Vương Phi Muốn Tái Gia Rồi

Ads

Chương 46: Phong Vương gia trong cung lốp xe dự phòng

Sắc mặt Hỉ công công cứng đờ, rõ ràng có chút khó khăn.

Lãnh Băng Cơ biết hắn tận tâm trung thành với Thái Hậu, nhất định là hiểu lầm mình có nắp tâm khác, cuống quít bổ sung: “Ta không có ý gì khác, nói thật cho Hỉ công công biết. Hôm nay ta và vương gia tiến cung vốn là để xin chuyện hòa ly, ai ngờ vừa rồi Phong Vương gia đột nhiên thay đổi chủ ý, hơn nữa giống như có hiểu lầm gì đó với ta, ta muốn biết rốt cuộc là tại sao”.

Lúc này Hỉ công công mới hoãn sắc mặt lại: “Thế này thì lại dễ nói, ta bảo Quế Tử qua tìm người hầu hạ bên cạnh Thái Hậu nương nương hỏi một tiếng là được.”

Quế Tử chính là tiểu thái giám hầu hạ hắn ta, lĩnh phân phó ra ngoài, một lát sau thì trở lại hồi bẩm đầu đuôi góc gọn cho Lãnh Băng Cơ..

“Nô tài vừa rồi đã thăm dò rõ ràng, hình như là sau khi Vương phi nương nương đi, Thái hậu hỏi thăm Phong Vương gia hôm nay xảy ra chuyện gì, ban đầu Phong Vương gia không chịu nói, Thái Hậu nương nương nhịn không được hỏi tới cùng, thì Phong Vương gia nói nha đầu bên cạnh Trắc Phi nương nương trúng độc, nghi ngờ là do Vương Phi nương nương hạ độc, hai người cãi vã.”

Cái này là nói thật, Lãnh Băng Cơ gật đầu: “Sau đó thì sao?”

“Sau đó Thái hậu tuyên ngự y đến, ngự y giải thích rằng nha đầu kia rất có thể là ăn vải quả nhiều, dẫn đến đột nhiên ngất đi, lời Vương phi nương nương rất có đạo lý. Thái hậu răn dạy Phong Vương gia một trận. Phong Vương gia vẫn như cũ kiên trì muốn hòa ly với Vương phi nương nương.”

“Vậy sau đó vì sao lại thay đổi chủ ý chứ?” Tiểu Quế Tử im lặng nhìn Hỉ công công.

“Sau đó, Thái Hậu nương nương rất tức giận, muốn trị tội Trắc Phi nương nương bịa đặt, châm ngòi ly gián. Vương gia không thể không nhượng bộ, nói cởi bỏ hiểu lầm thì ổn rồi, đợi hồi phủ nhất định sẽ xin lỗi Vương phi nương nương, không hề đề cập đến chuyện ly hôn nữa”

Thái hậu rõ ràng là muốn lấy Lãnh Bằng Nguyệt để áp chế Mộ Dung Phong, chuyện này khiến Lãnh Băng Cơ giật mình. Khó trách Mộ Dung Phong phải nén giận làm bộ làm tịch trước mặt Thái hậu, xoay người thì lời nói lạnh nhạt, mỉa mai chế nhạo với mình.

Lãnh Bằng Nguyệt là sủng ái đầu quả tim của hắn, sao hắn nỡ để nàng ta bị trị tội được?

Thái Hậu nương nương ngài sơ chịu sự oán trách nói không giữ lời, nhưng khoản nợ này, Mô Dung Phong không nghi ngờ là sẽ tính trên đầu trái rau xanh số khổ ta đây.

Lãnh Băng Cơ khẽ thở dài, mình muốn hòa ly với Mộ Dung Phong, chẳng lẽ cũng xa xa khó vời sao?

Ra khỏi chỗ Hỉ công công, có cung nhân nói với nàng, Mộ Dung Phong đến chỗ Huệ Phi nương nương thỉnh an, bảo nàng sau khi ra trực tiếp đi đến cửa ngự hoa viên đợi, lát nữa cùng hồi cung.

Ngẫm lại lần trước tiến cung, Huệ Phi chán ghét dáng vẻ mình cái mũi không ra cái mũi, mặt không ra mặt, Lãnh Băng Cơ cảm thấy đợi là lựa chọn tốt nhất. Tuy làm như vậy có chút thất lễ.

Cung nhân đưa nàng đến ngự hoa viên thì xoay người rời đi. Nàng ngồi trong một chỗ mát mẻ, nhìn xung quanh, đôi mắt trông mong, đói đến mức ngực dán vào lưng.

Xa xa rốt cục cũng nhìn thấy bóng dáng tuấn lãng của Mộ Dung Phong đi tới từ hướng cung điện Huệ Phi, bước đi không nhanh không chậm, giống như đi bộ nhàn nhã. Bên cạnh còn có một nữ tử mặc cùng trang cao gầy mảnh khảnh đi cùng, đứng rất gần hắn.

Hai người vừa đi, vừa nói chuyện, Mộ Dung Phong nhìn không chớp mắt, vẫn như cũ kiêu ngạo kinh người.

Đợi khi đến gần, Lãnh Băng Cơ nhìn thấy rõ mặt mày của nữ tử đó, mày ngài mắt phượng, mũi ngọc môi đỏ, cười lên có hai cái lúm đồng tiền thật sâu, chính là khí chất mỹ nhân cổ điển tiêu chuẩn, vừa nhìn chính là tiểu thư khuê các dịu dàng hiền thục.

Bờ môi của nàng luôn nở một nụ cười ngượng ngùng nhợt nhạt, lúc ngẩng mặt nhìn về phía Mộ Dung Phong, trong con người xuất hiện sự tôn sùng dày đặc đến mức không tản ra nổi.

Tên Mộ Dung Phong này thật trêu hoa ghẹo nguyệt, cho dù đi tới chỗ nào cũng cỏ lốp xe dự phòng nhỉ. Đến chỗ lão nương nhà mình thỉnh an mà còn có thể lừa gạt ra được một mỹ nhân.

Lãnh Băng Cơ trốn ở giàn hoa mát mẻ liếc mắt là nhìn thấy Mộ Dung Phong, Mộ Dung Phong thì nhìn xung quanh khắp nơi lại không thấy được nàng. Khẽ nhíu mày kiếm lại, có chút mất kiên nhẫn.

“Được rồi, người trở về đi, giúp ta khuyên nhủ mẫu phi” .

Mỹ nhân nhẹ nhàng “ăm”: “Biểu ca yên tâm, chỗ Huệ Phi nương nương tự nhiên có ta. Nàng cũng là một lòng dự tính vì biểu ca thôi, lo lắng mọi mặt. Lời của nàng, thật ra biểu cảm có thể suy nghĩ thử, dựa theo quy chế, người là Vương Gia, có thể nạp hai Trắc Phi”

Mộ Dung Phong nhẹ nhàng “Ừm”: “Về chuyện Vương Phi, trong lòng ta tự có tính toán, cũng sẽ giải quyết ổn thỏa, người trở về đi” .

Bước chân mỹ nhân không nhúc nhích, muốn nói lại thôi, cuối cùng cố lấy hết dũng khí nói: “ Hai người Lãnh Băng Cơ và Lãnh Bằng Nguyệt kia ta đã gặp qua rồi, các nàng đều không xứng với biểu ca, người đáng giá có nữ tử tốt hơn”.

Thần sắc Mộ Dung Phong thản nhiên, nhìn không ra vui giận gì, chỉ lạnh lùng phun ra: “Xứng hay không xứng ta không quan tâm, chỉ cần ta thích là được”.

Mỹ nhân nhi u oán ngẩng mặt nhìn Mộ Dung Phong: Ngươi thật sự thích Lãnh Băng Nguyệt như vậy sao? Thậm chí không tiếc làm trái Thái Hậu nương nương, cũng phải phế Vương Phi để cất nhắc nàng ta?” .

Mộ Dung Phong không chút nghĩ ngợi gật đầu: “Đây là điều bản vương nên cho nàng ấy”.

Mỹ nhân nhi lắp bắp: “Thế nhưng phẩm hạnh của nàng ta một lời khó nói hết, còn không bằng Lãnh Băng Cơ. Chẳng lẽ là bởi vì sau lưng nàng ta có chỗ dựa Tướng phủ có và thượng thư phủ sao?”.

Mộ Dung Phong nhìn chằm chằm mỹ nhân, chậm rãi mở miệng: “Bản vương cần sao?”

Trong giọng nói đã mang theo sự không hài lòng, mỹ nhân nhi khẽ cắn cắn môi dưới: “Là Tiêu Cẩm lắm miệng”.

Lãnh Băng Cơ ở một bên cách đó không xa căng lỗ tai nghe được rõ ràng, lửa giận trong lòng bốc lên. Biểu ca biểu muội, trời sinh một đôi, mỹ nhân nhi này rõ ràng là thích Mộ Dung Phong, cảm thấy nữ tử khắp thiên hạ trừ bản thân nàng ta ra ai cũng đều không xứng với Mộ Dung Phong.

Nàng cũng lập tức hiểu rõ, mình đại hôn ngày thứ hai, chạy đến chỗ Huệ Phi kính trà, vì sao lại có cùng nhân không hiểu tại sao cứ làm khó nàng, bây giờ đã tìm được nguyên nhân rồi. Không phải Huệ Phi nương nương nhàm chán rảnh rỗi, mà là mỹ nhân nhi này ở sau lưng giở trò đấy nhỉ?

Lúc đó cái thằng nhãi Mộ Dung Phong này nhất định đã mơ hồ đoán được, cho nên lúc đó mới không đâm thủng, vạch trần mình chuyện vu oan cung nữ đầu độc với Huệ Phi?

Có người như thế này canh giữ ở bên cạnh Huệ Phi, bà bà này có thể chào đón nàng mới là chuyện lạ..

Nhìn bộ dạng mỹ nhân lưu luyến không rời, như keo như sơn, quả thực cũng quá mức không đặt Vương Phi nương nương như mình vào mắt.

Lãnh Băng Cơ đứng lên, lười biếng duỗi cái lưng mệt mỏi, chậm rãi từ từ đi về phía hai người đang nói chuyện.

Nàng vừa đứng lên thì Mộ Dung Phong liền thấy nàng, lại hạ lệnh đuổi khách lần nữa với mỹ nhân: “Được rồi, ngươi có thể trở về”.

Mỹ nhân nhi mỉm cười về phía Lãnh Băng Cơ: “Đây không phải Vương phi nương nương sao? Đã gặp, sao có thể không làm lễ gặp mặt?”

Lãnh Băng Cơ nhíu mày: “Vị mỹ nhân này gặp ta lúc nào vậy? Ta không nhớ đã từng gặp người.”

“Ta hầu hạ trong cung Huệ Phi nương nương, lần trước Vương phi nương nương tiến cũng đã từng gặp ta một lần. Người có thể gọi ta Cẩm Ngu”

Nếu nói cái tên Tiêu Cẩm này nghe la tai nhưng hai chữ Cẩm Ngu này thì Lãnh Băng Cơ lại. biết, là đời sau của Lương tướng, mẫu thân xuất thân hoàng thất, cũng là một vị quận chúa, cho nên cùng Mộ Dung Phong miễn cưỡng xem như có quan hệ thân thích.

Nàng ta thuở nhỏ phụ thân đã tử chiến sa trường, mẫu thân chết sớm, lớn lên theo bên cạnh Huệ Phi, hai chữ Cẩm Ngu là Hoàng Thượng ban cho phong hào quận chúa của nàng ta.

Lãnh Bằng Cơ cười rất thân thiện “Vậy sao ta chưa từng nhìn thấy Tiêu Câm cô nương? Nếu không mỹ nhân xinh đẹp dịu dàng như thế này chỉ cần nhìn một lần thì nhất định sẽ không quên được.”

Trên mặt Tiêu Cẩm lộ vẻ ngượng ngùng, lần trước Lãnh Bằng Cơ tiến cung, nàng ta không hề lộ diện, chỉ len lén trốn ở một bên, thật sự là có chút không vinh quang.

Mộ Dung Phong hẳn là không muốn nói nhiều, níu tay Lãnh Băng Cơ lại: “Đi thôi, không còn sớm nữa”

Bàn tay nhỏ nhắn trắng mịn của Lãnh Băng Cơ bị bao vây trong lòng bàn tay rắn chắc của hắn, yếu đuối không xương, nàng giãy nhẹ, nhưng không tránh ra, dưới chân lại không hề nhúc nhích không nhúc nhích. Có mấy lời vẫn chưa hỏi rõ đấy, cứ như vậy mà rời đi thì quá tiện nghi rồi.

Mộ Dung Phong xoay mặt qua, có chút không kiên nhẫn nhìn nàng: “Đi thôi”.

Có bản lĩnh người đuổi biểu muội của người về đi kìa, nàng dính người giống như thuốc cao da chó, nên người khi dễ ta thành thật à?

“Ta và Tiêu Cẩm cô nương mới gặp đã thân, có chút lời còn chưa..”.

“Mệt mỏi rồi? Đi không được?” Mộ Dung Phong nhíu mày, dùng ánh mắt mang theo uy hiếp nhìn nàng.

Còi báo động bên trong Lãnh Hoa Thanh kêu lớn, lúc còn chưa kịp ứng đổi thì Mộ Dung Phong đã xoay người, đưa lưng với nàng, nửa ngồi xổm người xuống, cổ tay dùng lực nhấc Lãnh Băng Cờ lên lưng.

Một tay bắt lấy cổ tay của nàng, một tay nâng chân của nàng lên, sau đó sải bước đi ra khỏi ngự hoa viên.

Ban đầu Lãnh Băng Cơ có chút kháng cự, nhưng rất nhanh an tĩnh lại, còn xoay người xua tay về phía Tiêu Cẩm còn đang ngẩn người đứng tại chỗ: “Tiêu Cẩm cô nương, chúng ta ngày khác trò chuyện tiếp

Mộ Dung Phong đang nâng tay của nàng đột nhiên dùng sức, nàng không nén được hô lên một tiếng, sau đó vung đôi bàn tay trắng trẻo đánh hai cái lên lưng của Mộ Dung Phong. Trong thì có vẻ như hờn dỗi nhưng là cũng là sử dụng mười phần sức lực, miệng còn nũng nịu nói: “Làm trò trước mặt Tiêu Cẩm cô nương, ngượng chết người ta, đáng ghét!”.

Lãnh Băng Cơ muốn xoay mặt nhìn xem vẻ mặt của mỹ nhân lần nữa, nhưng Mộ Dung đi rất nhanh, ngẩng đầu sải bước, hai ba bước đã đi rất xa rồi. Quay đầu nhìn lại, mỹ nhân vẫn còn đang đứng tại chỗ, bóng dáng xinh đẹp đứng thẳng, toàn thân bao phủ sự ai oán và u sầu nồng đậm.

Ôi, ta vốn đem lòng giao minh nguyệt, tiếc rằng minh nguyệt chiêu mương máng, đây cũng là một khoản nợ phong lưu Mộ Dung Phong nợ, ôi.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement