Trong lòng tất cả mọi người đều không ngừng gào thét tên anh, hơi thở dồn dập, ánh mắt dán chặt vào khuôn mặt Lâm Phong, như thể muốn khắc sâu khuôn mặt này vào tim, để nhắc nhở bản thân cả đời này không bao giờ được quên!
Quá mạnh! Sức mạnh này đã vượt xa tầm hiểu biết của họ rồi!
Trong thời đại mà những lão quái vật hàng đầu chưa xuất thế, thực lực cỡ này đã có thể đứng trên đỉnh cao của thế gian…
Boro không mạnh sao?
Ám Cuồng không mạnh sao?
Hai người này chỉ cần một người xuất hiện, có lẽ cũng đủ để càn quét tất cả những người ở đây, thế mà dưới tay Lâm Phong lại chẳng khác gì con kiến hôi…
“Còn một kẻ nữa!”
Lâm Phong chuyển ánh mắt lạnh như băng về phía Lạc Kỳ.
Sắc mặt Lạc Kỳ Thần Quan tái mét, lần đầu tiên trong đời hắn nảy sinh một cảm xúc mang tên… sợ hãi!
Tại sao?
Rõ ràng hắn đã dùng Thần Nhãn để kiểm tra, người đàn ông trước mắt rõ ràng chỉ là một tu giả Luyện Hư cảnh, một cảnh giới rác rưởi mà ngày thường hắn còn chẳng thèm liếc mắt tới…
“Rốt cuộc Lâm Phong đã dùng cách gì để có thể vượt qua nhiều cảnh giới như vậy, dễ dàng chém giết một cường giả Đại Thừa đỉnh phong?”
Lạc Kỳ Thần Quan âm thầm điên cuồng suy tính.
Ngay lúc này, Lâm Phong đã bắt đầu chậm rãi bước về phía hắn.
Tốc độ không nhanh, nhưng mỗi bước chân đạp xuống đất lại phát ra tiếng ‘lộp cộp, lộp cộp’, như tiếng đàn đòi mạng, làm rối loạn tâm trí của Lạc Kỳ.
“Sao nào? Sợ rồi à?”
Khóe miệng Lâm Phong nhếch lên một nụ cười giễu cợt.
Lạc Kỳ Thần Quan nhìn chằm chằm Lâm Phong, rồi đột nhiên quay người bỏ chạy!
Đúng vậy! Hắn sợ thật rồi!
Đối mặt với một Lâm Phong sâu không lường được, hắn hoàn toàn mất hết dũng khí chống cự. Hắn cũng rất sợ, sợ rằng mình sẽ có kết cục giống như Ám Cuồng và Boro!
Không ai là không sợ chết.
Ngay cả thần linh cũng không ngoại lệ!
“Hít~ Mạnh như Lạc Kỳ Thần Quan mà cũng chọn cách chạy trối chết!”
Một người trong đám đông lập tức hít một ngụm khí lạnh!
Từ trước đến nay, ở khu vực này, Lạc Kỳ Thần Quan chính là đại diện cho cường giả vô địch.
Vậy mà hôm nay, trước mặt Lâm Phong, hắn lại không đánh mà chạy.
Hắn… sợ đến mức đó luôn sao!!!
“Ở trước mặt tôi mà còn muốn chạy?”
Lâm Phong cười lạnh một tiếng, vươn ra bàn tay lớn như muốn che trời, xuyên qua không gian vô tận, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện sau lưng Lạc Kỳ Thần Quan, chộp thẳng về phía hắn.
“Khiên Ánh Sáng!”
Sống lưng Lạc Kỳ Thần Quan lạnh toát.
Hắn gầm lên một tiếng, huy động toàn bộ sức mạnh ánh sáng trong cơ thể, hình thành một tấm khiên ánh sáng màu trắng sau lưng.
Trên tấm khiên, ánh sáng lạnh lẽo lấp lánh, thần văn thiêng liêng dày đặc!
Đây là thuật pháp phòng ngự tối cao của Thiên Sứ Thần Tộc, cũng là thủ đoạn phòng ngự mạnh nhất của hắn hiện tại!
Nhưng giây tiếp theo!
“Rắc!”
Bàn tay của Lâm Phong dễ dàng đập tan Khiên Ánh Sáng, rồi vỗ mạnh lên lưng Lạc Kỳ Thần Quan.
“Bịch!”
Lạc Kỳ Thần Quan như một con chim bị cung tên bắn hạ từ trên trời cao, rơi thẳng xuống đất, đập mạnh xuống mặt đất tạo thành một cái hố sâu hoắm!
“Ồ~”
Chứng kiến cảnh này, cả hiện trường lập tức xôn xao, tất cả đều bay ra khỏi đại sảnh, tập trung trước cửa, mắt dán chặt vào cái hố lớn trên mặt đất!
Trong hố sâu, Lạc Kỳ Thần Quan không còn vẻ ngạo nghễ, phong độ như trước nữa.
Lúc này, khóe miệng hắn rỉ máu, mái tóc vàng óng trở nên rối bời, gương mặt tràn ngập vẻ kinh hoàng và sợ hãi.
Khi thấy Lâm Phong bước tới, cơ thể hắn càng run rẩy hơn, miệng bắt đầu van xin, cầu mong sự tha thứ của Lâm Phong…
“Lâm Phong! Ta sai rồi, chuyện này là do Thiên Sứ Thần Tộc bọn ta không đúng, chỉ cần cậu chịu tha thứ cho ta, từ hôm nay trở đi, cậu sẽ là người bạn tốt nhất của Thiên Sứ Thần Tộc bọn ta!”
“Vậy à?”
Vẻ mặt Lâm Phong vẫn rất bình thản.
“Chắc chắn là vậy! Ta có thể đảm bảo với cậu, sức mạnh của cậu đã chiếm được sự công nhận của ta. Bây giờ, thời kỳ đại loạn sắp đến, có Thiên Sứ Thần Tộc bọn ta chống lưng, cậu cũng sẽ bớt đi rất nhiều phiền phức!”
Lạc Kỳ Thần Quan dần bình tĩnh lại.
Hắn đã hạ mình hết mức, hơn nữa, những lời hắn vừa nói cũng rất có lý. Chỉ cần Lâm Phong có não, chắc chắn sẽ tha cho hắn!
“Nhưng tôi lại muốn tiêu diệt Thiên Sứ Thần Tộc của mấy người thì phải làm sao đây?”
Lâm Phong nói, vẻ mặt đầy trêu chọc.
“Cậu đang đùa với ta đấy à?”
Trên mặt Lạc Kỳ Thần Quan cố nặn ra một nụ cười.
“Tôi ghét nhất là bị người khác nói mình đang đùa giỡn đấy!”
Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, đột ngột tung một chưởng, đánh cho Lạc Kỳ Thần Quan tan thành một đám sương máu!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất