“Ma Dạ, quỳ xuống cầu xin ta, ta có thể suy nghĩ tha cho ngươi.”
Trưởng lão nhà họ Trương cười nham hiểm, khí thế càng lúc càng ngạo mạn.
Ma Dạ không nói gì.
Cũng có thể nói lão ta hiện tại đã không còn sức để rên rỉ rồi.
Sống không bằng chết, không gì tàn nhẫn hơn.
Tuy vậy, lão ta không hề hối hận vì đã dây dưa với Lâm Phong.
Đối với lão ta, có những việc một khi đã làm thì chính là đã làm, thua thì thua, chỉ có kẻ yếu mới hối tiếc.
“Miệng cứng thật. Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.”
Sắc mặt trưởng lão nhà họ Trương lạnh đi, chuẩn bị bẻ gãy tứ chi của Ma Dạ.
Ngay lúc này…
“Dừng tay.”
Một giọng nói lạnh lùng vang lên từ xa.
Chỉ thấy một phụ nữ mặc váy lụa trắng lao đến như gió.
Người phụ nữ thân hình đẫy đà, tóc đen búi cao, gương mặt tinh xảo phủ đầy băng sương lạnh lẽo, trong đôi mắt phượng ánh lên cơn giận khó mà diễn tả.
“Ma Nhã.”
Trong sân lập tức có người kinh hét lên, tiết lộ thân phận của người phụ nữ.
Lời vừa dứt, cả hiện trường xôn xao.
Nếu nói ai là đệ nhất mỹ nhân của Ma Thần tộc hiện nay, thì chắc chắn là thiên chi kiêu nữ, Ma Tú.
Còn Ma Lị tuy cũng xinh đẹp, nhưng do mang một nửa dòng máu Nhân tộc, nên không được coi trọng.
Còn trước Ma Tú, người phụ nữ đẹp nhất chính là Ma Nhã.
Ước chừng 1800 năm trước, Ma Nhã đại thành công pháp, tôi luyện thể xác, làn da trắng như tuyết, khí chất xuất chúng, từ đó một bước lên trời, được xưng là đệ nhất mỹ nhân Ma Thần tộc.
Nghe nói lúc ấy giữa Ma Nhã và Ma Chủ từng có quan hệ mập mờ, một thời gây nhiều bàn tán trong tộc. Ai nấy đều nghĩ Ma Chủ sẽ kết thành vợ chồng với Ma Nhã, nào ngờ bà ta lại đột nhiên tuyên bố kết đôi với Ma Dạ, còn sinh ra con trai - Ma Thiên.
Hai người mặn nồng, quấn quýt không rời.
Chỉ là sau đó không rõ vì lý do gì, Ma Nhã và Ma Dạ đột ngột trở mặt, như nước với lửa, không còn qua lại.
“Trời ơi. Cổ tổ Ma Nhã lại đến giúp đỡ, không phải bà ấy và Cổ tổ Ma Dạ không đội trời chung sao?”
“Hoạn nạn thấy chân tình, xem ra Cổ tổ Ma Nhã vẫn còn lo lắng cho Cổ tổ Ma Dạ.”
“Cổ tổ Ma Nhã đã là Đại Thừa trung kỳ, chỉ cách hậu kỳ một bước, thực lực cực kỳ đáng sợ. Có bà ấy ra mặt, e rằng trưởng lão nhà họ Trương cũng không dám quá mức hung hăng.”
Trong sân người người bàn tán xôn xao, cực kỳ phấn khích.
Dù gì Ma Nhã đã bế quan mấy trăm năm, hôm nay lại xuất hiện đúng lúc như vậy...
“Tiểu Nhã…”
Ma Dạ lặng lẽ nhìn Ma Nhã, thì thầm gọi.
Ma Nhã mặc váy lụa trắng, dung nhan như xưa, vẫn xinh đẹp như thuở ban đầu, còn bản thân hiện tại chẳng khác gì con chó ướt sũng...
Lần gặp lại này, cảnh ngộ khác biệt, khiến lòng lão ta không khỏi cay đắng.
Một người đàn ông khi lâm vào cảnh khốn cùng, người chìa tay giúp có thể là bạn bè, nhưng người có thể giúp bạn nhiều lần, chắc chắn sẽ là hồng nhan tri kỷ của bạn.
Năm xưa, nếu không vì chuyện đó...
Ma Dạ không biết nhớ đến điều gì, trên mặt bỗng hiện vẻ đau khổ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất