Xin Lão Tổ Tông Hãy Cố Gắng Làm Người - Mặc Khuynh

Ads

Art: Weibo @ -Neve–

Chương 67: Chuyện năm đó [27] Đứng nhất lớp, nhất trường, nhất thành phố

Dịch: CP88

Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành cho dịch giả. CP88 xin chân thành cám ơn!

***

Không chỉ có Tống Nhất Nguyên cảm thấy mình gặp quỷ rồi, toàn bộ những giáo viên có mặt ở đây đều cảm thấy như thế.

Lại là một hồi lâu sau, Lã Chiến đẩy kính, nói: “Ngoài gian lận, tôi thật sự không tìm được lý do thứ hai.”

Ánh mắt của Tống Nhất Nguyên thoáng cái chuyển lạnh, anh ta nhìn sang Lã Chiến, giọng nói cũng hơi trầm xuống: “Thầy Lã, trước khi mọi chuyện chưa có kết luận, nói lời như thế này không hay đâu.”

Mùi thuốc súng nồng nặc nổ ra giữa hai người.

“Thành tích của Mặc Khuynh đứng đầu thành phố, vượt qua cả Mẫn Sưởng, Thẩm Kỳ và Ôn Nghênh Tuyết, bản thân cậu có tin không?” Giọng nói gay gắt.

Tống Nhất Nguyên khẽ mím môi.

Đừng nói là những giáo viên có mặt ở đây, dù là anh ta cũng không dám tin tưởng đó là sự thật.

Anh ta cảm thấy Mặc Khuynh sẽ không chủ động gian lận, nhưng lại không dám khẳng định Hoắc Tư liệu có ở sau lưng âm thầm đưa đáp án, Mặc Khuynh thuận theo tự nhiên lấy cái hạng nhất luôn không.

Dù sao thì Hoắc Tư người này vốn không có gì không dám làm.

“Nếu không thì thế này đi,” Thầy Lý đứng ra, hòa giải, “Chuyện này có tính chất nghiêm trọng, chúng ta trước tiên đừng làm to chuyện lên, cũng không nên tìm Mặc Khuynh chất vấn. Nhưng chuyện này không đơn giản, trường thi đều có camera giám sát, chỉ cần trích xuất video giám sát của hai ngày tổ chức thi kia thì có thể chứng minh sự trong sạch của Mặc Khuynh rồi.”

“Thầy Lý,” Tống Nhất Nguyên thân thiết nắm tay thầy Lý, giọng điệu chan chứa tình cảm, “Thầy không hổ là thần tượng của tôi.”

Thầy Lý tức thì da gà da vịt nổi rần rần: “Cậu coi tôi là thần tượng từ bao giờ?”

“Vừa mới.” Tống Nhất Nguyên nói, sau lại sửa miệng, ánh mắt chân thành nói, “Không, trên con đường cấp danh hiệu giáo sư này, thầy luôn là thần tượng của tôi.”

“Ha ha ha.” Các giáo viên khác đều bị anh ta chọc cười, “Thầy Tống, chấp niệm của cậu với danh hiệu giáo sư cũng lớn quá rồi đấy.”

Mọi người trêu đùa.

Chợt có một thầy giáo cảm khái: “Nói đến đây thì, trước đây trường chúng ta cũng có một thầy Tống, nhậm chức ba năm, tiếc là chuẩn bị được cấp danh hiệu giáo sư thì… Hầy.”

Người này chỉ vô tình nhắc đến một câu rồi bỏ qua, nhưng Tống Nhất Nguyên lại cứng đờ, sắc mặt nghiêm túc và nặng nề.

Lã Chiến nhìn khung cảnh hài hòa vui vẻ có Tống Nhất Nguyên làm trung tâm, hừ lạnh một tiếng, không vui nhíu mày.

Thường thì kết quả thi sẽ được công bố vào buổi sáng, nhưng hôm nay học sinh trong trường trông ngóng mãi mà không thấy kết quả đâu.

Đến tận buổi trưa.

Bảng thành tích thình lình được dán lên bảng thông báo, dòng chữ “Đứng nhất lớp, nhất trường, nhất thành phố” chọc mù toàn bộ những con mắt của học sinh trong trường.

Nhất là khi nhìn thấy hai chữ “Mặc Khuynh”, toàn bộ đều chết lặng.

“Nhầm hả? Hạng nhất từ dưới lên tôi còn có thể miễn cưỡng tin.”

“Mặc Khuynh hạng nhất, Mẫn Sưởng hạng hai, Thẩm Kỳ hạng ba, Ôn Nghênh Tuyết hạng bốn, Mặc Tùy An hạng năm… Mặc thiên tài làm sao thế, từ lúc lên lớp mười hai đến giờ cứ tụt xuống mãi, phải xông lên đi chứ!”

“Thẩm Kỳ này đáng sợ quá đi, một năm rưỡi không đến trường sao vẫn đứng được hạng ba?”

“Kẻ đáng sợ nhất không phải là Mặc Khuynh à?”

“Mặc Khuynh đứng hạng nhất chắc chắn là nhầm lẫn rồi, mau đi hỏi thầy chủ nhiệm của chúng ta.”

Ban đầu, gần như là tất cả mọi người đều cảm thấy “Mặc Khuynh đứng hạng nhất” là nhầm lẫn, không ai tin cả, nhưng chờ họ đi chứng thực xong, biết được thành tích này, thứ tự này đều không nhầm, Trung học trực thuộc số một tức thì bùng nổ.

Nguyên một buổi trưa, chủ đề trong các cuộc bàn tán của mọi người đều là về Mặc Khuynh, thậm chí bao gồm cả lớp xã hội.

Lớp bảy thì càng khủng khiếp.

Mặc Khuynh ăn trưa quay về, tức thì vô số ánh mắt như nhìn thứ quái thai đồng loạt ập đến, vốn dĩ là ánh mắt ghét bỏ và bất mãn, hiện tại đều đã biến thành kinh hãi và khâm phục.

Từ đằng sau, Giang Tề Ngật tỉ mỉ quan sát Mặc Khuynh một hồi lâu, sau đó lên một hàng, ngồi xuống bên cạnh Mặc Khuynh, ngạo kiều gõ gõ mặt bàn của cô, hỏi: “Nhóc giả heo ăn thịt hổ đó hả?”

(*) Tự nhiên làm nhớ đến cái truyện Ngụy trang học tra, hai ông thần học bá thích tranh nhau cái vị trí bét bảng haha

Mặc Khuynh đang cúi đầu đọc sách, thuận miệng đáp: “Ban đầu đúng là tôi không quá hiểu quy tắc cuộc thi của các người.”

Giang Tề Ngật hơi ngẩn ra: “Ban đầu?”

Đúng lúc này Thẩm Kỳ đi tới, nghe thấy Mặc Khuynh nói vậy thì hơi khó hiểu nhìn cô.

Bộ châm cứu từ một trăm năm trước, cô dùng đến là thuần thục.

Vấn đề để lại trong hạng mục xây dựng đường sắt từ một trăm năm trước, cô nhấc tay một cái đã có thể giải quyết gọn gàng.

Chiến dịch Viễn Dịch từ một trăm năm trước, cô dựng lại một cách hoàn mỹ, cứ như là trận chiến do chính mình dẫn quân.

Hiện tại lại nói “ban đầu”, giống như là… một người không hiểu được cuộc thi ở hiện đại, mất hai tháng mới nghiên cứu xong mọi quy tắc.

“Này, rốt cuộc nhóc có lai lịch gì thế?” Giang Tề Ngật không nghĩ được sâu xa như Thẩm Kỳ, chỉ đơn giản là hiểu kỳ.

“Tổ tông của cậu.” Mẫn Sưởng bỗng từ đâu xuất hiện, gõ gõ mặt bàn, nói với Giang Tề Ngật, “Cho đi nhờ.”

