Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

 Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, cảnh tượng xảy ra trước mắt khiến cả hai rơi vào trạng thái đờ đẫn.  

 

 

Chỉ thấy Lâm Phong đứng bất động tại chỗ trong khoảnh khắc trước khi đoàn ánh sáng đáng sợ xuất hiện, anh tung ra một cú đấm dữ dội, dễ dàng đánh bại chúng.  

 

"Xoạt ~"  

 

Ngay sau đó, thân thể Lâm Phong biến mất khỏi chỗ giống như dịch chuyển tức thời xuất hiện trước mặt Hỏa Vân Tà rồi duỗi tay phải ra tóm lấy cổ gã.  

 

"Muốn bắt tôi à?"  

 

Hỏa Vân Tà lạnh lùng cười một tiếng, lập tức lách mình muốn né tránh nhưng lại ngạc nhiên phát hiện, dù tốc độ của mình có nhanh đến đâu thì chàng trai trước mặt này vẫn nhanh hơn gã.  

 

Tất cả đường lui của gã đều bị chặn lại bởi một thần niệm đáng sợ...  

 

"Két ~"  

 

Lâm Phong bóp cổ Hỏa Vân Tà, xách người lên, miệng lẩm bẩm nói: "Thần Diễm Quyết của Hợp Hoan Tông à? Đúng là một từ quen thuộc... Để tôi nghĩ xem đã nghe nó ở đâu trước đây rồi."  

 

"Đúng rồi, là Thiên Thần đó."  

 

“Hoá ra anh và Thiên Thần cùng tông môn..."  

 

Lâm Phong bình tĩnh nhìn Hỏa Vân Tà.  

 

Lúc này, trong lòng Hoắc Vân Tà lạnh lẽo như có người đổ một chậu nước lạnh lên đầu giữa mùa đông lạnh giá!  

 

Dù sao gã cũng là tu giả Xuất Khiếu Cảnh sơ kỳ, vậy mà hoàn toàn không phải đối thủ của người trước mắt này, dễ dàng bị anh thao túng...  

 

"Thiên Thần, cậu biết sư đệ Thiên Thần của tôi."  

 

"Đúng là có biết." Lâm Phong khẽ gật đầu.  

 

"Trước đây không lâu, tôi mới giết chết sư đệ Thiên Thần của anh nhưng sau khi giết anh ta, tôi lại hơi hối hận..."  

 

"Sau khi... Hối hận? Tại sao?" Hỏa Vân Tà nuốt một ngụm nước bọt.  

 

Lâm Phong không trả lời mà lựa chọn dùng Hấp Tinh đại pháp.  

 

Hấp Tinh đại pháp chỉ có thể sử dụng với tu tiên giả.  

 

Khi săn giết Thiên Thần trước đó, anh từng xoắn xuýt mấy tiếng đồng hồ vì quên mất chuyện này, không ngờ lần này sư huynh của Thiên Thần lại xuất hiện...  

 

Anh thực sự biết ơn món quà của thiên nhiên.  

 

"Cậu..."  

 

Hỏa Vân Tà cảm nhận được sinh mệnh của mình đang dần dần tiêu tán, gã vô cùng hoảng sợ, muốn nói chuyện nhưng lại không nói nên lời.  

 

Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, gã giãy dụa lấy từ trong túi càn khôn ra một quả cầu sắt màu đen ném xuống đất.  

 

“Bùm!”  

 

Một đám mây hình nấm đột nhiên xuất hiện.  

 

Dư âm của vụ nổ đã san phẳng khu vực bán kính 100 mét xung quanh thành bình địa.  

 

Hỏa Vân Tà biết rằng nếu bây giờ mình muốn sống thì chỉ có thể gây ra động tĩnh lớn để hấp dẫn chú Hổ ở xa đến đây.  

 

...  

 

Mà lúc này, dưới một gốc đại thụ che trời ở phía xa, chú Hổ đang ngồi xếp bằng cũng bị tiếng nổ làm cho bừng tỉnh.  

 

Ông ta ngẩng đầu nhìn về hướng thác nước, theo bản năng muốn đứng dậy xem thử nhưng khi nghĩ đến những lời Hỏa Vân Tà đã nói với mình trước khi rời đi, ông lại ngồi xuống và thở dài: "Chẳng lẽ đây là Phong Hỏa Luân bất khả chiến bại mà Vân Tà tự sáng tạo sao?"  

eyJpdiI6IncxT3owNE9GRFFxM1B1cUJLVG1Sa1E9PSIsInZhbHVlIjoibTJyVUp6OGZHdzVNYlNrV0tkd1NFZnNsQ2dzNzJrMUpYQ0ZLS2thOEVHWGdPSGswVlN5M21KY1BSOGVCZWY2cSIsIm1hYyI6ImY3YWEzNjMwNzE2MzQ2YTE1NTVjZWQzYzBlOTVjMTAwM2E3YmVhMDg3NmI5MTA1NjZmNGI5OTJkYjcyZjE2ZTEifQ==
eyJpdiI6ImcwUUhoNFU5Y242OFdnVnJ3MmVGeFE9PSIsInZhbHVlIjoiclpJRjY2eGs4MnFCZnZ5bXpHY3c0OGl5VEVWRGMzRjNaZXIwZXV2b0xNcVwvdFVPTkZabmpjeFd6bzFQeWVOSWYyMEFFKzhFZkFtSEcyeERFMkt5bDQzMjVjMnhackdxdlQ3UUhJTEswSU1DbG9nOVwvNjVtalE3S21PSUFZSVF4SHJmOFlpd1wvQ3pocWJtd2RMalZKb3Y1d1JVMFNTa1VqWjY2ODArbVwvajlOd0tVYkp0eWgzZGxYQjhsRmF6ekRyN1IyN1JYSmxPZEhXa0xlU1BnUU9FbGVoMTdhXC9MK2wxQ09XVEVjcmJmMGZlVTNtK2xpWGpxNUFRc3dMTlFzUGdiIiwibWFjIjoiYWI0MDU0ZGEwZjVhZGFlZDk1MGIxOGJkNmI1NDdmZjY4MGM2NmNhMTFiNjNhZDA3YTY3ZGIwYzg2Yzk1ZTJjNCJ9

Ads
';
Advertisement