThhMzAyOGRmN2MifQ==

Cô ngồi trên sàn, quanh người là đống quần áo chưa gấp bừa bộn; chân mày dịu, đôi mắt trong cong cong, mắt nai long lanh; tay chống sau lưng, thoải mái ngả nhẹ ra sau, như một con lười nằm phơi bụng cho người ta vuốt ve.

Ads
';
Advertisement
x