Giang Tề Ngật đang hiếu kỳ muốn chết, tự nhiên bị chen ngang, lập tức nói: “Đổi chỗ đi.”

Mẫn Sưởng rũ mắt, ánh mắt hờ hững rơi xuống đầu Giang Tề Ngật, lạnh nhạt nói: “Không đổi.”

Trong ánh mắt thấp thoáng nguy hiểm.

Tuy Giang Tề Ngật là một tiểu bá vương, nhưng sau một thời gian tiếp xúc với Mặc Khuynh, Mẫn Sưởng và Thẩm Kỳ, biết được ba người này không dễ chọc, thế là sau mấy giây do dự thì ngoan ngoãn quay về chỗ của mình.

Một câu “Tổ tông của cậu” kia, Giang Tề Ngật cũng chỉ xem như một lời nói đùa.

Nhưng mà, rơi vào tai Thẩm Kỳ lại mang theo một tầng ý nghĩa khác.

Buổi chiều, tiết đầu tiên kết thúc, Mặc Khuynh đọc xong một cuốn sách, bỗng như nhớ ra cái gì, lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Giang Khắc.

[Mặc Khuynh]: Có kết quả thi rồi.

Rất nhanh nhận được phản hồi.

[Giang Khắc]: Có tiến bộ?

[Mặc Khuynh]: Hạng nhất thành phố.

[Giang Khắc]: Tôi chưa có già rồi lẩm cẩm đến mức cô nói một câu là tin.

Mặc Khuynh chậc lưỡi, trong lòng thầm nghĩ sự tin tưởng giữa hai người rốt cuộc cũng chỉ đến thế thôi. Sau đó, cô làm theo ý Giang Khắc, tìm ảnh chụp thành tích thi trên diễn đàn của trường, gửi cho Giang Khắc.

Bên kia có mấy phút im lặng.

Một phút trước khi giờ giải lao kết thúc, khung hội thoại rốt cuộc nhảy ra tin nhắn mới.

[Giang Khắc]: Bao giờ lại họp phụ huynh?

Mặc Khuynh liếc mắt một cái, khóe môi khẽ cong lên, không trả lời nữa mà cất điện thoại về.

Một ngày hôm nay, không cần biết là Mặc Khuynh ở trên lớp làm cái gì, tất cả giáo viên đều làm như không thấy.

Bao gồm cả Lã Chiến.

Sau khi tan học, Mặc Khuynh có việc muốn tìm Qua Bốc Lâm hỏi cho rõ ràng, bèn đến cửa hàng đồ ăn vặt.

Vừa đi đến gần thì thấy ba người đứng trước cửa, bao gồm Lã Chiến, Ôn Nghênh Tuyết và Mặc Tùy An, còn có Thịnh Khánh cùng tổ với bọn họ.

Lã Chiến nói chắc chắn như đinh đóng cột: “Thầy đã hỏi thăm thử rồi, có đến một phần ba bỏ thi, có thể kiên trì tiếp tục thì đánh giá đều rất bình thường. Tóm lại, cơ bản đều không quá lạc quan, thầy tin với luận văn của ba em muốn lấy giải hoàn toàn không thành vấn đề, thậm chí có thể giành được giải đặc biệt.”

Thịnh Khánh hỏi: “Tổ của Mặc Khuynh thì sao ạ?”

“Tổ đó…” Lã Chiến nhớ đến kết quả thi của Mặc Khuynh, tâm trạng có hơi phức tạp, nhưng nghĩ ngợi một chút, lại chắc như đinh đóng cột nói, “Tổ đó không có người chuyên môn hướng dẫn, còn nộp bài trước, muốn lấy giải cũng khó.”

***

88: Hãy cứ khinh người khi bản thân còn tí tẹo địa vị và danh vọng đi, bởi vì biết đâu ngày mai tỉnh giấc thì mọi thứ đã tan thành mây khói rồi:)))

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement